- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vợ chồng đoàn tụ sau 1 năm xa cách, nửa đêm quay sang bên cạnh tôi sợ đến ngã khỏi giường
Tôi tỉnh dậy hé mắt nhìn xung quanh mới nhớ ra là mình đã về nhà rồi, không còn phải chăn đơn gối chiếc ở nơi công tác nữa. Cõi lòng ấm áp, tôi mắt nhắm mắt mở quờ tay sang bên cạnh tìm vợ để ôm cô ấy vào lòng.
Tôi và vợ kết hôn được mấy tháng thì tôi nhận quyết định chuyển công tác vào Sài Gòn thời gian một năm. Vợ chồng mới cưới xa nhau chẳng ai đành lòng nhưng dù sao chúng tôi cũng còn trẻ, sự nghiệp nên được ưu tiên. Tôi bảo vợ coi như yêu xa. Công việc thăng tiến sau này tôi sẽ có điều kiện tốt hơn để lo cho vợ con.
Vào Sài Gòn mỗi đứa một miền đất nước, công việc bận rộn, khoảng cách lại xa nên tôi không có thời gian về thăm vợ. Cô ấy cũng bận công việc, chẳng vào thăm chồng được. Bận rộn túi bụi cuốn chúng tôi đi, thời gian một năm nhanh chóng trôi qua, cuối cùng cũng đến ngày tôi trở về đoàn tụ với vợ.
Cuối cùng cũng đến ngày tôi trở về đoàn tụ với vợ. (Ảnh minh họa)
Tối đầu tiên gặp lại nhau, hai đứa mừng mừng tủi tủi, cùng ngồi bên mâm cơm ấm áp vợ chuẩn bị, cụng ly rượu nhìn nhau với bao nhớ nhung say đắm. Nửa đêm, sau màn nồng nàn chẳng khác gì đêm tân hôn, tôi mệt quá ngủ thiếp đi. Không biết qua bao lâu, tôi tỉnh dậy hé mắt nhìn xung quanh mới nhớ ra là mình đã về nhà rồi, không còn phải chăn đơn gối chiếc ở nơi công tác nữa.
Cõi lòng ấm áp, tôi mắt nhắm mắt mở quờ tay sang bên cạnh tìm vợ để ôm cô ấy vào lòng. Nhưng khi tay tôi chạm phải một thứ gì đó mềm mềm lại toàn lông lá, tôi hét lên, giật bắn người lăn ra khỏi giường.
Cuống quýt chạy ra bật điện sáng, nhìn lại giường tôi thấy vợ cũng vừa ngồi dậy ngơ ngác nhìn tôi. Nhưng thứ mà tôi vừa nãy chạm vào không phải vợ mà là một chú chó lông xù khá to đang nằm cạnh cô ấy.
Tôi chỉ con chó lắp bắp hỏi vợ tại sao nó lại ở đây, rõ ràng lúc tôi về đâu thấy nó. Tôi vốn không thích nuôi chó nên ngay từ khi sống chung đã quán triệt với vợ không nuôi chó mèo gì cả.
Vợ tôi giải thích:
- Biết anh không thích chó nên em giấu nó phía sau nhà. Nhưng nửa đêm nhớ quá, em lại mang lên ôm ngủ. Gần năm nay đêm nào em cũng phải ôm nó ngủ mới đỡ sợ. Không có nó em không ngủ được…
- Thôi được, anh biết rồi. Nhưng từ mai em mang nó về cho bà ngoại nuôi hộ đi. Anh không thích nuôi chó trong nhà đâu.
- Không được. Em đã nuôi nó cả năm nay, em thương nó lắm.
Tôi bực lắm nhưng nghĩ đến cả năm nay xa vợ, cô ấy ở nhà cũng buồn, may mà có con chó bầu bạn. Tôi đành nói:
- Vậy em làm cái cũi nhốt ở sau nhà, đừng cho nó vào nhà đấy nhé.
