Đến cửa hàng thăm chồng, nhìn thấy thứ trên giường anh, tôi như nghẹt thở vì linh cảm chuyện kinh khủng sắp diễn ra

Lúc xuống xe chuẩn bị về đến nhà, nước mắt tôi không thôi chảy xuống. Không hiểu sao trực giác như đang mach bảo tôi có chuyện gì đó rất kinh khủng chuẩn bị diễn ra!

Khi tôi kết hôn với Cường, mẹ không hài lòng chút nào, chủ yếu là vì nhà anh quá nghèo. Bố mẹ của Cường đã ly hôn từ lâu, bên dưới anh còn có em trai và em gái, nhà chật chội chỉ có một phòng. Nhưng thời điểm ấy, tôi đã yêu Cường mê mệt không thể dứt ra nên nhất quyết muốn lấy anh cho bằng được. Tôi yêu Cường vì cảm giác nhẹ nhàng và ấm áp anh dành cho tôi.

Từ khi quen Cường, anh luôn quan tâm, chăm sóc tôi từng ly từng tý. Anh còn tự nấu đồ ăn buổi trưa cho tôi. Phải nói là trình độ nấu ăn của anh rất giỏi, anh có thể nấu đa dạng các món ăn khác nhau một cách thật ngon lành và hợp khẩu vị của tôi. Chưa tính tới các ưu điểm khác, chỉ cần dựa vào sự chu đáo này, tôi đã cảm thấy thật đúng đắn khi quyết định đi theo người đàn ông này cả đời.

Thực ra, tôi cũng chỉ là một cô gái rất bình thường. Hồi tôi học hết cấp 2, do nhận thấy bản thân không được thông minh lắm cộng thêm hoàn cảnh gia đình cũng khó khăn (cha mất sớm, mẹ ở vậy nuôi tôi) nên để bớt gánh nặng cho mẹ, tôi đã xin đi làm sớm ở một phân xưởng. Trong thâm tâm tôi hiểu rất rõ, nếu lấy một người chồng không có điều kiện kinh tế tốt thì sau này sẽ rất vất vả nhưng tôi nguyện cùng Cường vượt qua hết mọi trở ngại về vật chất để được ở bên nhau.

Yêu nhau được hơn một năm, mặc dù mẹ không hài lòng lắm nhưng tôi vẫn làm đám cưới. Vì nhà của Cường quá nhỏ nên sau khi kết hôn, hai vợ chồng phải sống tạm ở nhà mẹ đẻ tôi. Ban đầu, chồng tôi kinh doanh bán hàng nhưng sau khi kết hôn, anh ấy đã xin nghỉ việc. Tôi biết chồng có tài nấu ăn nên đã lấy hết tiền tiết kiệm của mình và vay thêm họ hàng mỗi người một ít để hỗ trợ anh mở cửa hàng ăn.

Sau một thời gian chuẩn bị, cửa hàng nhỏ của vợ chồng tôi đã được khai trương. Các món ăn ở quán chủ yếu là món ăn có hương vị địa phương, giá cả phải chăng nên rất được lòng người dân xung quanh. Lúc đầu, hai vợ chồng tôi tự làm hết mọi việc nhưng càng ngày lượng khách đến quán càng đông, không xoay sở kịp nên đã nhờ mẹ chồng tới giúp. Nhưng cũng chỉ được một thời gian, khi căn bệnh đau thắt lưng của mẹ chồng bị tái phát và tôi lại đang mang thai, thì chỉ có một mình chồng tôi làm. Hai vợ chồng đành bàn bạc rồi quyết định thuê người giúp việc.

Vì cửa hàng chủ yếu bán cho khách địa phương nên tôi đã nghĩ đến việc thuê một người giúp việc ở gần. Tuy nhiên, mức lương của người dân địa phương cao, với khả năng sinh lời của các cửa hàng nhỏ, tôi e rằng họ không kham nổi.

Khi còn đang lo lắng về chuyện này, mẹ chồng gợi ý có quen một người đáp ứng được tiêu chí của chúng tôi. Cô ấy là con gái bạn học cũ của mẹ chồng, tên là Thu. Cách đây hai tháng, công ty phá sản nên Thu phải nghỉ việc ở nhà.

Đến cửa hàng thăm chồng, nhìn thấy thứ trên giường anh, tôi như nghẹt thở vì linh cảm chuyện kinh khủng sắp diễn ra-1

Vừa nghe mẹ chồng nói xong, tôi mừng như nhặt được vàng, vội vàng bảo mẹ gọi điện hỏi xem Thu có đồng ý đến đây làm không, trong lòng vẫn không thôi hi vọng nếu cô ấy chịu đến thì thật tốt. Thật may mắn là sau khi mẹ chồng tôi liên lạc, Thu đã nhận lời tới làm với mức lương hợp lý với vợ chồng tôi. 

