- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vợ ốm, chồng liền đưa 10 triệu còn dặn thiếu sẽ chuyển thêm, hành động sau đó của tôi khiến anh lặng người
Không biết bao lần tôi bị sự thờ ơ, lạnh lùng của chồng làm cho rơi nước mắt nhưng rồi khóc chán, tự lấy khăn lau chứ anh nào có quan tâm. Đi làm về, ăn uống tắm giặt xong anh ôm máy tính, đóng chặt cửa phòng ngồi tới khuya, có khi cả tháng chẳng nói được với vợ một câu gẫy gọn.
Chồng tôi là người thành đạt, anh kiếm ra tiền nên sau khi kết hôn, tôi hầu như không có áp lực kinh tế. Thậm chí anh còn đề nghị tôi nghỉ việc ở nhà với lý do:
“Lương em không bằng lương giúp việc, mà suốt ngày phải đi lại tốn thời gian, không giải quyết được gì. Tốt nhất em ở nhà chăm con, săn sóc bố mẹ, mình anh đi làm được rồi”.
Tôi không đồng ý nghỉ việc nên đi làm về lại phải một mình xoay xở, gánh vác hết việc nhà. Anh tuyệt đối không bao giờ xắn tay giúp vợ. Có những khi vừa áp lực công việc công ty, con lại ốm, một mình lo toan, mệt quá tôi than phiền cùng chồng vài câu. Song thay vì chia sẻ hoặc động viên an ủi vợ, anh chỉ chẹp miệng bảo:
“Tự em muốn bản thân vất vả chứ ai bắt. Hàng tháng anh đưa tiền cho em tiêu thoải mái, có để thiếu thốn gì đâu mà em cứ thích đi làm. Nói chung em tự quyết thì tự chịu, khổ đừng kêu”.
Anh luôn khô khan, cục cằn. Làm vợ anh gần 10 năm nhưng chưa bao giờ tôi được anh mua hoa, tặng quà. Tới ngày sinh nhật vợ, hay kỷ niệm ngày cưới của 2 đứa, tôi chủ động nhắc, anh lại chặc lưỡi mắng:
“Em bỏ cái tính trẻ con đó đi. Giờ đã làm vợ chồng rồi, cần gì phải câu nệ mấy việc ấy. Công việc anh bận, làm đêm ngày không xong, hơi đâu mà tiệc tùng, bánh trái kỷ niệm”.
Không biết bao lần tôi bị sự thờ ơ, lạnh lùng của chồng làm cho rơi nước mắt nhưng rồi khóc chán, tự lấy khăn lau chứ anh nào có quan tâm. Đi làm về, ăn uống tắm giặt xong anh ôm máy tính, đóng chặt cửa phòng ngồi tới khuya, có khi cả tháng chẳng nói được với vợ một câu gẫy gọn. Tôi động bàn gì, anh lại bảo:
“Tự em quyết. Tháng anh đưa 25, 30 triệu, em phải thay anh giải quyết mấy việc gia đình nhỏ nhặt đó chứ”.
Cứ thế việc đối nội đối ngoại tôi lo, con ốm tôi đưa đi viện, bố mẹ chồng ốm một tay tôi chăm. Với anh, đồng tiền là vạn năng, anh chỉ quan tâm 1 tháng đưa vợ ngần ấy là xong trách nhiệm. Cũng vì thế, sống bên anh, tôi lúc nào cũng thấy cô đơn, trống trải.
Cách đây hơn tháng, cả 2 con đều ốm đi viện, một mình tôi đôn đáo chạy đi chạy lại chăm lo. Chồng ngược lại, điềm nhiên như không. Suốt 1 tuần con nằm trong viện, anh vẫn ngày nào cũng sáng đi sớm, tối về muộn. Tôi góp ý, nhắc anh có trách nhiệm hơn với con, anh lại khó chịu mắng:
“Trách nhiệm của tôi là kiếm tiền để nuôi cả gia đình này, cô còn muốn thế nào nữa. Cô nghĩ đồng lương bèo bọt, không đủ đổ xăng xe của cô nuôi được con chắc?”.
Chăm 2 đứa khỏe lại, tới lượt tôi ốm nằm biệt trên giường. Sốt 2 ngày, phải xin nghỉ làm nhưng tới bữa tôi vẫn phải ngồi dậy nấu bữa cho cả nhà. Chồng tôi thấy vợ ốm cũng chẳng hỏi han. Đến ngày thứ 3, tôi mới giục chồng:
“Chiều anh về sớm đưa em vào viện khám được không? Em thấy người mệt quá”.
