Diệu Hương: "Chúng tôi đã có tin vui"

Mới ăn hỏi ngày hôm qua nhưng DV Diệu Hương đã thông báo có tin vui từ trước. "Ngay sau ngày đăng ký kết hôn, chúng tôi có tin vui là bé Chuối Đậu" Diệu Hương cho biết.

Mới ăn hỏi ngày hôm quanhưng DV Diệu Hương đã thông báo có tin vui từ trước. "Ngay sau ngày đăng kýkết hôn, chúng tôi có tin vui là bé Chuối Đậu" - Diệu Hương cho biết.


Lấy chồng hóa ra chẳng khó, chỉ cần một bát chuối đậu đúng lúc, hay còn điều gìkhác để “cô gái giờ vàng VTV” Diệu Hương quyết địnhlên xe hoa một cách chóng vánh, bất chấp hai lần cầu hôn dở khóc, dở cười.
 
 Vừa ngồi xuống, Diệu Hương lôi trong túi ra đủ thứ nào là hạt dưa, kẹo lạc, bánhhạnh nhân, bánh dẻo, nào len và kim đan len…
 
 Vừa thoăn thoắt kim đan len trên tay, cô vừa trò chuyện luôn miệng: “Em hayăn vặt quá chị ạ! Tăng cân vù vù” rồi cười tiếp: “Em muốn đan cái khăncho anh Linh, rồi đan mấy thứ xinh xinh cho Chuối Đậu”.
 
 Đôi mắt long lanh, khuôn mặt rạng ngời của cô không giấu nổi niềm hạnh phúc đangngập tràn. Bên cạnh cô, Trần Ngọc Linh không thôi nhìnvợ mỉm cười.

Diệu Hương: "Chúng tôi đã có tin vui"
 

Diệu Hương tên đầy đủ làĐặng Thị Diệu Hương, sinh ngày 14 tháng 9 năm 1985 tạiNam Định. Cô từng tham gia lớp đào tạo diễnviên truyền hình khóa đầu tiên (năm 2003) do Đài Truyền hình Việt Nam tổchức, đỗ Thủ khoa Đại học Sân khấu Điện ảnh (Hà Nội) ngành diễn viên sânkhấu điện ảnh (năm 2004), sau đó học tiếp văn bằng Thạc sĩ nghệ thuậthọc.

Cô tham gia nhiều phim như: Lời thề cỏ non, Cánh gió đầu đông, Tìnhthắm Sa Pa, Luật Đời (phim được khán giả bình chọn là Phim truyềnhình được yêu thích nhất, Nam/Nữ diễn viên truyền hình được yêu thíchnhất), Con đường hạnh phúc, Cổ vật (series Phim Cảnh sát hìnhsự), Cuồng phong, Tết cháy ô sin, Đếm ngược tới 30, Xin thề anh nóithật, Cầu vồng tình yêu…

Thời gian này, Diệu Hương được khán giả ưu ái đặt cho danh hiệu “Cô gáicủa những giờ vàng” Đài Truyền hình VTV.

Ngoài phim ảnh, Diệu Hương còn làm MC các chương trình như Bếp Việt(VTV3), Ngộ nghĩnh tuổi thơ (VTV2), Sức sống Việt (VTV3)…

Tình yêu từ bát… chuối đậu

- Nghệ sĩ nhiều khi bốc đồng lắm, anh chị đến với nhau có phải làtình yêu sét đánh hay không?

Tôi từng làm việc với anh Linh trong dự án đào tạo diễn viên của Công tyTruyền thông.Tôi chỉ biết anh ấy có tài thôi, tài và trẻ. “Gái thì hamtài”, nhưng thời gian đó, chúng tôi không đi uống với nhau dù chỉ mộtcốc cà phê. Anh Linh là con người của công việc, không câu chuyện nào màkhông liên quan đến công ty của anh ấy.

- Trai tài gái sắc, làm việc bên nhau mà chỉ nói chuyện công việcthì lạ thật. Thế rồi cuối cùng ai đã dũng cảm “phá rào”?

