Đêm của gay tại bar đồng tính Hà thành và tận cùng bi kịch

Họ lén lút yêu, lén lút gặp gỡ bạn tình để thỏa mãn cảm xúc.

Thế giới LGBT vẫn luôn là một bí ẩn mà dư luận muốn vén màn. Dù mấy năm nay, khi xã hội đã có cái nhìn cởi mở, một phần cuộc sống của những người thuộc nhóm LGBT đã được chia sẻ trên mặt báo, dẫu vậy, vì những lý do khách quan mà phần nhiều là do thái độ tự ti, mặc cảm của những người trong cuộc, nhiều LGBT vẫn muốn che giấu cuộc sống, bản chất của mình.

Họ lén lút yêu, lén lút gặp gỡ bạn tình để thỏa mãn cảm xúc. Thế nhưng, chính vào lúc họ được sống đúng nghĩa với con người thật cũng là lúc họ rơi vào bi kịch, giữa một bên là bản thân, một bên là gia đình, một bên là bản năng và một bên là những duyên nợ với cuộc đời.

Lạc vào đêm của giới gay

Viết về loạt bài này, tự nhiên tôi nhớ đến một người bạn cũ. Anh vốn là một thợ cắt tóc có tiếng ở Hà Nội. Năm 18 tuổi, bạn tôi lần đầu tiên thú nhận mình là gay. Thời điểm ấy, việc bạn công khai mình là gay đã khiến dân tình cả con phố ấy xôn xao, bàn tán. Bố mẹ không chịu chấp nhận sự thật, bạn đành lòng bỏ đi. Mới đây, sau gần 10 năm biệt xứ, bạn trở về, tìm đến tôi, một người bạn cũ chỉ để chia sẻ những điều bình dị nhưng không nhiều người có thể hiểu. Tôi theo chân bạn đến một quán bar dành cho giới đồng tính nổi tiếng trên con phố Bảo Khánh, ngay giữa trung tâm Hà Nội, là địa chỉ mà nhiều LGBT thường xuyên lui tới.

Nhiều người khá tò mò về thế giới riêng của người đồng tính

21h đêm, chúng tôi có mặt. Cả con phố Bảo Khánh sáng rực bởi những ánh đèn nhấp nhoáng. Thật không hổ danh là phố bar nổi tiếng của LGBT Hà Nội. Đón chúng tôi là một tay trông xe có vẻ bề ngoài và giọng điệu như con gái. Thấy khách, "gã" hồ hởi, ẻo lả, xởi lởi: "Em cứ để anh", rồi nhanh chóng xếp xe một cách gọn ghẽ.

Vào bar, anh bạn chủ động khoác nhẹ vào vai như cách mà chúng tôi vẫn thường làm từ thuở hai đứa còn là những đứa trẻ mới lớn. Dẫu vậy, tôi vẫn thoáng giật mình. Nhưng chưa kịp hoàn hồn, tôi chợt nhận ra mình đang lạc vào thế giới của dân gay. Trước mặt tôi, trong ánh đèn nửa xanh, nửa đỏ, có đến khoảng 10 cặp đôi đồng tính nam đang uốn éo theo điệu nhạc với những tư thế lả lơi, gợi dục. Phần đông họ đều bán khỏa thân, có lẽ đó là cách họ muốn làm để khiến mình trở nên hấp dẫn hơn trong mắt bạn tình. Vào bar, T.L. ngay lập tức bỏ rơi tôi để cuốn theo những cánh tay giơ lên bắt tay, vỗ vai âu yếm của mấy người bạn mới. Chẳng hiểu họ đi đâu, làm gì nhưng thoáng chốc, tôi đã không còn nhìn thấy bạn giữa mớ âm thanh hỗn độn, ồn ào và những ánh đèn nhấp nhoáng, sáng tối.

Đang loay hoay chưa biết làm gì thì một cánh tay đặt nhẹ lên vai tôi. Tôi chưa kịp ngoảnh lại thì đã nghe thấy một giọng nói mai mái cất lên: "Sao ngồi cô đơn thế anh. Để em mời anh một ly cho đỡ buồn nha". Rồi không đợi tôi gật đầu, "em" ngay lập tức ngồi sát gần tôi, tay không quên chạm vào đùi tôi một cách có chủ ý. Tôi nhận ra, việc mình ngồi một mình như thế này thì chẳng khác gì một sự gợi ý để dân gay có cơ hội tiếp cận, làm quen. Nhưng biết nói chuyện gì và cũng không thể đi tới bến cùng họ, tôi lắc đầu: "Xin lỗi, tôi đang đợi bạn rồi". "Em" nghe vậy thì chu môi dài thườn thượt rồi ngúng nguẩy bỏ sang một bàn khác.

Trên sàn nhảy, một dân gay đang dần trút bỏ quần áo trên người trong tiếng hò reo của những người phía dưới. Tiếng nhạc dội lên trong bốn bức tường hẹp của quán bar, mùi khói shisha lẫn với nhiều thứ mùi khác khiến mọi thứ trở nên ngột ngạt, đặc quánh.

