- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Sống trong cuộc hôn nhân địa ngục, nàng dâu vẫn âm thầm chịu đựng để rồi "trúng số" sau biến cố của mẹ chồng
"Đột nhiên một ngày bố anh gọi điện lên báo mẹ chồng mình bị tai biến, hai vợ chồng tức tốc ra Hà Nội. Biến chứng đã làm bà bị liệt nửa người, mọi sinh hoạt trong nhà đều bị đảo lộn", Hân chia sẻ.
- Cứ nghĩ con dâu có 600 triệu trong sổ tiết kiệm, mẹ chồng tôi gọi điện lên vay nóng do không biết sự thật phía sau
- Mẹ chồng không ưa nên đổ cho con dâu tội ngoại tình, cô chỉ đáp một câu khiến bà cay đắng nhận sai
- Vợ kiếm được 50 triệu mỗi tháng, việc nhà không phải làm con không phải chăm, tôi bảo trích ra 18 triệu cho mẹ chồng, vậy mà cô ấy giãy như đỉa phải vôi
Có những tình yêu, sự chịu đựng, cố gắng là mù quáng nhưng đôi khi cũng có những sự hi sinh lớn lao lại có được kết quả bất ngờ đến vậy. Đó chính là câu chuyện của Ngọc Hân chia sẻ trên một diễn đàn.
“Mình bắt đầu cuộc sống hôn nhân khi 27 tuổi. Mình cho rằng đó là cái tuổi đủ chín chắn để từng trải và lựa chọn nhưng lúc đó mình chẳng nhận ra đã chưa tìm hiểu kỹ người đàn ông sẽ sống với mình hơn nửa đời còn lại.
Vì làm việc trong Nha Trang nên sau khi cưới vợ chồng mình ở nhà chồng tại Hà Nội nửa tháng và chuỗi bi kịch bắt đầu từ đó.
Ngày đầu làm dâu, mình phải dậy từ 4h sáng để nấu đồ ăn sáng cho cả nhà, sau đó là trưa, chiều, tối. Những ngày Tết đều lúi húi trong bếp. Hôm nào có thêm khách khứa thì không ngẩng mặt lên được. Mình còn nhớ năm đầu tiên làm dâu, đầu tắt mặt tối đến Giao thừa, vừa lên tới phòng ngủ lúc gần 12h đêm là cảnh chồng đang nằm trên giường chơi game với quần áo lộn xộn. Đúng lúc đó em trai mình gọi điện hỏi chuẩn bị đón Giao thừa chưa, mình không dám kể chỉ nói vài câu cho qua và tắt máy rồi khóc như mưa. Năm đó khi trên đường vào sân bay để vào lại Nha Trang, anh mắng: “Đầu năm đầu tháng mà em không kiêng cữ lại khóc trong nhà anh”. Mình nhìn anh và không biết nói gì hơn.
Ảnh minh họa
Khi đó mình không buồn vì việc mình phải làm quá nhiều việc, nghĩ lại một năm cũng chỉ về làm dâu vài lần, còn đa phần vợ chồng mình ở trong Nha Trang và không phải ở chung với nhà chồng. Mình chỉ buồn vì không nhận được bất kỳ sự chia sẻ, quan tâm, thông cảm nào của người đàn ông mình gọi là chồng.
Anh không bao giờ nhớ ngày sinh nhật vợ, ngày cưới hay các ngày lễ cũng như ngày kỉ niệm. Mình phải thường chủ động tặng quà và đòi quà. Cuộc sống cứ nhàn nhạt như vậy, mỗi lần hai đứa cãi nhau nếu mình không làm hoà trước thì anh cũng không bao giờ mở lời. Anh có thể 2 tháng liền ôm gối sang phòng khác ngủ và không nói với nhau câu nào.
Mình đành chấp nhận vì lúc đó bản thân không biết nên làm thế nào ngoài cách một mình vun vén gia đình và khiến anh thay đổi dần. Nhưng cuộc sống lại không hề dễ dàng như vậy, với anh luôn luôn là không đủ và anh ngày càng hằn học từ những điều rất nhỏ. Cuối tuần mình muốn thuê giúp việc theo giờ để có thể nghỉ ngơi thì anh nói hàng xóm nhìn thấy anh sẽ xấu hổ vì có người vợ lười. Mỗi lần cãi nhau anh đều lôi hết chuyện cũ ra nói thậm chí mang cả chuyện con cái ra (vì chúng mình chưa có con).
Đột nhiên một ngày bố anh gọi điện lên báo mẹ chồng mình bị tai biến, hai vợ chồng tức tốc ra Hà Nội. Biến chứng đã làm bà bị liệt nửa người, mọi sinh hoạt trong nhà đều bị đảo lộn, hai vợ chồng mình quyết định chuyển công tác để lo cho bà. Từ đó sáng nào mình cũng dậy sớm nấu ăn sáng cho cả nhà, vệ sinh cá nhân cho bà và chuẩn bị đồ ăn trưa để ông chỉ việc hâm nóng lại và vội vàng đi làm. Tối về lại tất bật dọn nhà rồi cùng bà tập máy phục hồi chức năng, hôm nào lên giường nhìn đồng hồ cũng gần 12 giờ đêm.