Diệu Hương: Chúng tôi hiểu nhau thực sự lại là khi anhấy ra nước ngoài thăm gia đình. Chat qua chat lại với anh, lúc đầu làcông việc, sau là hỏi thăm tôi ở nhà, tôi cảm nhận được anh còn là mộtngười sống tình cảm và có trách nhiệm với gia đình.

Cứ thế những tâm sự về tình cảm dần chiếm hết thời gian và trước khi anhvề nước, cả hai đều linh cảm sẽ là của nhau.

Ngọc Linh: Lúc quá cảnh ở sân bay Hàn Quốc, tôi chatvới Hương, nói là thèm ăn món ốc chuối đậu và cà bung. Hương đã ra ngaychợ gần nhà để mua đồ về nấu cho tôi một nồi to ở nhà.

Sau đó, cô ấy ra sân bay đón tôi, ngay trên đường từ sân bay Nội Bài vềHà Nội, chúng tôi cảm nhận được tình cảm chúng tôi dành cho nhau. Đếnđêm về hai đứa xì xụp ăn xong hai bát ốc chuối đậu to tướng, tôi ngỏ lờiyêu luôn.

Diệu Hương: "Chúng tôi đã có tin vui"
 

- Chị không đắn đo gìkhi nhận lời anh ấy sao? Một cô gái vàng của VTV như chị đâu thiếu cơhội kết hôn với một người giàu và có tài?

Thực ra trong tình yêu, hai yếu tố này lại không quan trọng lắm. Nhưngphải so sánh thì ở chồng tôi, ngoài phục chữ Tài, tôi còn mến cái Tâmcủa anh.

Tôi cảm nhận anh có lửa trong mỗi công việc anh làm; mỗi dự án, ý tưởngđều xuất phát từ tâm huyết của anh đối với văn hóa dân tộc, cái đó nhiềukhi những người nhiều tiền lại không có được.

Thêm chuyện này nữa, khi nói yêu nhau được một ngày, tôi nhận được điệnthoại của người bạn cũ. Câu chuyện qua điện thoại là những lời hiểu lầmvà tôi đã khóc thật nhiều.

Anh Linh chứng kiến tôi khóc, không chút biểu hiện gì của ghen tuông màchỉ lo lắng lúc đó tôi bị tổn thương nên đã vỗ về, an ủi. Đó là điều đầutiên tôi cần, sự nể trọng ở một người đàn ông.

- Chị từng yêu nhiều chưa?

Tôi không yêu nhiều.

- Trước đây chị không được đàn ông nể trọng sao?

Có thể tôi vẫn có sự nể trọng với người này hoặc có nhận được sự quantâm của người khác. Nhưng người đàn ông yêu tôi không nghĩ đến cảm xúccủa anh ấy mà chỉ lo lắng tôi bị tổn thương, không một tích tắc nào anhấy cảm thấy ghen tuông.

Anh ấy cứ vỗ về tôi: “Đừng buồn về những chuyện đó, người ta khônghiểu được em nên mới mất em”.

- Khi ở bên nhau, hai người có bao giờ xảy ra chuyện giận dỗi không?

Nếu có giận, anh ấy luôn là người làm hòa trước, rất đàn ông nhé! Sau đólúc nào vui, anh ấy viết thư bảo: “Đây nhé! Em sai chỗ này, chỗ kia”.100% là anh ấy làm hòa trước vì tôi ngang lắm, nhưng biết lỗi sẽ sửa.

Trong thâm tâm lẩm nhẩm: “Em yêu anh, em xin lỗi”, nhưng tôikhông chịu nói ra lời đâu.

Diệu Hương: "Chúng tôi đã có tin vui"
 



Tôi vẫn nghĩ mình chọn chồng tốt mà

- Chỉ sau hai ngày nói lờiyêu, anh đã ngỏ lời cầu hôn Diệu Hương. Dù giới trẻ ngày nay có yêu nhanh cướivội nhưng cũng không đến mức như thế đâu. Điều gì khiến anh “cưới vợ phải cướiliền tay” như vậy?

