Tôi và chồng đi làm xa từ khi con trai mới 2 tuổi, ngày trở về, thằng bé nói một câu mà tôi rớt nước mắt

Hai vợ chồng tôi đi làm ăn xa được vài năm, về đến nhà không ngờ mẹ chồng lại giáo dục con trai tôi như thế này.

Gia đình chồng tôi ở quê, lúc đầu tôi nghĩ người dân quê thường lôi thôi, không được gọn gàng nên cũng không vui lắm, nhưng về nhà mẹ chồng tôi mới biết nhà bà rất sạch sẽ, mẹ chồng là người rất siêng năng. Quan trọng hơn là mẹ chồng tôi rất khéo nên được lòng mọi người, chỉ cần nhắc đến mẹ chồng thì cả làng không ai không khen ngợi, ngay cả những phụ nữ trạc tuổi, họ cũng vô cùng ngưỡng mộ bà.

Bố chồng mất sớm nên gánh nặng mưu sinh một mình mẹ chồng phải gánh vác, bà nghiến răng nhất quyết không tái hôn, nuôi chồng tôi vất vả nên người. Sau khi cưới, mẹ chồng tôi đề nghị cho hai đứa ra ở riêng, bà nói sự chênh lệch tuổi tác nếu ở chung sẽ rất dễ sinh ra xích mích.

Tôi sinh được con trai đầu lòng khiến mẹ chồng mừng lắm, bà mua đủ loại thuốc bổ cho con dâu uống. Lúc đầu, mẹ tôi sang thăm con gái ở cữ, cứ nghĩ mẹ chồng sẽ không chăm sóc chu đáo được bằng mẹ đẻ nhưng khi bà đến nhà vài lần thì cũng phải công nhận sự tỉ mỉ và khéo léo của mẹ chồng tôi. Cuối cùng, mẹ đẻ phó thác hoàn toàn việc chăm con cháu cho “bà thông gia”. 

Tôi và chồng đi làm xa từ khi con trai mới 2 tuổi, ngày trở về, thằng bé nói một câu mà tôi rớt nước mắt-1

Khi con được hai tuổi, vì muốn cho con có cuộc sống vật chất tốt hơn nên vợ chồng tôi quyết định đi làm trên thành phố để kiếm tiền sửa sang, mở rộng nhà cửa. Nếu dư dả thì sẽ mua một chiếc ô tô để thuận tiện hơn khi đi lại.

Vốn dĩ, tôi muốn gửi con về nhà bố mẹ đẻ nhưng chồng tôi không đồng ý, anh ấy nói "ông bà ngoại còn phải chăm con cho anh vợ, sẽ rất bận nên hãy để bà nội chăm con giúp mình". Tôi không biết nói gì nên đành nghe theo.

Mấy năm nay, tôi đi làm trên thành phố nhưng chỉ tranh thủ về nhà được dịp Tết. Mỗi tháng chồng tôi sẽ gửi cho mẹ chồng 2 triệu lo cho con. Tôi cũng mua sắm thêm một ít đồ chơi và quần áo mới cho thằng bé. Khi con được gần 5 tuổi, tôi bàn với chồng sẽ về quê để lo chuyện học hành của cu cậu, và anh ấy đã đồng ý.

Về đến nhà, tôi thấy con đang chạy nhảy trong sân. Vừa mới bước vào, thằng bé đã chạy ùa ra ríu rít gọi: "A! Mẹ về rồi! Con nhớ mẹ quá! Mẹ ôm đi con". Lúc đó, tôi đã bật khóc vì hạnh phúc, vội ôm con vào lòng. 

Khi mẹ chồng đi ra, tôi bất ngờ hỏi: "Sao thằng bé có thể dễ dàng nhận ra con khi cả năm con không về thăm nhà hả mẹ?", mẹ chồng tôi nói rằng bà thường cho con trai tôi xem ảnh của chúng tôi và dạy nó nói.

Một lúc sau, con trai tôi lấy một quả táo đưa cho tôi, nó nói: "Mẹ ơi, đây là bà mua cho con nhưng con không ăn mà muốn tặng mẹ. Bà hay dẫn con đi chợ mua nhiều đồ ngon lắm" khiến tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.

Nhìn con ngày một lớn khôn, hiểu chuyện và không nghịch ngợm như những đứa trẻ khác, vợ chồng tôi cảm thấy biết ơn mẹ chồng nhiều lắm. Nhờ bà dạy dỗ, nuôi nấng mà con tôi mới được ngoan ngoãn như hiện tại. Thế mới nói, gừng càng già càng cay mọi người ạ! Người lớn tuổi họ sẽ có cách dạy bảo con cháu theo cách riêng của mình, chẳng cần "đao to búa lớn" nhưng các cháu đều ngoan ngoãn và hiểu chuyện đến lạ.

(thuthuy...@gmail.com)

Theo Vietnamnet


mẹ chồng

tâm sự gia đình


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.