Ngày 30-10, hung thủ Nguyễn ĐứcNghĩa không thể ngờ rằng đó là cuộc hội ngộ cuối cùng giữa hắn với người cha đầythương yêu và tốt bụng của mình. Ông đã thực sự ra đi vĩnh viễn sau tai nạn giaothông thương tâm chiều 30-10…
Đứa con bấthiếuCó thể gọi hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa bằng một cái tên như thế, bởi đối vớigia đình thân yêu của mình, Nghĩa đã đang tâm hắt bỏ công lao sinh thành củacha mẹ đối với bản thân mình. Nhưng hắt bỏ thôi chưa đủ, hắn làm cho đấngsinh thành phải sống những tháng ngày của tuổi xế chiều trong đớn đau, tủinhục, hoang mang khi biết cái chết được báo trước của con trai mình.
![]() |
Mẹ Nghĩa khóc ngất khi Nghĩa bị dẫn giải ra xe về trại giam sau phiên tòa sơ thẩm |
Gia đình Nguyễn Đức Nghĩa, chắc chắn sẽ yên ấm,thơ thới nếu như đứa con trai họ sinh ra không mắc phải tội ác “rợn tócgáy”. Nhưng với bố mẹ hung thủ, đứa con tội lỗi ấy đáng giận nhưng cũng rấtđáng thương. Cũng phải thôi, với cha mẹ, con cái dù có làm điều gì khiến họđau lòng, thì với họ vẫn là “con dại cái mang”, khi thấy con “cận kề án tử”thì bậc làm cha làm mẹ như bố mẹ hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa đâu còn thời gianđể “dạy con” nữa, bởi quá muộn rồi. Họ chỉ còn biết động viên nhau “còn nướccòn tát”.
Nhìn vào gia đình hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa, nếu như hắn không gây án, có lẽđó là một gia đình hoàn hảo. Bố mẹ Nghĩa đều công tác ở cơ quan Nhà nước.Chị gái Nghĩa đã lấy chồng và làm việc ngoài Hà Nội là một người phụ nữ cógương mặt rất thông minh, sắc sảo, ưa nhìn. Và, Nguyễn Đức Nghĩa, công bằngmà nói, đó là một thanh niên có sức vóc vạm vỡ, trí thức và kín đáo tronggiao tiếp. Một gia đình như thế, là niềm mơ ước của biết bao con người bìnhthường.
|
Nhưng, hắn, đứa con tội lỗi và đáng giận đãphá tan tất cả, cả sự thanh thản tuổi già của cha mẹ. Dư luận sẽ một lần nữalên án gay gắt vì hắn là nguyên nhân gián tiếp gây ra cái chết cho người bốthương yêu của mình, liệu hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa có chịu được sức ép nàytừ dư luận? Liệu khi biết tin, Nghĩa còn đủ nước mắt để tạ tội với cha? Ởtuổi 26, trước nỗi đau mất cha liệu hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa có thấm thíacho nỗi đau của ông Nguyễn Văn Ba, người cha của nạn nhân Nguyễn PhươngLinh?
Tội lắm đấng sinh thành…
Cuộc đời của hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa từ ngày bị bắt đã thực sự bước sangmột trang đời tăm tối. Hắn đã đánh mất tất cả. Điều đáng sợ hơn, hắn gợi chonhiều cô gái những liên tưởng sợ hãi và suy giảm niềm tin. Bởi với ngoạihình như vậy mà Nghĩa đã đánh mất hết tính người.
Nguyễn Đức Nghĩa phải trả giá cho tội ác mà hắn đã gây ra đối với nạn nhânNguyễn Phương Linh, là điều pháp luật cần nghiêm minh để giữ kỷ cương xãhội. Nhưng điều người viết bài này muốn trải lòng, là đặt mình vào vị trícủa người khác để có thể cảm thông hơn.
Nhiều ý kiến cho rằng bố hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa nên “im lặng” trước ýkiến của bác sĩ đề nghị hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa sau khi bị tử hình hãyhiến xác cho y học, và không nên “phản pháo” luật sư Hoàng Bách khi có nhữngphát ngôn gây bất lợi cho đứa con tội lỗi của họ. Với tôi, tôi ủng hộ quanđiểm này của bố hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa, ông có quyền được bảo vệ conmình, dẫu cả xã hội đang chĩa mũi nhọn, sự căm ghét về phía ông. Điều ấy chothấy ông can đảm. Điều tôi ấn tượng nhất trong cách hành xử của người chaxấu số này là khi ông tìm gặp ông Ba – bố nạn nhân Nguyễn Phương Linh để xinlỗi. Phải là một người lính, có sự vững vàng trải nghiệm mới cho ông một bảnlĩnh rắn rỏi như vậy.
Có thể hiểu cho người cha quá cố của Nguyễn Đức Nghĩa thế này, ông đang cốgồng mình lên để “tự vệ” trước búa rìu dư luận đang chĩa về phía đứa con tộilỗi của mình. Ông đang phải tỏ ra hết sức bình tĩnh để làm trụ cột cho cảgia đình mình, để “gồng” sự sụp đổ đang lớn dần trong suy nghĩ của từngthành viên bé nhỏ trong gia đình ông.
![]() |
Ông Nguyễn Đức Hùng cố nói với theo đứa con trai tội lỗi |
Người cha của hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa đã ra đi mãi mãi sau tai nạn giaothông tại Hải Dương chiều 30-10. Không biết tại số phận hay sơ suất nhưngông không còn để làm chỗ dựa tinh thần cho đứa con trai tội lỗi mà ông rấtmực thương yêu kia nữa. Hung thủ Nguyễn Đức Nghĩa lại thêm một lần nữa khoáchai chữ “tội đồ” trong cái chết của cha mình. Nhưng tôi tin chắc rằng, ôngHùng có sang thế giới bên kia cũng sẽ vẫn đau đáu về đứa con tội lỗi củamình. Còn người mẹ, giờ này đang sống trong vật vã, vô vọng khi chồng mất,con trai bị “án tử”. Nếu ai đó đặt mình vào vị trí của gia đình hung thủNguyễn Đức Nghĩa lúc này, chắc phải thốt lên: Tội lắm, đấng sinh thành!
Phapluatxahoi