Khốn khổ vì chồng không mang một đồng lương nào về nhà

Hôm qua khi đọc bài "Thất vọng tràn trề vì người chồng lương chỉ có 8 triệu/tháng", tôi vô cùng bức xúc với chị vợ trong bài viết.

Tôi là độc giả rất yêu thích mục Buôn chuyện của trang Tintuconline. Hôm qua khi đọc bài"Thất vọng tràn trề vì người chồng lương chỉ có 8 triệu/tháng", tôi vô cùng bức xúc với chị vợ trong bài viết.

Dẫu biết tiền chẳng khi nào là đủ, có nhiều tiêu nhiều, có ít tiêu ít nhưng một tháng chồng đưa 7 triệu cũng không phải là ít để lo cho một gia đình.

Người đàn ông có 8 triệu đưa bạn cả 7 triệu, bạn còn muốn gì nữa? Bạn thử giữ lại 1 triệu rồi tự chi tiêu cho cá nhân mình xem có đủ không? Bạn đã bao giờ nghĩ chồng sẽ có ngày làm 8 triệu đưa bạn 1 triệu tiêu 7 triệu chưa? Quan trọng là anh ấy có ý thức, trách nhiệm với gia đình.

Để tôi kể về câu chuyện của tôi cho bạn tự so sánh và tôi tin cũng có một số chị em cũng từng lâm vào tình cảnh giống tôi.


Ảnh minh họa

Rất nhiều năm nay chồng tôi không đưa tôi một đồng nào. Tôi biết lương của anh bao nhiêu. Anh nói lương của anh đóng học cho các con và chi tiêu cá nhân. 2 con tôi đều học trường công, mỗi tháng nộp 1,2 triệu tiền học và bán trú cho cả hai cháu.

Lương tôi cao hơn lương anh một chút nên nghiễm nhiên tất cả mọi khoản chi tiêu trong nhà là tôi phải lo hết. Chúng tôi ở với bố mẹ chồng nên cả nhà là 6 người. Tôi lo từ tiền chợ đến tiền sinh hoạt phí như điện, nước, điện thoại, tiền gas, tiền truyền hình cáp... rồi các khoản ma chay, hiếu hỉ, đối nội đối ngoại và những lúc con ốm đau hoặc bản thân tôi ốm, mệt cần đi khám hoặc mua thuốc.

Nói là lương tôi cao hơn nhưng công việc của tôi rất vất vả. Tôi đi làm từ sáng đến chiều, có hôm còn phải làm thêm buổi tối ở nhà. Chưa bao giờ chồng tôi hỏi han xem cần tiền để làm gì không, hay chủ động đưa tiền cho tôi lo các việc trong gia đình. Nhiều đêm tôi nằm khóc vì tủi thân, nghĩ tới những người phụ nữ khác, sao họ sung sướng thế mà mình lại nặng gánh như này.

Hơn 10 năm nay, chồng tôi chưa bao giờ biết mua gì tặng vợ kể cả là ngày lễ, sinh nhật, kỷ niệm ngày cưới. Có tiền, chồng tôi chỉ biết ăn nhậu, tụ tập bạn bè, mua sắm cho bản thân, hầu như không bao giờ đưa mẹ con tôi đi ăn ngoài. Tôi muốn mua gì thì tự mua. Nhưng tôi nào dám mua sắm gì cho bản thân. Vì với khoản lương của tôi, chi tiêu đủ cho gia đình cũng đã là một sự cố gắng lớn. Hàng ngày, tôi đều phải lo tính toán xem thu - chi như thế nào để không bị hụt khi chưa đến kỳ lĩnh lương.

Tôi không dám coi thường chồng, vì rõ ràng chồng tôi cũng là người kiếm được tiền. Nhiều lần tôi nói xa nói gần nhưng thấy anh vẫn tảng lờ. Gia đình có việc cần chi tiền thì anh tìm cách né tránh để tôi phải bỏ tiền ra.

Tôi chỉ ước giá mà hàng tháng chồng đưa tôi ít nhiều để tôi trang trải cuộc sống gia đình thì có lẽ tôi không phải sống mệt mỏi như thế này. Tôi không biết duy trì cuộc sống như này được bao lâu nữa. Phải làm thế nào để chồng tôi có trách nhiệm san sẻ gánh nặng kinh tế với vợ để cùng lo toan cho gia đình?

Bạn nghĩ sao về vấn đề này? Hãy chia sẻ những ý kiến của bạn bằng cách gửi comment dưới bài viết hoặc gửi mail tới địa chỉ mail: tintuconline@vietnamnet.vn. Cảm ơn sự đóng góp của các bạn.

Thu Thủy (độc giả gửi bài)



Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.