Những chiếc lá vạn niên thanh rung rinh nhẹtrong gió. Khoảng trống đủ vừa người Hàng xóm từ bên ấy sang bên này làm gẫymấy cành vạn niên thanh phía góc sát tường.
 
>>

Điện thoại của cha tắt.

Bây giờ là mười một giờ đêm.

Cha đi từ sáng, gọi Con gái khôngthưa hai lần, đúng lúc đang soi gương và tập nhổ những cái lông mày. Tối dần,Con gọi lại Cha, thì tò te tí te, xin quý khách vui lòng gọi lại sau. Lâu lắmrồi, Cha mới đi thẳng một mạch thế này. Cách đây vài năm, Cha đã đi một lần dogiận Con gái dồn chuyện Cha đã sai thế nào với Mẹ. “Cha gọi Mẹ về cho con.Cha nói ai cũng có thể sửa sai, nếu biết mình sai và quyết tâm thay đổi. Chabiết Cha sai, sao không xin với Mẹ cho Cha sửa”. Cha cãi “Không phải cáisai nào cũng có thể sửa. Cha đã sai với Mẹ, cái sai này to lắm, Mẹ không cho Chasửa, mà có cho thì Cha cũng chẳng biết sửa kiểu gì”. “Cha nói cụ thể đi. Chađánh Mẹ à” “Không. Cha không bao giờ đánh Mẹ”.

Cha mà không nói rõ ra, Conbỏ nhà đi tìm Mẹ đấy”. “Thôi được, nếu Con đã muốn biết sự thật, Cha cũngkhông giấu nữa. Cha đã phản bội Mẹ. Cha quan hệ với một người đàn bà khác. Đúngkhi Mẹ đang thành đạt nhất, Cha chuẩn bị được thăng chức thì người đàn bà kiamang tài liệu của Cha và cô ta, cùng cái bụng bầu đến gặp Mẹ, đòi một số tiềnlớn, để cô ấy không tung tóe mọi chuyện ra. Cô ấy biết chờ đợi đúng lúc, xuấthiện và ra đi với những gì cô ấy cần. Sau khi chuyển tiền hai trăm triệu, viếtgiấy cam kết không gặp lại nhau vĩnh viễn, có người làm chứng, Mẹ nhận lại nhữngtấm ảnh, bức thư in từ hòm thư email, những cuộn băng ghi âm. Mẹ ra đi vào cáisáng con hỏi Mẹ đi công tác sao không gọi con dậy, nhớ không”. Ngày nói rasự thật với Con gái, Cha đi một mạch đến đêm. Khi về, Cha đánh người từ bên nàyngõ, sang bên kia ngõ. Xe máy vứt lại quán rượu. Cha và Con gái cùng khóc. Imlặng cuộc chiến tranh lạnh của hai người lớn.

Con gái không quen ở nhà tối mộtmình, nên có bao nhiêu bóng đèn, bật hết. Tất nhiên, có cả bóng đèn ngoài sân.Có một cách giảm bớt căng thẳng đợi Cha về là ra cửa sổ duy nhất trong nhà,ngóng đợi. Bên Hàng xóm có tiếng nhạc nhẹ. Trong bóng tối mờ, thấy rõ vợ chồngHàng xóm nằm trên giường. Cái màn vải vẫn cuốn cao.

Của Cha, của Con những cành Vạn Niên Thanh (P2)
 Cô gái không quen ở nhà tối một mình. Có một cách giảm bớt căng thẳng đợi Cha về là ra cửa sổ duy nhất trong nhà, ngóng đợi.

Để đứng lâu ngóng Cha, Con gáiphải tắt đèn. Bóng tối phủ lên thân hình thiếu nữ co ro.

Đêm xuống. Ôm chặt cái gối hìnhgấu, Con gái cứng đờ người nhìn Hàng xóm yêu vợ. Lưng trần vạm vỡ của Hàng xómphủ lên người đàn bà câm lặng lẩn khuất đã lâu. Đường cong của toàn thân phíasau Hàng xóm đẩy lên, kéo xuống đều đều nhịp nhàng như động tác muôn thủa củaông già đầu hẻm làm nghề bào gỗ.

Con gái thở dốc, từ từ khuỵu xuống. Ngủ thiếp.

***

Một đêm, Con gái hỏi Hàng xóm “Mai Cha em raviện. Phải làm thế nào đây”.

Hàng xóm nằm ngửa, nhìn cánh quạt trần tròn quaycà rẹc cà rẹc do khô dầu, vắt cái chân chắc nịch, ngắn ngắn trơn bóng lên bụngphẳng thiếu nữ của Con gái, im lặng.

Con gái mướt mát mồ hôi, mắt sángrực, tóc sổ đầy gối, vươn cổ dài ngó vào mặt Hàng xóm, sốt ruột “Phải làmsao. Cha biết thì chết”. “Không bao giờ ông ấy biết”. “Cô bồ anhcó nói gì không? Có biết chuyện mình không”. Ôi dào, điếm mà. Gọi thì nóđến. Không gọi thì nó đi với thằng khác. Đừng nhắc lại chuyện ấy nữa. Giờ anhchỉ có em thôi”. “Nhưng Cha về, sao em gặp được anh”. Con gái hỏichưa xong câu, Hàng xóm đã nghẹo cổ ngáy roocj roojc.

