Trốn kiếp bị bạo hành thành gái bán thân

Ngồi trò chuyện với tôi mà Hà Thị Chi vẫn không giấu được sự hốt hoảng, sợ hãi mỗi khi nhắc đến tên chồng. Người đàn ông đấy đã khiến Chi cảm thấy bất an ngay cả trong giấc ngủ. Có lẽ chưa một người đàn bà nào lại bị chồng bạo hành nhiều như Chi.

Ngồi trò chuyệnvới tôi mà Hà Thị Chi vẫn không giấu được sự hốt hoảng, sợ hãi mỗi khi nhắc đếntên chồng. Người đàn ông đấy đã khiến Chi cảm thấy bất an ngay cả trong giấcngủ. Có lẽ chưa một người đàn bà nào lại bị chồng bạo hành nhiều như Chi.

Bất kể lí do, bất kểhoàn cảnh, bất kể giờ giấc, người đàn ông đấy đều có thể thượng cẳng tay, hạcẳng chân đối với Chi. Nỗi sợ hãi về người bạn đời đã khiến cô không sao chịuđựng nổi nên phải bỏ nhà ra đi. Và trong cảnh lang thang không nhà ấy, Chi đãphải bán mình để nuôi thân. Người đàn bà bước sang tuổi ba lăm ấy giờ vẫn là kẻtrắng tay: trốn chồng và không con.

Sòng phẳng mà nóiông trời không cho Chi nhan sắc thế nên đến năm hai mươi tám tuổi, Chi vẫn đi vềmột bóng. Sống ở thôn quê đến cái tuổi ấy mà chưa lập gia đình thì coi như ế. Cólẽ vì quá sốt ruột với cô em chồng cao số này nên bà chị Dâu của Chi đãkhôngtiếc thốt ra những lời cay độc với cô. Hàng ngày Chi vẫn phải nghe những lời xỉaxói buốt tận tâm can của bà chị dâu. Hết nói bóng nói gió, bà chị dâu quay ranói thẳng: “Nếu không lấy được chồng thì nên cuốn xéo khỏi cái nhà này”. Bố mẹChi đã già, cuộc sống của họ hầu như dựa dẫm vào anh trai và chị dâu của Chi nêndù xót con họ cũng không dám can thiệp một lời nào. Cũng có nhiều khi Chi muốnmuốn mình bỏ đi đâu đó để không còn là cái gai trong mắt của mọi người. NhưngChi biết đi đâu? Cả đời cô đã bao giờ bước chân ra khỏi cái cổng làng đâu. Vậynên dù những lời cay độc của chị dâu có làm Chi đau đến mấy thì cô cũng cố màchịu.

Trốn kiếp bị bạo hành thành gái bán thân
Ảnh minh họa

Đến một ngày anhtrai và chị dâu của Chi dẫn về nhà một người đàn ông trông không được bìnhthường cho lắm. Hành động của anh ta vụng về, lời nói thì cộc cằn thô lỗ. Nhưngđiều làm Chi bất ngờ là anh trai và chị dâu đã nói với bố mẹ cô rằng, người nàyđang muốn lấy chi về làm vợ. Họ nói trước mặt Chi khiến cô không kịp phản ứnggì. Chi chỉ xin anh chị là cho cô và người đàn ông đấy được tìm hiểu nhau mộtthời gian. Nhưng ngay lập tức mong muốn rất đỗi hợp tình hợp lý ấy đã bị gạt bỏ.Bà chị dâu trừng mắt lên nói rằng: “Giờ này là giờ nào mà cô còn đòi tìm với chảhiểu. Không gật đầu ngay đi thì có mà ế chỏng. Nếu cô không lấy nó thì cô đi đâuở thì đi, đừng ở cái nhà này nữa”. Và thế là mọi sự được an bài. Cuộc hôn nhâncủa Chi và người đàn ông không được bình thường ấy được diễn ra ngay sau mộttuần gặp gỡ. Giờ Chi đã là gái có chồng.

