Vào ngày sinh nhật của cháu trai, bố ở quê gửi lên một túi khoai tây, ai ngờ vợ thẳng tay vứt đi rồi phải hối hận ngay sau đó

Bố đẻ nhắn có gửi lên một túi khoai tây vào ngày sinh nhật của cháu trai. Khi nhận được túi đồ, con trai tôi hỏi rằng đây là gì, tôi trả lời: "Là quà của ông bà gửi tặng con đấy, để con ăn nhiều chóng lớn mạnh khỏe".

Tôi sinh ra ở quê, nhưng vợ thì khác. Cô ấy là người thành phố, được bố mẹ nuông chiều từ nhỏ nên ngay từ đầu quen nhau, tôi đã cảm thấy có khoảng cách gì đó và thấy mình có hơi chút thua kém. Nhưng cô ấy luôn thuyết phục tôi rằng: "Vì tình yêu, cách sống của em sẽ thay đổi để hòa hợp với anh thì gia đình mới hạnh phúc êm ấm được". Tin lời vợ, mấy năm yêu nhau tôi cũng thử lòng và đưa cô ấy về quê chơi nhiều lần. Thấy cô ấy chăm chỉ, vui vẻ và thân thiện với bố mẹ tôi nên tôi vô cùng hài lòng.

Cưới nhau xong chúng tôi vẫn giữ thói quen về quê thăm bố mẹ và báo hiếu. Tôi thì chăm chỉ đi làm kiếm tiền, dành dụm tiết kiệm mua nhà cửa. Sau 5 năm, chúng tôi đã mua được ngôi nhà riêng để ở. Trước đó, tôi ở nhờ nhà vợ.

Có nhà mới rồi, tôi muốn bố mẹ lên ở cùng nhưng vợ tỏ vẻ không đồng ý. Mỗi lần bố mẹ lên chơi, vợ luôn cằn nhằn việc ông bà ăn ở bẩn, bừa bộn. Cô ấy bóng gió bảo ở thành phố phải sạch sẽ do không gia nhà chật hẹp, không thể sống như ở quê được. Tôi biết, bố mẹ cũng buồn lòng lắm nên tâm sự sau này hạn chế đến nhà tôi.

Rồi vợ sinh con trai kháu khỉnh, trong suốt thời gian ở cữ, vợ không nhờ bố mẹ tôi chăm bẵm mà nhờ mẹ cô ấy. Tôi thì không tham gia bởi bản thân cũng bận đi làm kiếm tiền, nên để vợ tự quyết định mọi việc giúp cô ấy thoải mái. Được cái vợ khó tính trong việc ăn ở nhưng lại vô cùng chu đáo chăm con, dọn dẹp nhà cửa cơm nước đầy đủ, tôi chẳng phải lo lắng gì.

Đến khi con trai được 3 tuổi, ai cũng khen thằng bé khôn ngoan. Tôi phải thừa nhận, con trai tôi được như thế là nhờ công của vợ nuôi dạy nhiều. Mỗi ngày cô ấy đều dành vài tiếng dạy con các chương trình giáo dục sớm. Nói chung thằng bé thông minh, nhanh nhẹn hơn so với bạn bè đồng trang lứa.

Vào ngày sinh nhật của cháu trai, bố ở quê gửi lên một túi khoai tây, ai ngờ vợ thẳng tay vứt đi rồi phải hối hận ngay sau đó-1

Tự hào về con trai, tôi thích đưa nó về quê chơi nhiều hơn. Nhưng mỗi lần về vài ngày, lúc trở về nhà thì vợ luôn cáu giận. Vì thằng bé về quê chơi hay nghịch đất, nên tay chân nhem nhuốc, móng tay đen. Tôi biết, vợ có thể không có ý gì nhưng những lời nói vô tình của cô ấy khiến tôi phải suy nghĩ về sự phân biệt thôn quê với thành phố.

Một lần vào sinh nhật của con trai tôi, tôi muốn bố mẹ lên dự để cả nhà nấu một bữa cơm ấm úng. Nhưng bố mẹ bảo có việc bận không lên, bố đẻ nhắn có gửi lên một túi khoai tây. Khi nhận được túi đồ, con trai tôi hỏi rằng đây là gì, tôi trả lời: "Là quà của ông bà gửi tặng con đấy, để con ăn nhiều chóng lớn mạnh khỏe". Nhưng khi vợ tôi mở ra, cô ấy thấy túi khoai nhiều đất chưa rửa nên vứt luôn vào sọt rác.

Tôi tức giận trước thái độ của vợ nên thẳng tay tát cô ấy một cái. Đây là lần đầu tiên tôi làm như vậy với vợ. Tôi nghĩ từ trước đến nay, tôi nhường nhịn vợ nhiều vì cô ấy cũng hi sinh vì tôi nhiều nhưng việc làm này thì quá đáng nên tôi không kiềm chế được.

Chứng kiến cảnh tôi và vợ cãi nhau, con trai tôi nói: "Mẹ ơi, mẹ dạy con phải biết ơn. Đây là khoai ông bà trồng mất nhiều công sức, sao mẹ lại vứt đi?". Một lời nói của thằng bé khiến vợ tôi cảnh tỉnh, cô ấy khóc nức nở, lại ôm con trai tôi nói: "Mẹ xin lỗi con, mẹ sai rồi, từ giờ mẹ sẽ không làm như vậy nữa".

Nghe vợ nói, tôi thấy cô ấy đã biết quay đầu hối hận việc làm của mình. Tôi bước lại gần ôm cô ấy vào lòng thủ thỉ an ủi: "Em hãy cố gắng lên, anh cũng nóng giận quá cho anh xin lỗi". Tối hôm đó, cả nhà tôi lấy khoai tây ra nấu vô cùng thơm ngon, vợ còn khen nức nở. Kể từ đó, vợ thay đổi hoàn toàn và tôi cũng yêu thương, bao dung vợ nhiều hơn. 

(minhhuan...@gmail.com)

Theo Vietnamnet


Tâm Sự Đêm Khuya

bố đẻ


Phụ nữ cần chứng minh những gì khi chia tài sản lúc ly hôn?
Trong 14 năm hôn nhân với ông N.V, bà M. luôn vun vén, chu toàn quán xuyến mọi công việc gia đình để chồng an tâm lập nghiệp, ủng hộ sự nghiệp của chồng và đóng góp đáng kể vào tài sản chung. Thế nhưng, khi ra tòa ly hôn bà M. lại chỉ được chia 42% tài sản chung.

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.