- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
5 năm làm dâu 'chan nước mắt' vì bố chồng khó tính lại gia trưởng
Người ta thường nói "mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu" nhưng với tôi bố chồng mới là người khiến tôi cảm thấy căng thẳng và áp lực nhất.
Tôi về làm dâu được 5 năm nhưng chưa năm nào có một cái Tết không "chan nước mắt". Bố chồng tôi năm nay gần 70 tuổi. Trước đây, ông từng công tác trong quân đội.
Không biết do ảnh hưởng của nghề nghiệp hay do tính cách ông vốn gia trưởng mà trong nhà mọi việc từ bé đến lớn đều nhất nhất phải theo ý ông. Nếu ông nói một, không ai dám nói hai. Chồng tôi kể, từ bé đến lớn, lời nói của bố chồng tôi là "mệnh lệnh".
Tôi mệt mỏi vì sống với bố chồng khó tính (Ảnh minh họa, nguồn: Lovepanky).
Mẹ lấy bố hơn 40 năm nhưng chưa năm nào được về ngoại ăn Tết. Năm nào cũng phải sắm sửa chuẩn bị cỗ bàn, làm lễ cúng, tiếp khách nhà nội đến mùng 3 Tết. Đến lượt tôi cũng vậy. Nhiều lần tôi đề xuất chồng xin phép cho cả gia đình về quê ngoại đón Tết nhưng lần nào anh cũng bảo "bố không đồng ý đâu", "Anh sợ bố mắng cả hai đứa đấy".
Vậy là tôi lại chỉ dám giấu nỗi buồn trong lòng. Mỗi năm nghe tiếng đồng hồ điểm 12h đêm, ngoài đường người người nô nức đi hái lộc đầu xuân tôi lại ứa nước mắt, thèm và nhớ vô cùng không khí ấm áp của cả gia đình bên mâm cơm.
Sống trong quân đội đã quen nên bố tôi sinh hoạt cực kỳ đúng giờ và chuẩn mực.
Bình thường đó là điều tốt nhưng vấn đề là ông cũng bắt mọi người phải theo đúng giờ giấc đó. Sáng bố tôi sẽ dậy từ 5 giờ sáng thể dục, đúng 6 giờ ông ngồi vào bàn ăn sáng. Lúc ấy bữa sáng đã luôn phải sẵn sàng. Bữa cơm trong ngày cũng vậy, dù có ai bận rộn đến đâu nhưng cứ đúng giờ ăn là tất cả phải có mặt. Nếu muộn hay lần chần chỉ vài phút thôi là thể nào ông cũng cáu giận, mắng xơi xơi mà không kiêng nể.
Đó là chưa kể, bố chồng tôi rất sạch sẽ. Sạch đến mức khiến tôi ám ảnh. Nếu rửa bát phải rửa đúng quy trình 3 nước lạnh, tráng một lần nước nóng, phơi ngoài rổ cho ráo nước mới được úp vào chạn. Lau nhà cũng phải hai lần nước, một lần lau khô. Xong xuôi khăn lau nhà phải được giặt sạch sẽ phơi phóng khô ráo gấp gọn để lần sau dùng tiếp. Bát đũa ăn xong phải rửa ngay, chưa bao giờ có chuyện vì bận, vì mệt mà được "để dành đến ngày hôm sau".
Nhiều lần tôi vội bước vào nhà, hai chiếc dép một thấp một cao lăn lóc bên ngoài, ông cũng ra chỉnh xếp lại gọn gàng. Đến việc phơi khăn mặt lệch nhau cũng bị ông để ý.
Vấn đề nghiêm trọng hơn cả là chồng tôi cực kỳ sợ bố và nhất nhất cái gì cũng phải hỏi ý kiến ông. Ngay cả việc chuyển trường cho con gái tôi, chồng cũng bảo "để anh hỏi bố xem trường nào tốt". Hay cách đây 2 tháng, chồng khoe được một công ty mời về làm với vị trí và mức lương khá hấp dẫn. Tôi nói anh cân nhắc thử xem, chồng gật gù đồng ý nhưng cuối cùng vẫn là nghe lời bố chồng mà không chuyển.
Bố tôi nói, chỗ làm mới xa nhà hơn 40km, hàng ngày đi lại quá vất vả. Thêm vào đó, vị trí mới không phù hợp với chuyên môn của chồng tôi, áp lực sẽ nhiều và chưa chắc trụ nổi lâu. Vậy là chồng tôi một dạ hai vâng nghe lời bố mà chẳng cần hỏi lại ý kiến của tôi.