Vẫn biết rằng lấyngười đàn ông này chỉ là “nhắm mắt đưa chân” nhưng Chi thật không ngờ bất hạnhlại ập lên đầu mình nhanh đến thế. Chỉ được sống trong bình yên ở nhà chồng duynhất có một ngày cưới. Đến bữa ăn cơm thứ hai Chi đã bị chồng đánh cho tối sầmmặt mũi. Lý do chẳng phải vì Chi mà vì anh chồng tức nhau với bố mẹ nên quay rađánh vợ. Kể từ hôm đó, ngày nào cô cũng phải chịu ít nhất 1 trận bạo hành từ“đức lang quân” của mình. Lúc nào Chi cũng sống trong sợ hãi vì không biết lúcnào chồng sẽ nổi cơn lên đánh vợ. Bởi chồng chi đánh vợ luôn không cần đến lýdo. Có lần Chi đang lúi húi giặt quần áo ngoài sân bể, anh chồng từ trên nhà laoxuống, đấm vợ ngã lăn quay. Vừa đấm anh ta vừa hét lên: “Ai cho mày giặt quần áocủa bố mẹ chồng? Mày chỉ được phép giặt quần áo của mỗi tao thôi”. Nghĩ rằng bổnphận làm dâu lại sống cùng một nhà nên việc giặt giũ quần áo cho bố mẹ chồng làviệc nên làm. Vậy mà để đáp lại lòng hiếu thuận của vợ dành cho bố mẹ chồng lànhững cú đấm trời giáng. Một lần khác nữa, khi Chi đang nằm ngủ trong buồng anhchồng từ đâu nhảy phắt lên giường, “dụng công” đạp một phát khiến vợ bay xuốngđất. Lần đó Chi phải tới trạm xá nhờ người ta khám xương cho mình. Cho tận tớilúc bị đánh Chi cũng không hiểu vì sao mình bị đánh. Sau này hỏi ra mới biết,tối hôm đó anh chồng Chi đi đám cưới một người cùng làng. Thấy anh ra đi đámcưới một mình, mấy người túm lại trêu: “Vợ đâu mà lại để đi đám cưới một mìnhvậy?”. Chuyện chỉ có vậy mà anh ta hộc tốc về nhà quyết “xử” vợ cho biết tay.

Không chỉ cục cằnthô lỗ mà chồng Chi lại có máu ghen. Mọi hành động, mọi cử chỉ của Chi đều bịanh ta quy kết là đang có người khác. Đi làm về mệt, Chi ra giường nằm nghỉ, anhta cũng bảo: “Mày nằm đây đợi thằng nào?”. Đi kèm với những lời hằn học ấy luônlà những cú đấm sấm sét. Muốn xin chồng đến làm giúp nhà bố mẹ đẻ anh ta cũngkhông cho đi, chỉ vì lý do đi đường nhỡ có thằng nào trêu. Có lần Chi xin chồngđược đi họp lớp với bạn bè, không ngờ được anh ta đồng ý. Chi vui lắm vì đã lâulắm rồi kể từ ngày lấy chồng hôm đó Chi mới lại có cơ hội gặp gỡ bạn bè. Hội lớpvẫn chưa tan nhưng Chi đã tất tả đạp xe về để kịp nấu cơm chiều cho chồng. Chiếcxe đạp vừa mời quành vào ngõ thì đã thấy chồng Chi đợi sẵn ở đó. Bụp một cái,chiếc đòn gánh trên tay chồng đã phang vào cái lưng bé nhỏ của Chi. Chi ngã dúidụi ra đường còn chồng cô vẫn tiếp tục màn hành hung vợ. Vừa gào anh ta vừa gàolên chất vấn: “Mày bỏ đi với thằng nào mà giờ này mới vác mặt về”.

Rất nhiều lần Chimuốn bỏ chồng nhưng anh ta không chấp nhận. Anh ra nói với Chi rằng nếu cô làmthế anh ta sẽ đến giết chết cả nhà cô. Với tính cách của chồng mình thì Chi tinanh ta dám làm điều đó. Vì không muốn liên lụy tới người thân nên cô luôn phảicắn răng chịu đựng. Trước khi bước chân về nhà chồng Chi là một cô gái phốppháp, vậy mà tính tới thời điểm Chi trốn chồng ra đi, thân hình cô chẳng khácnào một cành củi khô.

