- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Từ chối "yêu" vì mệt, chồng thốt ra những câu khiến vợ đau lòng
Nhu cầu của chồng tôi khá cao. Mỗi lần tôi không chiều chồng, anh ấy hôm sau lại khó chịu ra mặt.
Vợ chồng tôi cưới nhau được hai năm, có con gái vừa tròn một tuổi. Vì con sinh non, thể trạng yếu hay ốm đau nên chồng khuyên tôi tạm nghỉ việc một thời gian ở nhà chăm con. Anh bảo hiện tại thu nhập anh có thể lo được cho hai mẹ con nên đợi vài năm con cứng cáp rồi tôi hẵng đi làm trở lại.
Cả hai vợ chồng tôi đều là dân tỉnh lẻ, học xong đại học thì lập nghiệp ở thủ đô. Ông bà nội ngoại ở xa, những lúc con ốm đau không thể nhờ cậy.
Hết thời gian ở cữ, tôi có thuê người trông trẻ một thời gian nhưng họ chăm con không như ý mình. Suy đi tính lại, tiền lương tôi kiếm được có lẽ chỉ đủ trả cho người trông trẻ mà lại không yên tâm. Được chồng động viên, tôi quyết định nghỉ việc.
Từ khi tôi nghỉ làm, có vẻ thái độ của chồng với tôi có sự thay đổi. (Ảnh minh họa: Quora).
Ai nói mẹ ở nhà chăm con thì nhàn, còn tôi thấy những việc không tên nhỏ nhặt cũng làm tôi bận rộn từ sáng tới tối. Con yếu ớt nên cái ăn cái ngủ phải chăm lo cẩn thận từng tí một. Vậy mà hết ho sốt lại đến cúm, các dịch bệnh truyền nhiễm cứ thay nhau "ghé thăm".
Chồng tôi từ khi thấy vợ nghỉ việc ở nhà thì đâm ra ỉ lại. Hầu như anh không động tay động chân vào việc gì. Anh thỉnh thoảng chơi cùng con, nhưng chỉ cần con quấy khóc là gọi vợ.
Nếu tôi có kêu ca phàn nàn một chút, câu cửa miệng của anh sẽ là: "Em ở nhà cả ngày mà cứ kêu làm không hết việc, vậy người ta vừa đi làm, vừa chăm con nhỏ thì sao?".
Biết chồng một mình gánh trọng trách kinh tế trong gia đình nên tôi cố gắng để anh được nghỉ ngơi mỗi khi về nhà.
Về chuyện "chăn gối", chồng tôi có nhu cầu tương đối cao. Tôi luôn cố gắng chiều lòng anh, dù việc nhà và chăm con đã khiến tôi không còn chút hứng thú nào mỗi khi đêm về. Nhưng mỗi đợt con ốm, khóc quấy cả ngày, đêm con ngủ tôi cũng muốn ngủ một chút, cố ý làm lơ chồng. Mỗi khi như vậy, thái độ anh ấy khó chịu ra mặt vào sáng hôm sau.
Đợt vừa rồi con tôi bị cúm A, bé sốt cao nhiều ngày nên phải nhập viện. Chồng tôi ngày đi làm, tối lại ghé vào viện thăm con, tiện mua luôn đồ ăn cho vợ, chơi một lúc rồi về. Sau một tuần hai mẹ con ôm nhau ở bệnh viện, bé mới được về nhà.
Tối hôm ấy, đặt lưng xuống chiếc giường quen thuộc của mình, tôi chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon. Nhưng chồng tôi lại có ý đòi hỏi. Tôi bảo: "Một tuần ngủ ở viện, đông đúc ồn ào, giường bệnh lại bé chỉ đủ cho con nằm thoải mái, em hầu như không được ngủ giấc nào trọn vẹn. Em thật sự rất mệt mỏi".
Tôi tưởng nói vậy chồng sẽ hiểu tôi không còn sức lực nào mà "chiều" anh. Thế nhưng, chồng tôi nghe xong liền nói: "Với đàn ông bọn anh, tình dục cũng như ăn, như ngủ, là bản năng, là nhu cầu. Suốt một tuần rồi anh phải 'nhịn đói'. Em không chịu chiều chồng, đến khi chồng đi gái rồi ngồi mà khóc. Việc khó nhất là kiếm tiền thì anh làm rồi, em chỉ có mỗi việc chăm con, chiều chồng mà việc nào cũng làm không tốt".
Nói xong, anh quay lưng ngủ, để lại tôi đối diện với nỗi tủi thân trào dâng lên khóe mắt.
Tôi nhớ lại ngày chúng tôi yêu nhau, anh chiều chuộng, chu đáo và tâm lý biết chừng nào. Ngay cả thời gian tôi bầu bì, vì nhiều lần dọa sảy nên chuyện chăn gối cũng vô cùng hạn chế. Anh luôn nói: "Sự an toàn của con là trên hết, ngoài ra không có gì là quá quan trọng cả".
Thậm chí sau sinh, chúng tôi còn kiêng quan hệ tới ba tháng, theo như anh nói là "để cho cơ thể em có thời gian hồi phục sức khỏe". Vậy mà giờ, khi tôi trở về nhà sau một tuần chăm con lay lắt ở viện, anh lại có thể nói ra những lời vô tâm đến tàn nhẫn như vậy.
Tôi nhận ra hình như anh thay đổi từ khi tôi nghỉ việc ở nhà. Có lẽ anh cho rằng việc vất vả nhất là kiếm tiền thì anh đã làm rồi, còn tôi chỉ lo phận sự của đàn bà là "giữ lửa" cả ở trong bếp lẫn trên giường. Chỉ cần làm không tốt, anh sẽ cho mình cái quyền của một ông chủ, chê trách và phê bình.
Sau một đêm thức trong nước mắt tủi hờn và bộn bề suy nghĩ, tôi quyết định sẽ tìm lớp trẻ gửi con để đi làm trở lại. Con tôi đã một tuổi và có thể đi nhà trẻ được rồi. Tôi sẽ như những bà mẹ khác, vừa là mẹ bỉm sữa, vừa đi làm. Mỗi sáng, tôi sẽ ăn mặc thật xinh đẹp, tô son điểm phấn, chở con đi nhà trẻ rồi đến nơi làm việc, chiều hai mẹ con lại đón nhau về.
Tuy rằng bận rộn và vất vả hơn, ít nhất tôi sẽ không bị chính chồng mình coi thường, đối xử như một người vợ "ăn bám" tội nghiệp. Dù rằng, để có thể "ăn bám", tôi cũng phải hy sinh rất nhiều và không phải ai cũng dám hy sinh như thế.
Theo Dân trí
-
Tâm sự59 phút trướcĐi du lịch cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
-
Tâm sự4 giờ trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự5 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự8 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự20 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 ngày trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự2 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".