Anh!Phải chăng là anh đã quên em - người con gái đã yêu thương anh hơn cả bản thânmình. Ngày hôm nay, khi một mình chạy xe trong đám cưới của đứa bạn, em đã trôngthấy anh. Anh không đi một mình. Ôm chặt lấy anh lúc đó là một cô gái mà emkhông hề quen mặt.
>>
Bạn thân của anh bảo đó là bạn gái mới của anh. Anh biết cảmgiác của em lúc ấy thế nào không? Trái tim em như ngừng đập.
Em vội vàng quay xe trở lại,phóng như điên về phòng và nằm vật xuống giường khóc nức nở. Vậy là hết, tất cảđã chấm dứt thật rồi. Anh đã rời xa em vĩnh viễn, bỏ mặc em cô đơn trên cõi đờinày. Em không thể tin nổi những gì đang diễn ra ngay trước mắt mình.
Hai năm trời yêu nhau có ít quákhông anh? Không xinh đẹp thướt tha để sánh bước bên chàng trai đẹp trai, hàohoa như anh nhưng em vẫn thường được mọi người khen là dễ thương và hiền hậu.Chẳng phải anh cũng đã từng nói là anh yêu em vì điều đó đấy sao? Tình yêu đầuđời với những rung động dịu êm, em đã cố sức nâng niu và gìn giữ. Vậy mà rồi tấtcả đã vỡ tan trước mắt em.
![]() |
Ảnh minh họa |
Bao nhiêu kỷ niệm, những lúc buồnvui mình đã từng cùng nhau chia sẻ…. Thế rồi anh ra đi không một lời giải thích,không chút vấn vương. Em đã tự vấn lòng mình, có phải em làm vậy là có lỗi, làcố chấp? Nhưng nghĩ thế nào, em cũng không thể thay đổi quyết định của mình,đành dằn lòng để anh ra đi với hy vọng một ngày kia anh sẽ hiểu ra và quay vềbên em.
Em đã sống trong chờ đợi, nuôi hivọng mỏi mòn. Đã bao lần em cầm điện thoại lên, bấm số phone của anh nhưng rồilại không đủ can đảm để thực hiện cuộc goi, khi nghĩ đến cái giá cho sự trở vềcủa anh lại là cái quý giá nhất của cuộc đời con gái của em. “Em đúng là suynghĩ thiển cận. Bây giờ người ta yêu nhau, chuyện đó là quá bình thường. Chắc emkhông yêu anh thực lòng nên mới giữ gìn với anh như vậy ”. Câu nói của anhvẫn còn văng vẳng bên tai em.
Mặc cho em níu kéo, mặc cho nướcmắt em tuôn rơi cùng những lời giải thích, anh vẫn giận dữ bỏ đi. Tại sao anhkhông chịu hiểu em chỉ muốn dành giây phút thiêng liêng ấy cho đêm tân hôn củachúng ta? Tại sao anh không chịu hiểu em làm vậy là vì chính tình yêu của haiđứa? Tại sao…???
Những ngày sống không có anh thậtlà khó khăn đối với em. Dường như em đã quá quen với cảm giác có anh bên cạnh.Không được nghe tiếng anh nói cười, không được nhìn thấy anh hàng ngày… là cả sựthiếu vắng, hụt hẫng lớn lao. Em luôn phải tự an ủi mình rằng nhất định một ngàykia anh sẽ trở về, rằng anh cần có thời gian để suy nghĩ chín chắn hơn… Chínhsuy nghĩ ấy đã tiếp thêm cho em sức sống. Nhưng một tháng, hai tháng…anh vẫnlặng im như chưa từng có sự tồn tại của em trên cõi đời này. Cho đến tận hômnay… thế giới quanh em như chao đảo!
Một tháng qua em không ăn khôngngủ, suốt ngày chỉ nằm nhìn lên trần nhà mặc cho nước mắt chảy dài. Bọn bạn cùngphòng khuyên mãi không đựơc rồi cũng chán, chúng để mặc cho em một mình suy nghĩ.Đau đớn, trách hận và thất vọng, em như phát điên mỗi khi nghĩ đến hình ảnh anhvà cô gái đó. Em không muốn đối diện với sự thật, không muốn tin rằng em đã mấtanh mãi mãi, và không chịu hiểu rằng, người em yêu không hề yêu em nhiều nhưnhững lời anh đã nói…
Con người không giống như nhữngloài sinh vật khác, luôn tiềm tàng một sức sống mãnh liệt. Mạnh mẽ hơn sau mỗilần vấp ngã, trưởng thành hơn khi đối mặt với nỗi đau. Là người có nhận thức,được học hành tử tế… em buộc lòng phải tỉnh táo để chấp nhận sự thật đắng cay đó.
Người ta thường bảo, khi yêu conngười thường hay mù quáng, đấy là lúc lý trí phải nhường chỗ cho tiếng nói củatrái tim… Không sai đúng không anh? Trong em giờ đây chỉ có sự đỗ vỡ…. một cảmgiác mất mát không thể bù đắp nối… cảm giác đó không thể gọi thành tên. Nhưng emkhông thể làm trái với lương tâm và lý trí của mình. Em buộc lòng phải nhận rarằng: mình đã mãi mãi không thuộc về nhau nữa rồi.
Thật khó khăn nhưng rồi em cũngchẳng còn thấy oán hận anh như những ngày đầu tiên. Em muốn anh hiểu điều đó. Cólẽ chúng ta sinh ra không phải để dành cho nhau. Thế nên số phận mới sắp đặt choanh đùa cợt tình cảm của em như vậy. Thế nên anh đâu có lỗi gì, đúng không anh?
Lời cuối gửi đến anh, em muốn anhhãy sống thật hạnh phúc, bên người con gái không phải là em. Chẳng phải em caothượng gì đâu, chỉ vì em không muốn có thêm một người con gái nữa lại đau khổ vìyêu anh như em. Anh hãy dành trọn tình yêu thương cho người con gái ấy. Hãy làmnhư vậy vì chính bản thân em nữa, nghe anh. Tận đáy lòng mình, em sẽ luôn cầuchúc cho anh và người ấy!...
|
nguyenthuyhanghc@gmail.com