Trời quả không phụ lòng người, sau nửa năm chạy chữa, mẹ chồng mình đã có những thay đổi tích cực, có thể đi lại và trò chuyện được. Mình nhớ như in ngày ấy, khi mình đang xúc cháo cho bà thì bỗng bà cầm tay rưng rưng nói: “Mẹ xin lỗi, con vất vả vì gia đình này rồi”. Bất giác hai hàng nước mắt rơi xuống, vì sau tất cả gia đình nhà chồng cũng hiểu được sự cố gắng của mình.
Rồi bà nhờ ông lấy thứ gì đó cất kĩ trong tủ ra, 2 ông bà mỉm cười nhìn nhau: "Nhờ có con chăm sóc thuốc thang nên mẹ như được tái sinh. Bố mẹ có chút tiền bán đất, cũng định khuất đi sẽ để hết tài sản cho các con nhưng mẹ nghĩ tuổi các con đang trẻ, giờ mới cần vốn để làm ăn. Chứ mấy nữa bố mẹ già rồi, sống lâu được thì các con cũng yên ổn kinh tế hết rồi, tài sản được thừa hưởng cũng chẳng giải quyết được gì nữa. 2 đứa cầm lấy cuốn sổ 1 tỷ này mà làm ăn. Yên tâm bố mẹ vẫn còn để dưỡng già".
Mình thật sự cứ nghĩ chuyện chỉ xảy ra ở trong phim, không thể tin nổi. Chồng mình từ khi nhìn thấy cách mình chăm sóc mẹ mỗi ngày thì cũng thay đổi. Anh chia sẻ việc nhà, phụ giúp những việc vặt như lau nhà, rửa bát để vợ có thời gian nghỉ ngơi. Cuối tuần anh cũng chủ động rủ mình đi mua sắm. Hôm kỉ niệm ngày cưới tự tay anh vào bếp và nấu những món mình thích. Có lẽ với mình như vậy đã quá đủ, sau tất cả người đàn ông mà mình gửi gắm cả đời cũng đã thay đổi, dù hành trình đã qua thực sự khá dài nhưng mình tin sự chân thành có thể khiến mọi mối quan hệ trở nên tốt hơn”.
Câu chuyện của cô đã khiến nhiều chị em phải suy ngẫm về hôn nhân, những người dù có bước qua gập ghềnh sóng gió, cho tới cuối đời vẫn hạnh phúc bên nhau. Có những người vì kết hôn mà trở nên tốt đẹp hơn như những hình ảnh chúng ta từng mường tượng khi yêu.
Yêu thương có được là phải đánh đổi rất nhiều công sức, thời gian, tình cảm. Vì vậy, nếu thực sự tình yêu của bạn đủ lớn, hãy cho người bạn yêu một cơ hội, một con đường để quay về.
Hôn nhân dẫu 10 năm, 20 năm, 30 năm hay lâu hơn thế sẽ luôn là những dấu mốc hạnh phúc trong mỗi cuộc đời của chúng ta. Chỉ cần chúng ta luôn biết cách tìm ra con đường đi phù hợp với mình và đối phương. Vì vậy, nếu hôm nay vẫn còn than vãn rằng mình đã cưới nhầm người, nên chăng hãy tự ngẫm lại xem liệu mình đã thử cố gắng tất cả cho cuộc hôn nhân này.
Theo Nhịp sống Việt
-
Tâm sự11 giờ trướcDo đó cháu cũng nên rộng lượng, bao dung mà cho vợ cơ hội trở về trong danh dự, nếu cô ấy đã có lời xin cháu tha thứ. Bác nghĩ với tấm lòng vị tha, nhân ái của cháu như vậy, nhất định vợ cháu sẽ biết phải sống thế nào để xứng đáng với cháu.
-
Tâm sự20 giờ trướcTôi nhìn vợ, không hiểu cô ấy nói vậy có ý gì, thấy hơi chột dạ. Chuyện ai đó đi ngược chiều gây tai nạn thì liên quan gì đến việc ngoại tình mà cô ấy lại chuyện nọ xọ chuyện kia.
-
Tâm sự21 giờ trướcNghe bố nói mà tôi cũng muốn về cùng bố luôn nhưng vẫn kìm lại vì sợ cả 2 bên họ hàng bẽ mặt.
-
Tâm sự23 giờ trướcCho đến một ngày sau khi nắm giữ quyền lãnh đạo công ty được 3 năm, thì cả nhà tôi chết lặng nghe chồng tôi xin mấy mẹ con tôi ký giấy để anh bán nhà trả nợ cho công ty. Vì thời gian qua anh đã lạm dụng tín nhiệm, rút tiền tỷ ra bao cho cô thư ký trẻ là người tình của anh mua nhà, mua xe, sắm thời trang hàng hiệu và cùng nhau đi du lịch ở nhiều nơi trên thế giới.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự1 ngày trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự2 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.