Bao lâu rồi xa quê, tưởng chừng như đã quen với khẩu vị ăn uống của người thànhphố. Ấy vậy mà sao chiều nay, chỉ một đĩa rau càng cua đã gợi nhớ trong tôi bữacơm giản dị ở quê đến thế. Hóa ra, có những điều tưởng như đơn giản vậy mà lạilà một góc "hồn quê" mát lành cho ta sự bình yên giữa xô bồ phố thị.

Nhớ thương rau càng cua
Xanh mơn mởn những đám rau càng cua

Ở quêtôi, rau càng cua không phải là caolương mỹ vị. Tại cái xứ sở trung dunày, người dân quanh năm gắn bó vớiruộng đồng, nương rẫy, nên rau càngcua khá quen thuộc. Thứ cây thânmềm, thường bám vào chân tường, bờđá, dọc theo bờ rào, trông mảnh maiđến thế mà có sức sống phi thường.

Chẳng cần phải chăm bón nhiều, dùtrời mưa hay nắng, vẫn xanh mơn mởn nhất là trong những ngày tiết trời vào xuânấm áp. Vì thế bữa cơm tháng Giêng hàng ngày của người dân quê tôi lại có thêmnhững món ăn giản dị, đơn sơ từ càng cua.

Rau đem về nhặt bỏ rác, rửa nhẹ tay tránh khỏi dập lá, để cho ráo. Chỉ cần chútgiấm hòa với gia vị sao cho dịu rồi bóp nhẹ vào càng cua; hành phi, trộn với tômkhô, đậu phộng rang…trộn tất cả với rau đã bóp giấm và nêm nếm cho vừa ăn. Vậylà đã có một đĩa càng cua trộn ngon lành cho bữa cơm.

Nhớ thương rau càng cua
Đĩa rau càng cua trộn

Ngoàira, rau càng cua còn trộn chung vớicác loại rau khác như rau sam, rauthơm… và chấm với nước cá kho haythịt kho. Chính vị chua chua củaloại rau này khi chấm với nước khomặn sẽ tạo cảm giác rất ngon miệng.

Theo kinh nghiệm người quê tôi, càngcua không chỉ là thứ rau ăn ngonmiệng mà còn là vị thuốc, có tácdụng thanh nhiệt, giải độc, khửphong, hoạt huyết, đau nhức xươngkhớp, sốt rét…… Một bí quyết cho cácanh, các bác khi đi rừng bị rắn cắnhay người bị nhọt lở, chấn thươngsưng đau lấy một ít lá càng cua non,nhai nhỏ và đắp lên vết thương.

Mùa này, trong cái nắng xuân chanhòa, có lẽ càng cua quê tôi đã mọcnhiều. Không biết có còn đứa trẻ nàogiống như tôi ngày xưa, thích xáchgiỏ quanh vườn nhà tìm nhặt rau càngcua rồi đến khi đi xa, lại nhớ đếnquay quắt vị ngọt thanh nhẹ của đĩarau càng cua.


Theo Thanh Ly
Lao Động