Rất nhiều lần Chi bịchồng đánh chửi vì lý do lấy nhau đã nhiều năm mà không biết đẻ. Nhưng anh tađâu biết rằng, không sinh con chẳng qua vì Chi sợ. Chi sợ phải gắn bó cả đờimình với một người đàn ông có tính cách không bình thường. Chi sợ những đứa conmình sinh ra cũng sẽ phải chịu nhiều đau khổ, bất hạnh như mẹ nó. Nên hết lầnnày đến lần khác Chi luôn tìm cách không cho hạt giống đó được nảy mầm.

Có lẽ ít ai có cảmgiác giật thột khi nhắc đến chồng như Chi. Nỗi sợ hãi ấy theo Chi cả vào tronggiấc ngủ. Chi rất sợ một ngày nào đó mình sẽ chết dưới bàn tay vũ phu của ngườichồng. Nhiều đêm trằn trọc, Chi nghĩ mình phải tự giải thoát cho mình. Và vàomột đêm mùa đông rét mướt, Chi bỏ trốn khỏi nhà chồng, nói đúng hơn là Chi bỏtrốn cái địa ngục đã đày đọa đời cô.

Trước khi có ý địnhbỏ trốn khỏi nhà chồng, Chi đã liên lạc với mấy người bạn đang làm dưới Hà Nội.Họ nói Chi chỉ cần thoát khỏi chốn ấy xuống Thủ đô thiếu gì việc làm. Chi nghebạn và tìm đến chỗ chúng nó. Đến đó rồi cô mới té ngửa khi biết rằng mấy ngườibạn của cô đang làm cái nghề “bán thân nuôi miệng”.Quả là trong tưởng tượng Chicũng không thể nghĩ rằng đến một ngày nào đó mình lại làm gái bán hoa. Ban đầuChi từ chối, Chi bảo cô có thể đi rửa bát, phục vụ quán cơm, làm ôsin hay bất kểnghề nào cũng được miễn chỉ để tồn tại. Nhưng mấy người bạn của cô lại thuyếtphục rằng, đằng nào thì cô cũng khó mà lấy được chồng. Vậy thì cứ cố kiếm tiềnrồi dành dụm sau đó kiếm lấy đứa con làm chỗ dựa về sau. Nghe vậy Chi thấy cũngcó lý. Chi sẽ phải có con, dù gì đó cũng là thiên chức của người phụ nữ. Khikhông còn ai thân thiết trên đời này nữa thì đứa con sẽ là niềm an ủi, là chỗdựa tinh thần cho cô. Nghĩ thế nên Chi chấp nhận hành nghề.

Thực lòng Chi cũngchỉ định cam tâm làm cái nghề nhơ nhớp này một thời gian ngắn thôi. Khi có đồngvốn trong tay, Chi sẽ nghĩ đến kế hoạch sinh con, bởi Chi biết mình cũng sắpbước qua cái ngưỡng có thể sinh nở. Song người tính không bằng trời tính, hànhnghề chưa được bao lâu, trong một lần tiếp khách tại nhà nghỉ, Chi đã bị cơ quancông an ập đến bắt quả tang. Mong ước được làm mẹ trong một ngày gần nhất giờ bịgác lại. Chỉ là gác lại thôi bởi người ta có thể đọc được khát khao cháy bỏng ấyánh lên trong đôi mắt của người đàn bà ba lăm tuổi.


Theo Cảnh sáttoàn cầu



Danh tính kẻ cướp xe ô tô, đánh tử vong người dân ở Hà Nội
Sau khi sử dụng ma túy, Ma Vũ Duy gây ra 2 vụ trộm cắp xe ô tô của người dân ở tỉnh Thái Nguyên và Hà Nội. Chưa dừng lại đó, do ảnh hưởng của ma túy, Duy cởi quần áo đi bộ trên đường. Khi bị người dân truy đuổi, đối tượng chạy vào nhà dân và dùng xẻng tấn công khiến một người tử vong.

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.