Ngọc Linh: Ở bên Diệu Hương, tôi có cảm giác về một gia đình.Một sự ấm áp, gần gũi, một sợi dây thân thiết mà chỉ có những người sẽ làm bạnđời của nhau mới cảm nhận được.

- Chắc màn cầu hôn của anh Linh đặc biệt lắm nên chị mới “gục” nhanh nhưvậy?

Ôi! Lần đầu tiên anh ấy cầu hôn cực kỳ thô, chỉ nói: “Bây giờ em cũng cótuổi rồi, năm sau mình không được tuổi, thôi cưới quách cho xong chuyện” (cười ngặt nghẽo).

- Và chị đã phản ứng ra sao trước lời cầu hôn “kém lãng mạn” đến như thế?

Lúc đó tôi chỉ buồn cười thôi vì biết là anh ấy cầu hôn thật. Của đáng tội làchồng tôi đã cầu hôn lại rồi nên tôi… đỡ tủi thân hơn (cười).

- Rồi “hiệp hai” đã diễn ra như thế nào?

Ôi, bất ngờ lắm! Cứ như phim lãng mạn vậy. Hôm đó chúng tôi lên Sa Pa, cả đoàntrẻ con lẫn người lớn đến chín người. Anh ấy âm thầm dặn ê-kíp mang theo baonhiêu là nến.

Sa Pa mưa và rét, tôi đang tắm bỗng nhiên nghe thấy tiếng ồn ào, nhìn ra thấy cảnhóm đang dùng camera quay mình. Họ hối thúc tôi ra nhà thờ, không cho tôi kịpmặc quần áo đoàng hoàng, chỉ khoác được cái chăn len mỏng lên quanh người.

Ra đến nơi thấy tưng bừng nến, hoa ở đó, người dân và khách du lịch vây quanhcười nói, còn mình như con bé dị hợm (cười).

Nhưng đợi mãi 10 phút vẫn không thấy chú rể đâu, trong khi đó cả nhóm cứ một haigọi: “Anh Linh ơi” rồi có cô bé nào đó nói: “Chị ơi. Chờ chồng chịmột tí, anh ấy đang phải lên ủy ban nhân dân phường”.
 

Diệu Hương: "Chúng tôi đã có tin vui"
 


- Chú rể định có một pha tỏ tình đầy tính “action” ư?

Diệu Hương: Ồ không! Anh ấy đang thắp 200 ngọn nến hìnhngôi sao rất đẹp thì bị công an bắt lên phường vì họ cấm tụ tập gâyphiền nhiễu và cũng sợ cháy nổ ở đấy.

Ngọc Linh: Cũng tại mình chủ quan, không xin phép chínhquyền sở tại. Tôi lên giải trình một tí rồi cũng xong.

Diệu Hương: (Quay sang nguýt chồng) Vâng! Mất hơn 10phút mình đứng dưới mưa mà thời tiết thì lạnh nữa. Về cảm luôn. Nhưng màvui lắm!

Anh Linh phát biểu: “Ngày hôm nay không phải của riêng chúng tôi màcủa tất cả mọi người”.

Thế là tất cả những đôi yêu nhau, đã kết hôn, người nước ngoài hay ViệtNam đều đứng vào sao nến đó và vỗ tay chúc mừng. Quả thật tôi rất bấtngờ và hạnh phúc.

- Anh ấy có vẻ lãng mạn nhỉ!

Ôi! Hay nhất là lần anh ấy về ra mắt mẹ vợ. Hôm đó các anh chị lớp cao học Sânkhấu Điện ảnh của tôi cũng về nhà chơi. Chẳng biết các anh chị ấy nháy nhau nhưthế nào mà anh Linh bị “xử” say ngất ngư.

Anh ngồi nói chuyện với mẹ vợ thế này: “Con xin phép mẹ, hôm nay con về đâylà có một điều muốn tâm sự với mẹ. Con không hiểu mẹ dạy con gái mẹ thế nào màvợ con được như vậy. Trước đây, con từng yêu nhiều lắm rồi mà không ai được nhưvợ con cả. Con nói thật với mẹ là con yêu nhiều lắm rồi”.

