Vũ Ngọc Đãng: “Chẳng phim nào của tôi gọi là ghê gớm”

Không còn đặt quá nhiều ảo tưởng vào tài năng của bản thân, đạo diễn nổi tiếng "chảnh" còn phát biểu thêm rằng, với anh, nền điện ảnh Việt chỉ đếm trên đầu ngón tay những diễn viên hạng A. Trong đó, không thể thiếu cặp diễn quen thuộc Lương Mạnh Hải, Tăng Thanh Hà.

Khôngcòn đặt quá nhiều ảo tưởng vào tài năng của bản thân, đạo diễn nổi tiếng "chảnh"còn phát biểu thêm rằng, với anh, nền điện ảnh Việt chỉ đếm trên đầu ngón taynhững diễn viên hạng A. Trong đó, không thể thiếu cặp diễn quen thuộc Lương MạnhHải, Tăng Thanh Hà.


Chẳngcó phim nào của tôi gọi là ghê gớm

-Cảm giác của người trong cuộc như anh ra saokhi năm 2011 dự báo sẽ bội thu về số lượng các phim điện ảnh Việt Nam ra rạp?

- Thật ra cảm giác của tôi là lolắng. Theo lẽ thường, phim càng nhiều thì càng phải mừng, nhưng trong tình cảnhnhà nhà làm phim người người làm phim, dù thực tế làm được phim thì chẳng có mấyngười… thì không lo không được. Năm 2009, các phim thất bại rất nhiều, đến năm2010 hầu hết các phim đều đạt doanh thu tốt, điều đó dẫn đến suy nghĩ của cáchãng phim tư nhân mới nhảy vào thị trường là cứ hễ làm phim sẽ thắng. Với tôi,năm 2010 chỉ mới cho được một vài tín hiệu lạc quan, nhưng chưa đến mức tintưởng hoàn toàn rằng làm phim sẽ không bao giờ lỗ.

Vũ Ngọc Đãng: “Chẳng phim nào của tôi gọi là ghê gớm”
 

- Lolắng thế, song anh cũng cố chen chân bằng dự án phim Hot boy nổi loạn đó thôi?

- Kế hoạch của tôi đã có từ trướcrồi, muốn thay đổi cũng không được. Bây giờ làm phim trong bối cảnh như vậy chỉcó cách hồn ai nấy giữ, cũng như phải cẩn trọng hơn rất nhiều. Với tôi, tồn tạitrong thị trường cho đến lúc này đã là điều đáng mừng rồi…

- Từngbắt đầu dự án "Hot boy nổi loạn" theo phong cách nghệ thuật, nhưng đến giờ, anhđang điều chỉnh kịch bản dần theo hướng thương mại nhiều hơn. Lý do nào dẫn anhđến quyết định ấy?

- Tên tuổi của tôi được tạo rabởi các bộ phim thương mại, và tôi vẫn thấy “mảnh đất” thương mại là nơi mìnhphát huy khả năng tốt nhất nên tôi chưa muốn rời xa nó.Hot boy nổi loạn (khởi quay vào đầutháng 4.2011 và dự kiến trình chiếu vào đầu tháng 10.2011) có thể nói là một bộphim mang tính giao thời trong sự nghiệp của tôi. Phim nhiều nhân vật với độphức tạp nhiều hơn, đề tài gần với xã hội, vừa giải trí nhưng cũng vừa có cáicho khán giả suy ngẫm chứ không chỉ cười khì rồi thôi.

- Cứlao theo cái gần với khán giả như vậy, đến thời điểm nào anh mới có thể làm mộtdự án thoả mãn “cái tôi” của chính Vũ Ngọc Đãng?

- Bộ phim nào tôi làm cũng là đểthoả mãn chính tôi đấy chứ. Một đạo diễn làm phim nghệ thuật thì chỉ thỏa mãnnhững điều mà bản thân muốn làm, chứ một đạo diễn phim thương mại thì vừa thoảmãn cái tôi nhưng cũng phải thỏa mãn thị hiếu khán giả, vì thế làm đạo diễn phimthương mại chắc chắn là khó hơn nhiều. Hiện tại, tôi vẫn đang thích các dự ánphim thương mại, còn tương lai thì chưa biết…

- Anhluôn chia sẻ khán giả Việt Nam thích cái mới, lạ… nhưng những phim gần đây củaanh đều thấy gương mặt cũ Lương Mạnh Hải. Điều này có vẻ mâu thuẫn với chínhquan điểm của anh?

- Với tôi mới hoàn toàn chưa chắclà tốt, mà phải có liều lượng vừa phải… Lương Mạnh Hải vẫn là gương mặt bán véđược của bộ phim, thế thì tại sao tôi lại không giữ lại chứ. Dù rõ ràng ở ViệtNam, một bộ phim hay quan trọng nhất vẫn là một câu chuyện hấp dẫn rồi mới tínhđến những yếu tố khác. Tại Việt Nam, các diễn viên không có nhiều phim hay liêntục để có thể bật lên và đi đường dài được… Thậm chí còn có nghịch lý càng đóngnhiều phim thì lại càng mau “mất tên”. Đó là lý do tôi phải biết cách cân bằngyếu tố cũ mới trong phim mình một cách hợp lý nhất.