Bàn tay Con gái thon dài vuốt nhẹtừng đường dài trên mặt Hàng xóm. Miệng Hàng xóm bĩu dài, khi hít hơi thở vào,hai môi hơi mím. Khi thở ra, hai cái môi dầy, mở rộng dần, như miệng con nghêu,đến khi luồng thở phát mạnh, kèm tiếng hộc ngắn, là chấm dứt một chu trình thở.Con gái từ từ nâng đùi chắc thả lỏng hết cỡ nên nặng trịch của Hàng xóm ra khỏivùng bụng mình, nhón chân ra cửa sổ. Nhà Hàng xóm vẫn tối đèn. Cái màn vải vắtvẻo hững hờ. Những chiếc lá vạn niên thanh rung rinh nhẹ trong gió. Khoảng trốngđủ vừa người Hàng xóm từ bên ấy sang bên này làm gẫy mấy cành vạn niên thanhphía góc sát tường. Hàng Xóm bèn mua vài cái lá giả, giống Cha đã mua, cũng nốinhư Cha làm mỗi sáng sau những đêm lá thật gẫy rụng. Hai bên hàng rào, là haicái thang.

Mười đêm Cha không về nhà, saungày Cha nối những lá giả vào cành vạn niên thanh thật buổi sáng. Con gái ngủgục ngon lành bên cửa sổ sau khi xem Hàng xóm bào gỗ miệt mài. Đêm ấy, Cha và côHạo chân dài nằm cùng một phòng cấp cứu trong bệnh viện Việt Đức. Cha bị chém baphát, đứt một khoảng ruột, giập gan, lá lách. Hạo chân dài bị đứt gân chân, haivết dao lam rạch mặt, một vết đâm từ lưng.

Nhóm người chém Cha và cô Hạo đãbị bắt, vì lý do đơn giản: đánh ghen. Cuộc đòn ghen ấy nhằm vào Hạo, khi cô ngồitrên xe Cha vưa dừng lại ở một ngõ hẻm, sâu cuối ngõ là nhà nghỉ, có một cán bộđang nằm uống Bò húc, xem HBO đợi người yêu. Bất ngờ, bốn thanh niên dao kiếmđầy mình như trong Game online nhảy từ trong bóng tối ra, phi thân chém tới tấpvào Hạo. Ngõ vắng, lại giờ ăn tối, nên không ai ứng cứu Hạo. Cha lúc đó đã quayxe, phóng chậm thì nghe tiếng rú của Hạo. Quay lại, để được chia mấy lưỡi dao.

Của Cha, của Con những cành Vạn Niên Thanh (P2)
Con gái vẫn đứng nhìn vuông trời đêm... Trong ánh sáng mờ, tán lá vạn niên thanh chợt lay động mạnh.

Cha đã tỉnh. Tiền gửi tiết kiệmsẽ rút một phần trả viện phí. Cha sẽ không thể làm bác xe ôm vui vẻ. Bác sĩ nóiCha bị liệt nửa người vĩnh viễn. Bác sĩ hàng ngày dạy cách chăm sóc một ngườiliệt phải làm gì cho Con gái. Bệnh viện mua giúp Con gái một cái giường dành chobệnh nhân liệt để Cha nằm vĩnh viễn ở nhà. Gường khoét lỗ thủng, hàng ngày Chasẽ vệ sinh vào đấy. Cô Hạo thì bị câm, vì nhát rạch mặt trượt vèo qua cổ, đứtdây thanh quản. Vào chăm Cha hàng ngày, Con gái chăm luôn Hạo. Mắt Hạo luôn mởto, đầy nước, mỗi lần cánh tay Con gái giơ lên giơ xuống, có cái vòng bạc côtặng Con gái ngày sinh năm ngoái, sau quà của Cha. Duy nhất ba lần sinh nhật Congái, chỉ có quà của Cha và cô Hạo.

Khuya.

Con gái vẫn đứng nhìn vuông trờiđêm. Sao chi chít. Thường những đêm không trăng, lại có nhiều sao. Gió khuyaluồn qua khung trời hẹp, mát lành hơi mùa mới. Qua rằm tháng bảy, mùa thu về.

Trong ánh sáng mờ, tán lá vạnniên thanh chợt lay động mạnh.

Con gái tỉnh ngủ. Chồm người, mởto mắt.

Hàng xóm đang vén những lá cây tonhư cái quạt, nhẹ nhàng lên đến bậc thang cuối cùng, rồi đu sang bên kia. Khitụt Hàng xóm hẳn xuống sân nhà, nghe tiếng huỵch nặng.

Tán vạn niên thanh trở lại imlìm.

Chỉ khi nào trời nổi gió thật to,những cái lá mới lại rung lên.

Ngày 12.8.2010
Nguyễn Thị Thu Huệ