Diệu Hương: "Chúng tôi đã có tin vui"
 

- Tình yêu có thểnhanh như sét đánh, nhưng hôn nhân lại khác. Yêu nhau mới được hai ngàyđã tính chuyện cưới, có vội vàng quá không?

Đúng là khi nghe anh ấy nói về hôn nhân, tôi cũng cảm thấy mơ hồ, nhưngtôi tin vào tình cảm của anh ấy. Thực ra tôi sống đơn giản, tình cảmchín rồi thì… đăng ký thôi.

Tôi đủ tự tin để biết dùng lý trí khi nhận lời cầu hôn của anh Linh.Nhưng có lúc tôi không thể dùng lý trí được, nó chỉ đơn giản có một linhcảm rất mạnh trong con người tôi nói rằng: “Đây là người đàn ông củađời mình”.

Tôi không còn trẻ, đã 27 tuổi rồi. Tôi không quá ngây thơ nên không sợsẽ ân hận vì mình… ngây thơ. Còn tình cảm một ngày, hai ngày chẳng biếtthế nào nhưng càng sống với anh Linh, tôi càng thấy hợp.

Tôi thấy anh ấy “thối” vừa mũi mình

- Bố mẹ anh Linh không có ý kiến gì khi “đùng một cái” con trai cưngđòi lấy vợ sao?

Mẹ (chồng) tôi bảo: “Thôi thì con ơi, mẹ cũng thân gái, mẹ phải nóicho con nghe là những cái thơm của nó mọi người nhìn thấy rồi, còn nhữngcái thối của nó, con đã biết chưa?”.

Anh ấy được chăm từ A đến Z, từ bé đến giờ, bố mẹ đi vắng thì các cô chúchăm. Anh ấy nấu một bữa, mọi người phải dọn đến ba bữa, đi công tácmười lần, cả mười lần mất đồ đạc, có lần mất nguyên cái vali. Các côtrong nhà cứ bảo tôi về phải nhớ bảo quản đồ đạc cho anh ấy (cười).

Nghe bà kể ra, tôi chỉ nói: “Dạ, con biết ngay từ ngày đầu tiên”.Thực ra, mọi người trong nhà đều gọi anh  ấy là Linh “thối”, nhưng tôikhông thấy “thối” lắm, vừa vừa mũi mình. Mà tôi cũng có nhiều cái thốilắm chứ!

- Điểm này chị thừa nhận đấynhé! Vậy những cái “thối” của Diệu Hương là gì?

Ngọc Linh: Chắc là khó tính và sạch sẽ trên mức quy định(cười). Tôi hay nói đùa: “Bây giờ em mở một hàng giặt là cũng được, đào tạoô sin cũng được”.

Nhưng tôi nghĩ điều đó không có gì, phụ nữ mà không khó tính, ra đường đàn ôngkhó “lượt là” được, mọi tính xấu đẹp đều là tương đối. Cái tuyệt đối là gia đìnhvà những đứa con. Tôi nghĩ Hương và tôi chia sẻ được mục đích này.

- Kết hôn với “cục vàng, cục bạc” của một bà mẹ, chị rất dễ gặp phải chuyệnmẹ chồng và con dâu cùng tranh yêu thương một người đấy!

Ngọc Linh: (Xin phép chen ngang câu chuyện) Mình là đàn ông,phải biết cân bằng giữa mẹ và vợ, biết chuyện gì sẽ xảy ra để cân bằng giữa haingười. Tôi nghĩ chuyện đó không quan trọng, chỉ là vấn đề với những người khôngbiết cư xử thôi.

Diệu Hương: Mẹ chồng tôi từng làm dâu gia đình truyền thống nhưnhà anh Linh, nói khổ thì hơi quá nhưng bà trải qua hết rồi nên giờ rất thươngcon dâu, chỉ sợ tôi khổ. Bố mẹ anh ấy rất tâm lý, hiện sống ở Mỹ cùng gia đìnhanh chị của anh Linh.

