Vợ chồng ly hôn đã nhiều năm, khi tôi đổ bệnh, con trai nhắn tin cho bố, hồi âm của anh khiến tôi choáng váng

Kể từ khi tôi sinh con trai đầu lòng, chồng lại càng sống bê bối, vô trách nhiệm. Anh đi suốt ngày chẳng quan tâm đến gia đình.

Hai vợ chồng đường ai nấy đi được 4 năm nhưng tôi không tái hôn mà sống một mình nuôi con trai. Cảnh vừa làm cha vừa làm mẹ vất vả cả về tài chính lẫn tinh thần nhưng tôi luôn cố gắng, chỉ mong con sau này lớn lên được nên người. Rất may dù mới học lớp hai nhưng con trai tôi rất ngoan và yêu mẹ. Nó cũng là đứa hiểu chuyện khi liên tục nói rằng, hi vọng một ngày nào đó bố quay về bên hai mẹ con. Tôi biết, trong thâm tâm nó luôn muốn gia đình đầy đủ cả bố lẫn mẹ. 

Tôi còn nhớ những ngày đầu tiên quen biết chồng cũ, anh tuy có vẻ ngoài bình thường nhưng giọng nói ấm áp và khéo léo quan tâm đến người khác. Cả hai chúng tôi đều yêu thương nhau ngay từ ánh mắt đầu tiên và giúp đỡ nhau nhiều trong công việc. Chồng cũ là mối tình đầu của tôi nên bất chấp sự phản đối của bố mẹ, tôi quyết lấy cho bằng được. 

Vì điều kiện nhà chồng cũ không tốt, mẹ anh lại quanh năm đau yếu nên bố mẹ tôi phản đối, sợ tôi  sau khi kết hôn phải gồng gánh gia đình nhà chồng. Tôi thì giận hờn bố mẹ chuyện ông bà quá chú trọng vật chất, không quan tâm đến suy nghĩ tình cảm của tôi. Can ngăn không được bố mẹ cũng chiều theo ý nguyện của tôi nhưng đám cưới được diễn ra không mấy vui vẻ. Trong hôn lễ, bố tôi còn rớt nước mắt khi thấy phòng tân hôn của con gái đơn sơ trong ngôi nhà cũ ở vùng quê xa xôi hẻo lánh. 

Vợ chồng ly hôn đã nhiều năm, khi tôi đổ bệnh, con trai nhắn tin cho bố, hồi âm của anh khiến tôi choáng váng-1

Sau khi kết hôn, hai chúng tôi thuê nhà trên thành phố đi làm. Thời gian đầu, tôi hạnh phúc vì đã lấy được người mình yêu nhưng chỉ vài tháng sau, vấn đề cơm áo gạo tiền khiến chúng tôi chẳng còn lãng mạn như xưa. Tiền lương tôi đi làm phải trang trải nuôi sống cả gia đình, còn chồng làm việc suốt ngày nhưng không bao giờ nhỏ ra một xu nào. Tôi có hỏi tiền thì anh nói rằng đã gửi về quê lo cho bố mẹ hết hoặc phải chi ra để tiếp khách. Có những lần anh còn hỏi vay tiền của tôi, tôi không đưa thì anh mặt nặng mày nhẹ, "đá thúng đụng nia".

Đặc biệt, kể từ khi tôi sinh con trai đầu lòng, chồng lại càng sống bê bối, vô trách nhiệm. Anh đi suốt ngày chẳng quan tâm đến gia đình. Tôi khuyên bảo không được nên đành về nhà ngoại sống để nhờ ông bà giúp đỡ. Thấy tôi mang con đi, chồng cũng chẳng một lời níu kéo, mặc kệ tôi muốn làm gì thì làm. Cho đến khi con trai được 3 tuổi thì tôi đệ đơn ly hôn với anh. Giờ đôi lúc ngồi nghĩ lại, tôi thấy mình thật ngây thơ khi luôn nghĩ rằng chỉ cần yêu thôi là đủ, nhưng đúng là vấn đề tài chính quyết định khá nhiều trong hôn nhân.

Tháng trước, tôi làm việc quá sức nên chẳng may bị ốm phải nằm viện hồi sức. Con trai tôi khóc mãi, nó ngồi bên giường bệnh nói: "Mẹ mau khỏi bệnh mẹ nhé, con không muốn rời xa mẹ đâu". Tôi rơm rớm nước mắt ôm con vào lòng an ủi: "Mẹ không sao, mẹ chỉ ốm nhẹ vài ngày thôi, con ngoan ngoãn nghe lời ông bà nhé, hai mẹ con mình cùng cố gắng".

Đến khi xuất viện về nhà, tôi tình cờ đọc được tin nhắn của chồng cũ trong máy điện thoại. Thì ra con trai của tôi lấy điện thoại nhắn tin cho bố nó: "Bố ơi, mẹ bị ốm, bố đến viện thăm mẹ đi". Nhưng chồng tôi phản hồi: "Phiền phức, đừng gửi tin nhắn nữa". Tôi thật không ngờ anh lại  "cạn tàu ráo máng" như vậy, nghĩ lại tôi thấy thực sự hối hận vì tuổi trẻ đã từng đem lòng yêu người đàn ông này. Nhưng tôi biết, con trai tôi trong lòng nó vẫn nhớ bố, mong anh ta trở về. Tôi thương thằng bé lắm nhưng thà sống một mình còn hơn quay lại ở với anh ta.

(buihue...@gmail.com)

Theo Vietnamnet


Ly hôn


Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.