Tan bar là “cập bến”

Không dám bước vào sâu hơn, tôi đành lòng quay ra. Quán bar càng lúc càng đông. Âm nhạc cũng được chuyển sang một tông khác, sôi động và phấn khích hơn. Dân gay đã tràn hết cả ra sàn nhảy để xõa và buông mình theo từng nhịp điệu của thứ nhạc DJ chát chúa. Nhưng với một kẻ lạc lõng như tôi thì lại bắt đầu thấy chán. May quá, anh bạn chắc đã "xong việc" nên quay lại với tôi.
 

Một cảnh thác loạn dễ gặp trong những quán bar dành cho giới gay

Con phố Bảo Khánh đã trở nên vắng vẻ hơn, bởi dân gay đã di chuyển hết vào quán bar. Tôi để ý đến một chàng trai đánh son môi đỏ choét ngồi vắt vẻo sau xe một chàng trai khác, tay không quên vòng tay ôm ghì vòng em của bạn trai. Chiếc quần cánh dơi màu đen rộng thùng thình trông không khác gì chiếc váy. Liếc nhìn đồng hồ, đã 23h. Nhiều gay rời bar, cùng nhau lên xe để về một bãi đáp nào đó, chốt lại cuộc vui bằng những "câu chuyện" chỉ họ mới biết.

Như một cái duyên của một phóng viên, tôi được gặp và biết nhiều về cuộc sống của những LGBT, trong đó có những người vô danh và cả những người nổi tiếng. Mới đây, cuộc trò chuyện đầy ám ảnh với một dân gay, từng là thầy giáo, khiến người viết một lần nữa có thêm cái nhìn sâu sắc hơn về thế giới còn nhiều bí ẩn này. Thầy giáo Q.M, như lời kể của anh, từng vì bố mẹ mà nhắm mắt kết hôn với một người phụ nữ anh không hề yêu đương. Chị biết vậy nhưng vẫn đồng ý đến với anh mong có thể hóa giải hay thay đổi một điều gì đó. Và, cuối cùng tất cả đều bất lực. Cưới vợ và chung sống trong vòng năm năm, anh vẫn luôn cảm thấy lạc lõng trong cuộc hôn nhân của mình bất chấp những nỗ lực sắp đặt và vun vén của bố mẹ hai bên. Cuối cùng Q.M lựa chọn cách rời bỏ quê hương. Anh vào Sài Gòn và trải qua rất nhiều nghề nghiệp để mưu sinh, mong một ngày có thể tìm được một tình yêu thực sự để sống đúng với bản năng của mình.

Cũng trong một diễn đàn online LGBT, H.K và P.N đã tìm thấy nhau. Bước ra từ thế giới mạng, cả H.K và P.N đã có ba năm thực sự bên nhau. Trong một cuộc chia sẻ chân tình, H.K khẳng định, họ đã "làm chuyện ấy" chỉ trong vòng 10 ngày sau ngày gặp mặt trực tiếp và thực sự cảm thấy thỏa mãn. Đó cũng là lý do khiến tình yêu của họ càng thêm phần gắn kết, bền lâu.
 

Có một thế giới “hậu trường” khác

Không thể ngồi lâu ở không gian bar ngột ngạt, đặc quánh này, tôi lấy lý do vờ đi vệ sinh để tìm "bạn". Hóa ra, phía nhà vệ sinh thuộc quán bar trên phố Bảo Khánh này, không khác gì hậu trường của một đêm diễn. Ở cái nơi được là chính mình, các "nàng" thoải mái tô son, đánh phấn, nhấn mi, diện những bộ trang phục cũn cỡn, lòe loẹt, bó sát. Mặc cho những thớ mỡ, ngấn cơ và đám râu chưa kịp tẩy sạch. Trong không gian chật hẹp, mùi son phấn, nước hoa rẻ tiền càng khiến mọi thứ trở nên ngột ngạt, bí bách. Thấy người lạ, có mấy "em" vội ngước nhìn, lướt ánh mắt từ đầu đến chân tôi, rồi dừng lại ở điểm nhạy cảm nhất, mặc cho tôi đứng đó, mặt đỏ gắt vì ngại ngùng.

Những người đồng tính không có lỗi trong xu hướng tình dục của mình

Mặc dù xã hội đã có cái nhìn mở hơn về người đồng tính, tuy nhiên rất nhiều ý kiến vẫn chưa chấp nhận việc kết hôn giữa họ. TS Nguyễn Phương Lan, ĐH Luật Hà Nội cho biết: "Con người không có khả năng lựa chọn giới tính của mình khi sinh ra, mà do bẩm sinh. Những người đồng tính không có lỗi trong xu hướng tình dục của mình, họ có thể cần được thông cảm, giúp đỡ từ gia đình, bạn bè, xã hội, cần được sự bảo vệ của pháp luật đối với những quyền con người tự nhiên của mình. Tuy nhiên, bảo vệ quyền lợi của họ là không ngăn cấm việc họ sống chung, nhưng không thừa nhận hôn nhân".

Theo Nguoiduatin



Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.