Vũ Ngọc Đãng: “Chẳng phim nào của tôi gọi là ghê gớm”
Vũ Ngọc Đãng cùng Lương Mạnh Hải và Tăng Thanh Hà

-Nhưng các diễn viên vì “cuộc mưu sinh” họ không thể một năm chỉ đóng một phim.Anh nghĩ sao về nghịch lý này?

- Tôi để ý các ngôi sao hạng Athường hơn 1 năm mới đóng một phim. Thu nhập của họ đến từ các nguồn khác nhưquảng cáo, dự event… nên rất thoải mái. Còn các diễn viên hạng B-C thì có nămđóng đến 5-7 phim mà vẫn chẳng thể “lên” được thì đành vậy. Vấn đề còn nằm ở khảnăng và sự thông minh nữa trong nghề nghiệp.

-Những diễn viên hạng A, theo anh ở Việt Nam có được khoảng bao nhiêu người?

- Tôi nghĩ chắc không quá 10người, có thể kể tên ra đây: Lương Mạnh Hải, Tăng Thanh Hà, Trí Nguyễn, NgôThanh Vân, Dustin Nguyễn, Đỗ Hải Yến…

- Đếngiờ bộ phim nào trong sự nghiệp mà anh cảm thấy hài lòng nhất?

- Tôi chưa bao giờ hài lòng vớicác bộ phim của mình, cái được nhất trong các phim của tôi chính là hương vị nhẹnhàng, do đó tôi chẳng thấy phim nào của tôi có thể gọi là “ghê gớm” cả. Dântrong nghề nhiều người còn không công nhận đạo diễn Vũ Ngọc Đãng nữa mà. Nhưngnếu phải chọn một phim yêu thích tôi sẽ chọn Bỗng dưng muốn khóc.

- Anhlàm phim chậm, từ tốn… trong khi bạn bè đồng nghiệp của anh đang bận túi bụi vớiđủ loại dự án. Anh không bị cảm giác bon chen hay sao?

- Nhu cầu về cuộc sống của tôikhông nhiều và tôi dễ hài lòng với cuộc sống của mình lắm. Trên con đường hoạtđộng nghệ thuật của mình, tôi muốn đến năm 70 tuổi vẫn có thể làm phim nên khôngviệc gì phải vội…Phim ảnh là một phần trong cuộc sống của tôi chứ không phải làtất cả cuộc đời tôi. Tôi không sống để làm phim mà còn sống để hưởng thụ nhiềuthứ khác. Tôi làm một phim nhưng catse có thể sống được 3-4 năm nên không đếnnỗi thiếu thốn…

-Nghiệm ra có lẽ anh không phải là người mê tiền?

- Tôi không phải không mê tiền,nhưng vấn đề là tôi biết lượng sức mình. Làm phim ít mà lấy catse cao còn hơnlàm nhiều phim mà lấy catse thấp… Nói thẳng ra là càng làm phim tôi nhận ra mìnhcàng có nhiều lỗ hổng, nên cứ từ từ, chầm chậm “vá” những lỗ hổng ấy trong cácdự án tiếp theo. Đó chính là lý do tôi luôn chọn các phim có kinh phí sản xuấtthấp. Mặc dù các phim của tôi chưa bao giờ là “hoa hậu” về doanh thu, nhưng cũngchưa có dự án nào mà không đem lại lợi nhuận cho nhà sản xuất.

- Có ai bảo anh là một đạo diễn khôn ngoanchưa?

- (Cười), rất ít người nói nhưthế, nhưng nhiều người gọi tôi là đạo diễn mát tay. Hầu như dự án nào của tôicũng đem lại nguồn lợi cho nhà sản xuất, diễn viên, quay phim, người làm nhạcphim… và dĩ nhiên bao gồm cả tôi. Như trường hợp diễn viên mới Hồ Vĩnh Khoatrong bộ phim Hot boy nổi loạn, dù phimchưa khởi quay nhưng khi Khoa nhận lời tham gia phim thì đã được nhiều ngườibiết đến hơn rồi…

Vũ Ngọc Đãng: “Chẳng phim nào của tôi gọi là ghê gớm”
 

Tôikhông biết mơ ước gì hơn

- Phimảnh với anh chỉ là một phần của cuộc sống, vậy phần còn lại là gì?

- Là phần tôi hưởng thụ cuộcsống. Tôi dành thời gian cho việc đọc sách, xem phim, café cùng bạn bè… Và tôiđang rất thoải mái vì số tiền mình kiếm ra bao giờ cũng nhiều hơn những gì mìnhtiêu xài.

- Thếthì anh tiêu tiền nhiều nhất vào chuyện gì?

- Tôi bị say xe nên không thíchđi du lịch. Tôi lại không có sở thích shopping. Số tiền tôi tiêu nhiều nhất làđem cho…. ba mẹ, anh chị em trong gia đình.

- Saoanh không nghĩ đến chuyện mua một căn nhà, bởi anh đang phải sống cảnh thuê mướnđó thôi?