Thực sự, từ hồi lấy chồng tôi cảm thấy cuộc sống của mình quá ngột ngạt. Tôi luôn sống trong tâm trạng thấp thỏm, lo sợ mình làm sai. Trong nhà, dù là làm việc gì nhỏ nhất cũng phải ngó trước, nhìn sau. Nhiều lần tôi đề xuất chồng ra ở riêng để vợ chồng có không gian và cũng là để tự lập lo liệu mọi thứ. Thế nhưng đáp lại, chồng tôi chỉ "ư hừ" cho qua chuyện.
Có lần tôi giục anh nhiều quá thì chồng vùng vằng bảo: "Bố sẽ rất giận nếu vợ chồng ra riêng. Mà hiện tại anh thấy cuộc sống cũng rất ổn. Mình đi làm bố mẹ đưa đón, chăm con cái, đi làm về nhà là có cơm ăn. Bố chỉ có hơi khó tính nhưng nếu theo đúng ý ông thì ông lại vui vẻ có gì đâu. Nhất là hiện tại mình lại không phải mất khoản gì từ tiền ăn, điện nước cũng là bố mẹ lo tất. Nếu ra riêng, hai vợ chồng khéo lại suốt ngày cãi vã vì cơm áo gạo tiền".
Và lần nào cũng vậy, kết thúc luôn là: "Thôi chốt là mình không chuyển ra nhé!".
Tôi thực sự chán nản với cảnh sống thế này. Cảm giác bản thân chưa bao giờ được là "một người trưởng thành" đúng nghĩa. Tôi sợ cứ thế này, chồng sẽ ngày càng phụ thuộc, thiếu sự phấn đấu, quyết đoán của một người làm chủ gia đình. Nếu sau này, cuộc sống có sóng gió, anh không thể làm chỗ dựa cho mẹ con tôi. Hơn hết, áp lực sống với bố chồng khó tính khiến nhiều lúc tôi thấy căng thẳng và quá mệt mỏi.
Theo Dân trí
-
Tâm sự7 giờ trướcBố mẹ tôi trao cho tôi một số tiền, vàng lớn làm của hồi môn. Đêm tân hôn, chồng lại có hành động gây sốc.
-
Tâm sự12 giờ trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
Tâm sự16 giờ trướcCô tự nguyện theo sự môi giới của chị hàng xóm làm nghề gái bao, vì ham cuộc sống giàu sang nhung lụa của chị ấy mà chấp nhận làm người tình của người đàn ông giàu có đáng tuổi bố của cô.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi cả nhà anh đồng lòng ruồng bỏ một người phụ nữ là dâu con đã được hỏi cưới đàng hoàng vào đúng lúc cô ấy không may bị sảy thai, đau ốm rồi mất việc làm như vậy. Liệu anh có nghĩ đến sự quả báo không anh?
-
Tâm sự1 ngày trướcSau cú lật mặt của chị đồng nghiệp thân thiết 5 năm có lẻ, tôi phải xin nghỉ phép 2 tuần để lấy lại tinh thần.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcGia đình chồng tôi rất giàu có, bề thế, còn tôi lại chẳng có gì. Nếu ly hôn khả năng cao quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng, nghĩ đến đó tôi lại cố nhẫn nhịn cuộc hôn nhân đau khổ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi ly hôn vợ ngoại tình, để lại ngôi nhà cho cô ấy rồi bỏ việc, vác ba lô đến thành phố khác ở trọ, nhận làm những việc nhỏ nhất, dù bị bố mẹ mắng chửi là ngu ngốc.
-
Tâm sự2 ngày trướcNgày tiếp khách đến mua biệt thự, cả nhà tôi sững sờ đến ngây người khi người chủ tương lai của căn biệt thự lại là Hoài, cô vợ cũ của tôi. Hoài đang mang thai, đi cùng chồng là một người đàn ông lịch lãm, sang trọng. Thấy Hoài khỏe mạnh, xinh đẹp rạng ngời, tôi biết em đã có cuộc sống vô cùng hạnh phúc, vô cùng viên mãn…
-
Tâm sự2 ngày trướcNụ cười chưa kịp tắt khi chào nhau, 3 người phụ nữ trong buổi gặp đều sững sờ, có chút hốt hoảng. Bởi mẹ con tôi và mẹ anh đều nhận ra đối phương là ai...