Vài ngày sau, Thu đến nhà hàng tôi nhận việc. Trông cô ấy ngoài 30, khuôn mặt tuy không quá xinh nhưng cũng ưa nhìn và tươi tắn. Ngày đầu đến làm nhưng Thu tỏ ra khá thạo việc, cô ấy có thể làm được hầu hết các việc được giao một cách nhanh chóng. Nhìn cách người giúp việc mới đến làm, tôi có thể yên tâm rằng mình đã chọn không lầm người. Khi Thu đã quen với mọi việc trong quán, mẹ chồng liền bảo tôi ở nhà nghỉ ngơi cho đỡ mệt, vậy là tôi giao phó lại công việc và dưỡng thai ở nhà.

Từ lúc tôi không đến quán, chồng tôi dường như bận rộn hơn. Ngày nào anh ấy cũng về nhà rất muộn. Thấy chồng đi sớm về muộn, tôi thương anh cô cùng nên đề nghị anh ở lại trong căn phòng nhỏ của nhà hàng, nơi chỉ có đủ chỗ cho một chiếc giường. Nếu anh cứ tiếp tục như vậy sẽ kiệt sức mất (nhà tôi cách nhà trọ 20km). Sau một hồi thuyết phục thì chồng tôi cũng đồng ý.

Cứ như vậy, hầu hết các ngày, chồng thường ngủ ngay tại nhà hàng, thỉnh thoảng anh ghé về nhà gặp vợ. Khi nào chồng quá bận rộn, tôi sẽ bắt taxi đến cửa hàng. Thời gian cứ thế trôi đi cho đến khi tôi sinh con gái. Mẹ sẽ là người chăm sóc tôi, mẹ chồng thì phụ giúp cửa hàng và thỉnh thoảng đến thăm con cháu còn chồng tôi thì cứ 2 ngày lại về thăm con một lần.

Bẵng đi một thời gian, khi tôi sinh con được 2 tháng thì nhận ra đã 1 tuần nay, chồng đã không về nhà thăm con. Nghĩ có lẽ do anh quá bận nên tôi đã bế con đi tới cửa cửa hàng. Vừa vào tới quán, đập vào mắt tôi là hình ảnh mẹ chồng đang dùng đũa đút miếng thịt vào miệng Thu, chồng tôi ngồi bên cạnh đang cầm một bát thịt trên tay và nhìn họ mỉm cười. Trong một khoảnh khắc đó, tôi ảo tưởng rằng họ giống như một gia đình vậy. Mãi tới khi tôi lên tiếng thì họ mới giật mình quay lại nhìn mẹ con tôi.

Cả chồng và mẹ chồng đều rất ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi, liền nói: "Con còn nhỏ, mới hai tháng tuổi, con ra ngoài làm gì". Tôi trả lời chiếu lệ rồi cho con vào trong phòng, nơi chồng tôi thường ngủ lại để cho con ti. Sau khi con ngủ say, tôi đặt con lên giường, vén chăn bông lên định đắp cho con thì lại thấy vài sợi tóc dài của người phụ nữ dính trên gối. Tôi giật mình, kiểm tra kỹ cả giường thì phát hiện trên giường có những sợi tóc dài khác. Cảm thấy hơi khó thở, tôi bế con gái đang ngủ say vào lòng, chào mẹ chồng và chồng đang nấu ăn trong bếp rồi vội vã ra ngoài.

Lúc xuống xe chuẩn bị về đến nhà, nước mắt tôi không thôi chảy xuống. Không hiểu sao trực giác như đang mach bảo tôi có chuyện gì đó rất kinh khủng đang diễn ra! Cả đêm hôm đó, tôi trằn trọc không thể ngủ nổi. Hôm sau, tôi rủ cô bạn thân đi chơi, nghe hết sự việc tôi tâm sự, cô bạn trách: "Sao bạn ngốc vậy? Đang mang thai sinh con mà lại nhờ một người phụ nữ độc thân giúp chồng. Nếu người phụ nữ này quyến rũ chồng của bạn thì sao? Bình thường đàn ông mấy ai có thể cưỡng lại sự cám dỗ này?".

Tôi cảm thấy những gì bạn thân nói có phần đúng nên càng khẳng định giữa họ có vấn đề. Nhưng tôi lại rất sợ nhỡ những gì tôi nghĩ là đúng thì mình sẽ không chịu nổi cú sốc này mất. Những suy nghĩ mâu thuẫn cứ lởn vởn trong đầu khiến tôi mất ăn mất ngủ. Tôi nhận ra bản thân như đang dần rơi vào trạng thái trầm cảm. Giờ tôi không biết phải làm sao nữa, xin mọi người cho tôi lời khuyên!

(Xin giấu tên)

Theo Vietnamnet


ngoại tình


Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.