Hôm nay là Rằm tháng 7 âm lịch cũng là lễ Vu Lan báo hiếu nhưng trong lòng tôi đang ngổn ngang suy nghĩ: Nên tiếp tục hay dừng lại cuộc hôn nhân này. Bởi ngay sáng nay thôi, chỉ vì một hành động nhỏ, tôi đã bị cả gia đình nhà chồng quay lưng, thậm chí đã bị bố chồng dọa đuổi khỏi nhà vì quy chụp tôi tội bất kính.

3 năm về làm dâu nhà chồng – thời gian không quá dài nhưng cũng đủ để tôi hiểu tính cách của mỗi thành viên trong gia đình nhà chồng. Bố chồng tôi gia trưởng, khó tính, thích ra lệnh cho người khác.

Mẹ chồng tôi dù không ghê gớm, khắc nghiệt nhưng vẫn còn mang nặng tư tưởng cổ hủ phong kiến ngày xưa. Bà sống cam chịu sự gia trưởng của chồng, thậm chí gieo vào đầu con dâu những suy nghĩ tương tự. Rằng trong nhà, đàn ông là số 1, phụ nữ không được quyền cãi, không được làm gì "vượt mặt" chồng.

Bố chồng nổi trận lôi đình, đuổi tôi đi chỉ vì một hành động nhỏ lúc cúng Rằm tháng 7 - Ảnh 1.

Ảnh minh họa.

Chính vì bố mẹ như vậy nên chồng tôi cũng bị ảnh hưởng rất nhiều. Trong những lần vợ chồng tôi mâu thuẫn, cãi vã, bố mẹ chồng thường bênh anh chằm chặp. Điều đó khiến anh cũng tự cho mình cái quyền "cửa trên" và chưa bao giờ chịu xuống nước làm hòa trước trong mối quan hệ vợ chồng.

Sống với chồng và gia đình nhà chồng như vậy khiến tôi nhiều lúc rất mệt mỏi. Đó là chưa kể, nhà chồng tôi lại rất coi trọng chuyện tâm linh, cúng bái, đến mức tôi cảm thấy, đó là sự mê tín chứ thái quá không đơn thuần là chuyện "có thờ có thiêng, có kiêng có lành".

Trước đây, khi còn sống cùng bố mẹ đẻ, tôi thấy ông bà chuẩn bị mọi thứ nhẹ nhàng, đơn giản, miễn thành tâm là được. Tuy nhiên, từ ngày về nhà chồng, thấy sự khắt khe, cầu kỳ trong việc cúng bái các dịp lễ, Tết, tôi cũng đã cố để học theo để làm hài lòng bố mẹ chồng. Từ việc bày biện mâm cỗ, lễ vật cúng đến cách thắp nhang, khấn vái, tôi đều cố gắng chỉn chu nhất có thể. 

Thế nhưng, lần này, chỉ vì một hành động bộc phát trong lúc cúng Rằm tháng 7 mà tôi đang bị coi là "tội đồ" của cả gia đình.

Chuyện là ngay từ hôm qua, tôi đã đi chợ mua sắm đầy đủ lễ lạt để chuẩn bị cho buổi cúng Rằm sáng nay. Buổi sáng, tôi cũng dậy từ sớm để làm mâm cơm dâng lên ông bà tổ tiên.

Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, cho đến khi bố chồng đang chuẩn bị khấn vái, tôi vô tình thấy có con nhặng xanh đậu trên mâm cơm cúng nên theo phản xạ lấy tay xua đi.

Nào ngờ, ngay sau hành động đó, tôi đã bị bố chồng mắng như tát nước vào mặt. Ông mắng tôi ngu dốt, thiếu hiểu biết và bất kính với bề trên khi dám "đuổi" ông bà tổ tiên không cho về hưởng lộc.

Thực sự nghe bố chồng nói, tôi vô cùng sửng sốt. Tôi cố gắng giải thích rằng bản thân không cố ý, chỉ nghĩ đơn giản là xua đi một con vật không sạch sẽ. Vậy mà càng nói, bố chồng càng quy chụp tôi bất kính, khiến buổi lễ của gia đình ông không còn trọn vẹn. Thậm chí trong cơn tức giận, ông còn buông lời đuổi tôi đi cho khuất mắt.

Bố chồng vừa dứt lời, mẹ chồng cũng chì chiết tôi không chịu tìm hiểu chuyện tâm linh, bởi bà cũng tin rằng, con nhặng xanh đó là "ông bà, tổ tiên" về thật.

Bố mẹ chồng đã vậy, tôi chỉ còn niềm tin duy nhất là chồng mình thì anh lại thở dài, nhìn tôi với ánh mắt thất vọng. Chỉ cần thế thôi cũng đủ làm tim tôi đau nhói. Hóa ra, anh cũng giống như bố mẹ mình, cũng quay lưng lại với tôi – dù tôi hoàn toàn không cố ý làm gì bất kính cả.

Một đứa con gái lấy chồng xa, dịp Vu Lan không được về thăm bố mẹ đẻ, lại bị cả gia đình nhà chồng nhiếc móc, quay lưng khiến tôi tủi thân vô cùng. Tôi thấy mình như một người thừa trong gia đình này, lúc nào cũng bị soi xét, chỉ cần một sơ suất nhỏ cũng có thể trở thành tội lớn.

Hiện tại, tôi đang rất buồn. Xin mọi người cho tôi một câu công bằng, có phải hành động của tôi là bất kính với bề trên như nhà chồng quy chụp hay không?


Theo Gia đình và xã hội