- Anh nói gì vậy, cả năm qua em để nó trong nhà có sao đâu. Nó rất nghe lời, thông minh lại trung thành.
Nhìn vợ sắp khóc tôi đành tiếp tục phải nhún nhường:
- Được rồi, anh sẽ cố chịu đựng nó vậy nhưng cấm em đưa nó lên giường đấy!
Cô vợ lúc nào cũng quấn quýt lấy tôi, sau một năm xa cách đã thay lòng đổi dạ, không còn cần tôi nữa. (Ảnh minh họa)
Đã đến mức đó rồi mà vợ tôi vẫn không chịu, cô ấy chém đinh chặt sắt tuyên bố:
- Cả năm qua anh không ở nhà, tối nào em cũng phải ôm nó mới ngủ ngon được. Như này đi, em sẽ nằm giữa, anh nằm bên phải còn chó của em nằm bên trái, không chạm vào anh là được chứ gì! Anh mà phản đối nữa thì chúng ta ngủ riêng! Anh thì có thể bỏ em đi cả năm trời đấy nhưng nó sẽ không bao giờ bỏ em hết. Một năm qua nhờ có nó mà em mới vượt qua được!
Từ tức đến tím tái mặt mày. Cô vợ lúc nào cũng quấn quýt lấy tôi, sau một năm xa cách đã thay lòng đổi dạ, không còn cần tôi nữa. Đối tượng khiến cô ấy quấn quýt lại chính là con chó mà cô ấy nuôi gần năm nay.
Thế là tôi vừa về được một hôm thì vợ chồng đã lại cãi vã, tranh luận chỉ vì một chú chó. Tôi đã đồng ý cho vợ nuôi chó trong nhà, giờ cô ấy còn đòi ôm cả nó lên giường ngủ cùng hai vợ chồng, bảo tôi làm sao chấp nhận được?
Nhưng vợ nói tôi cũng không cãi nổi. Đúng là bỏ cô ấy ở nhà một năm trời cô đơn là lỗi của tôi. Vấn đề tuy nhỏ mà lại khiến vợ chồng tôi gay gắt mấy hôm nay. Tôi nên giải quyết tình huống tréo ngoe này thế nào cho ổn thỏa?
Theo arttimes.vn
-
Tâm sự2 giờ trướcBiết tôi đã có con riêng với một người đàn ông khác nhưng chồng cũ vẫn muốn tái hôn.
-
Tâm sự5 giờ trướcMê muội trước viễn cảnh ông khách giàu có vẽ ra, tôi tự nguyện dâng hiến đời con gái cho ông ngay buổi tối hôm đó. Để rồi sáng muộn hôm sau tỉnh giấc mà không thấy tình già bên cạnh...
-
Tâm sự21 giờ trướcBị oan ức nhưng tôi không nỡ làm rùm beng lên, chỉ im lặng giải tán xưởng sản xuất và rút ra bài học cho mình.
-
Tâm sự22 giờ trướcLúc vợ chồng vừa bóc xong phong bì, tôi nghe thấy tiếng nhiều người đàn ông gọi cửa. Hóa ra họ là...
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi luôn đặt trọn niềm tin vào chồng mình. Cho đến hôm qua, tôi mới phát hiện ra bí mật anh giấu giếm mình.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ khuyên tôi nên cố gắng nhẫn nhịn, cơ mà tôi không chắc lần này mình có thể bỏ qua cho sự quá quắt của mẹ chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ chồng gây áp lực, kêu ca khiến tôi càng căng thẳng, dù bản thân đang bị động thai và sức khỏe yếu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi rơi vào cái cảnh không biết nói không thế nào.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi nhận ra trong nhóm bạn đại học mà con gái mời về nhà có nhân tình của mình, tôi hiểu mối quan hệ này phải chấm dứt, nhưng chưa kịp nói thì cô ấy báo có thai.
-
Tâm sự1 ngày trướcEm chồng đâu có khá giả, chẳng hiểu sao lại từ chối phần tài sản mà bố mẹ chồng tôi cho nữa?