Không ngờ anh thờ ơ đáp:
“Anh bận, em tự bắt taxi đi. Anh chuyển cho em 10 triệu, cứ vào viện khám, thiếu thì gọi để anh chuyển thêm”.
Nghe chồng nói, tôi tủi quá không cầm được nước mắt, cũng không muốn kìm nén thêm nỗi thất vọng, hụt hẫng trong lòng nên trả lời anh:
“Điều em cần là khi yếu đau, có sự quan tâm chăm sóc của chồng, chứ không phải tiền anh đưa đủ hay thiếu. Em kết hôn cùng anh là mong có người san sẻ cuộc sống, dựa vai lúc ốm đau hay khi yếu lòng. Nhưng 10 năm qua, em sống bên chồng mà chưa bao giờ có được cảm giác được yêu thường, che chở. Thử hỏi sống bên cạnh một người chồng lúc nào cũng lạnh lùng như khúc gỗ, chỉ biết tới tiền như anh, em hạnh phúc, an lòng được hay không?”.
Nói xong, tôi cúp máy. Song những lời vợ nói chắc đã chạm đến suy nghĩ của anh nên vội gọi lại:
“Thôi, để anh về đưa vợ đi”.
Một lúc sau anh đánh xe về đưa tôi vào viện khám. Cũng may bác sĩ nói tôi chỉ bị mất sức do lao lực quá nhiều, nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏi. Sau hôm ấy, chồng tôi biết quan tâm chăm sóc vợ hơn, không thờ ơ, dửng dưng như trước nữa.
Theo Thời báo VHNT
-
Yêu11 giờ trướcChàng trai ngày ngày mang kẹo cho một cô gái mà không hay biết cô có trái tim hành tây ‘ưu điểm’ giỏi làm người khác chảy nước mắt...
-
Yêu15 giờ trướcBà N.T.K. (68 tuổi, Hà Nội) không đồng tình với việc phụ nữ đi đánh ghen, nhưng chính bà đã hai lần đích thân đánh ghen để bảo vệ hôn nhân cho em dâu và con dâu.
-
Yêu15 giờ trướcViệc chàng trai Trung Quốc 21 tuổi có nickname Mèo Béo tự tử vì tình khiến cộng đồng mạng rúng động, nhắc nhở nhau yêu phải hết mình nhưng không được mù quáng.
-
Yêu19 giờ trướcNgười già có một số vấn đề chung của tuổi tác. Ví dụ, thích nghĩ quá nhiều, ham lợi nhỏ, muốn được coi trọng...
-
Yêu21 giờ trướcMèo Béo thà có lỗi với bản thân, với gia đình chứ tuyệt nhiên tôn thờ tình yêu đến cùng. Thật đáng tiếc!
-
Yêu22 giờ trướcSuốt ngày vợ còn cằn nhằn, trách móc chồng vô tâm, thiếu trách nhiệm, không đỡ vợ việc nhà khiến tôi phát mệt.
-
Yêu22 giờ trướcCứ ngỡ quyết định bỏ vợ tái hôn với người tình là đúng đắn và tôi có được niềm hạnh phúc trọn vẹn. Ai ngờ sống cùng vợ mới được 3 năm, tôi bất ngờ phát hiện bị cắm sừng.
-
Yêu1 ngày trướcHôm trước được nghỉ làm, tôi cùng mẹ đi chợ. Chẳng hiểu sao đi qua cửa hàng hải sản, nhìn thấy bể tôm hùm của người ta mắt tôi cứ dán chặt, không sao rời đi được.
-
Yêu1 ngày trướcQua sự việc này, người con dâu hiểu rõ mẹ chồng mình hơn.
-
Yêu1 ngày trướcHôn nhân, sự kết hợp giữa tình yêu và sự cam kết thường phải đối mặt với những thách thức có thể làm suy yếu sự ổn định của nó.
-
Yêu1 ngày trướcNếu bạn vẫn đang tiết kiệm tiền để mua nhà mới, bạn nên cân nhắc việc sống cùng bố mẹ.
-
Yêu1 ngày trướcBản thân tôi là người sống hay nghi ngờ, nên dù mẹ chồng có tốt đến mấy thì tôi vẫn nghĩ bà ấy quan tâm đến tôi cũng chỉ vì đứa cháu trong bụng.