- Nói thật là tôi không quantrọng việc có nhà. Nhà hay xe cũng chỉ là phương tiện trong cuộc sống thôi. Tôisợ cái cảm giác cố gắng mua một căn nhà, rồi lại phải lao động cật lực để kiếmtiền trả nợ… Quan điểm của tôi là cứ hưởng thụ đi đã, rồi có hay không có gì đónữa thì tính sau chứ không phải đợi đến khi mình mua xong cái gì đó rồi mớihưởng thụ. Tôi đang ở một căn hộ chung cư thuê rất đẹp. Và tôi có sức khoẻ, cóthể thưởng thức cuộc sống này thoải mái thì việc gì phải lo thêm cho nhức đầu.Tôi phải thú nhận là tôi không biết mình còn mơ ước cái gì thêm nữa đấy.

-Thông thường con người ta phải đi qua rất nhiều biến cố mới có thể dễ ngộ rađược một lẽ sống như vậy, thế còn anh?

- Tôi có may mắn là sống cuộcsống từ khổ nhiều dần dần đến khổ ít… Cuộc sống hôm nay tốt hơn hôm qua, so vớibi kịch ngày xưa không có cơm ăn, không có chỗ ở phải ở chui trong trường thìcuộc sống bây giờ tốt hơn nhiều. Câu nói cửa miệng trong cuộc sống của tôi là:“Vậy là được rồi!”.

-Trong cuộc đời, anh thường lấy những điều gì làm niềm tin cho mình?

- Tôi tin trong đời sống có nhữngcái duyên, nhưng niềm tin lớn nhất tôi chỉ dành cho bản thân mình. Với tôi 99%những gì mình có hôm nay là do mình lựa chọn. Càng sống tôi càng nhận ra mìnhkhông hề giỏi như mình vẫn tưởng. Tôi thành công là vì nhiều thứ cộng lại chứkhông chỉ do mỗi mình mình. Do đó tôi đã bớt ảo tưởng về bản thân. Đặt ra nhữngmục tiêu vừa phải với mình. Sức của mình chạy được 5km thì cứ chạy 5km thôi đừngcố chạy 10km để rồi bị ngất đi…

- Mọithứ trong con người anh đã và đang thay đổi nhiều hơn ngày xưa?

- Lúc trước tôi sống nguyên tắcvà rất khó tha thứ cho lỗi lầm của người khác lắm… Nhưng giờ tôi thoải mái rồi,cái nào thuộc về ưu điểm của người khác thì ủng hộ họ phát huy, cái nào cố gắngsửa được thì sửa còn không phải biết chấp nhận. Bản thân tôi cũng có hoàn hảođâu mà phải đòi hỏi người khác phải hoàn hảo.

Vũ Ngọc Đãng: “Chẳng phim nào của tôi gọi là ghê gớm”
 

- Thếbao giờ anh sẽ tính đến chuyện lập gia đình?

- Đến lúc nào tôi cảm thấy cháncuộc sống như hiện tại tôi sẽ nghĩ đến điều đó, còn bây giờ thì chưa… Ngay cảlớp học phổ thông ngày xưa của tôi, 1/2 trong số đó vẫn chưa lập gia đình đấy.

- Cómột thắc mắc nhỏ là khi ban ngày anh bận rộn với công việc, còn những buổi tốiđặc biệt là cuối tuần anh “giải quyết” thời gian của mình ra sao?

- Thông thường thì 5/7 buổi tốitrong tuần tôi đều ở nhà xem phim, đọc sách… Rất ít khi tôi ra khỏi nhà sau 8gtối. Và điều ngạc nhiên là tôi không hề thấy chán. Có một dạo tôi bị bệnh, nằmnhà suốt 12 ngày không tiếp xúc với ai mà tôi vẫn không hề buồn. Có những ngàytôi chẳng hề nói một câu nào kể cả điện thoại hay nhắn tin. Và 99% thời gianngồi café của tôi là ngồi một mình. Cái tính này của tôi có lẽ được di truyền từba tôi rất nhiều, vì ba tôi có khi cả tuần không bước ra khỏi cửa nhà vẫn rấtvui vẻ.

- Nămnay anh sẽ đón tết ở Sài Gòn hay về quê?

- Ngày tết tôi về nhà ở BìnhDương. Về cũng chỉ ở nhà chứ không đi đâu cả. Tôi gần như không thích tất cả cácmón ăn của ngày tết từ thịt mỡ cho đến bánh chưng, mứt… 3-4 năm gần đây tôikhông hề ăn một miếng bánh chưng dù năm nào nhà tôi cũng nấu bánh. Nói chung tếtđối với tôi là hay bị đói nhất vì không biết phải ăn gì…(cười)


 Theo Xzone



Sao
Mớ hỗn độn của Hoài Lâm
Sau "Hoa nở không màu", sự nghiệp âm nhạc của Hoài Lâm hoàn toàn lạc lối. Nhiều khán giả vẫn dành cho Hoài Lâm tình cảm đặc biệt nhưng nam ca sĩ chưa cho thấy động thái trở lại.

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.