Tôi không sinh ra ở Hà Nội nhưng cái nếp gia đình anh Linh, tôi đã sống như vậytừ bé. Tôi đối đãi với bên nhà nội, nhà ngoại theo cách mình từng làm. Tôi giàtính nên về nhà chồng thấy mình sống vừa khít (cười).

- Trước khi cưới, chị có e ngại cái tôi nghệ sĩ của mình và của chồng sẽchọi nhau trong cuộc sống hôn nhân không?

Tôi đam mê nghệ thuật, nhưng tôi sống cuộc sống của một người bình thường. Nếutôi lên sân khấu diễn rất điên, chồng tôi ở dưới cổ vũ còn điên hơn.

Chúng tôi điên đều đều nhau, tỉnh cũng đều đều, không bị lệch tông đâu.

Diệu Hương: "Chúng tôi đã có tin vui"
 


- Gia đình hai bên đều biết anh chị “có tin vui” rồi chứ?

Tất nhiên là hai họ biết cả, ngay sau ngày đăng ký kết hôn, chúng tôi cótin vui là bé Chuối Đậu.

Bố mẹ chồng tôi vừa nghe tin có cháu là đóng thùng thuốc men, quần áo,bình sữa, nôi ru để gửi về ngay. Ông bà quan tâm vì biết anh Linh cựcnhiều “cái thối” nên rất thương con dâu.

- Nhiều đôi mới trong tuầntrăng mật thường rất hạnh phúc, nhưng rồi khó khăn về kinh tế khiến quan hệtrong gia đình trở nên xấu đi. Không lấy đại gia, chị có sợ điều đó xảy ra vớimình không?

Chúng tôi không phải là khó khăn. Hai đứa đã có nhà, có xe, cơ sở vật chất banđầu đều vững vàng, biết cách làm ăn đoàng hoàng.

Thời gian này tôi chỉ làm những thứ nhỏ nhỏ ngoài nghề chính. Nói là ở nhà nhưnghai đứa vẫn kiếm ra tiền (cười), dù không giàu như người ta nhưng tôi hoàn toànyên tâm.

Muốn con bú sữa mẹ đến ba tuổi

- Hai người rất coi trọng giá trị gia đình, vậy còn công việc, chị định sắpxếp thế nào sau khi có em bé?

Tôi có thể rất mập sau khi sinh vì sẽ không kiêng ăn. Tôi muốn con bú sữa mẹ đếnba tuổi nếu được (cười), nên tôi sẽ dừng lên hình vì cần phải tôn trọng khángiả.

Con lớn một chút, tôi không cho nó suốt ngày ở trong nhà đâu, sẽ cho con đichơi, đi làm với bố mẹ và sẽ cho cháu ăn những gì nó thích chứ không kiêng khem.

Khi nào tôi thực sự tự tin mình đẹp hẳn, con cứng cáp hẳn, chồng tôi làm đượcnhiều tiền hẳn và tìm được một kịch bản tốt hẳn, tôi sẽ tính chuyện trở lại làmnghề. Còn trước mắt, chúng tôi cùng lo kinh doanh và chăm sóc cho con.

- Thường xuyên đi đóng phim, chuyện gia đình ít nhiều không chu toàn, chị cólo lắng không?

Bảy năm làm nghề, tôi chưa bao giờ muốn đi đóng phim xa, có thể điều đó cũng làmhạn chế nghề của tôi. Tôi chưa bao giờ đóng phim nào ở Sài Gòn cả, nếu thỏathuận được, thường thì họ ra Hà Nội và kết hợp làm.

Còn với vai trò MC, tôi từng vào Nghệ An để làm, xonglà lái xe 5 – 6 giờ để về Hà Nội ngay trong đêm. Tôi dễ ngủ, ở trường quay cónằm lên cỏ tôi cũng ngủ được nhưng tôi muốn về nhà.

Tôi đã quen nếp sống trong nhà mình, bản năng muốn chăm sóc ngôi nhà của mìnhrồi nên không đi xa được.

Cảm ơn chị về cuộc trò chuyệnnày!


Theo Mốt và cuộcsống



Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.