Ngày chồng ký đơn ly hôn, tôi đã mừng rơi nước mắt

Anh ta thoáng giật mình khi thấy tôi rơi nước mắt, điều anh ta chưa từng thấy. Nhưng anh ta không hề biết rằng đó là những giọt nước mắt hạnh phúc

Anh ta thoáng giật mình khi thấy tôi rơi nước mắt, điều anh ta chưa từng thấy. Nhưng anh ta không hề biết rằng đó là những giọt nước mắt hạnh phúc, vui mừng.

Tôi luôn nghĩ rằng lấy được người mình yêu thương là một điều hạnh phúc nhất. Vì thế tôi cãi lời tất cả mọi người để cương quyết lấy anh - một người không nghề nghiệp, tính tình nóng nảy. Giờ nghĩ lại, lúc đó tôi đúng là non nớt, ngây thơ và ấu trĩ.

Tôi luôn nghĩ một người như thế, lấy được tôi - một nhân viên ngân hàng- là phúc phận nên sẽ thương yêu, trân trọng tôi. Thế mà tôi nhầm. Ngay đêm tân hôn, mẹ chồng bắt tôi đưa hết trang sức cưới cho bà. Tôi giật mình ngạc nhiên. Nhà chồng chỉ đi cưới tôi đúng một chiếc vòng vàng, còn lại nhẫn, dây chuyền, lắc tay cùng bốn cây vàng đều là của bố mẹ, anh chị tôi cho. Vậy thì hà cớ gì mẹ chồng đòi lấy tất của hồi môn?

Tôi còn chưa kịp lên tiếng thì chồng tôi đã gắt gỏng nắm lấy tay tôi tháo vòng tay, rồi anh ta túm cổ tôi để tháo luôn dây chuyền, vòng cổ. Lúc định thần lại, tôi còn bị anh ta mắng mỏ vì không chịu đưa bốn cây vàng cưới ra. Lột sạch sẽ xong, anh ta lấy xe đi nhậu tới 2 giờ sáng mới về.

Thế đấy, đêm tân hôn của tôi diễn ra trong nước mắt chứ chẳng phải nụ cười.

Ngày chồng ký đơn ly hôn, tôi đã mừng rơi nước mắt - Ảnh 1.

Đêm tân hôn của tôi diễn ra trong nước mắt chứ chẳng phải nụ cười. (Ảnh minh họa)

Tôi có bầu. Gia đình tôi quan tâm tôi từng chút một. Mẹ tôi nấu móng, hầm giò, ninh gà thuốc bắc gửi qua cho tôi ăn. Nhưng tôi chẳng ăn được bao nhiêu bởi người nhà chồng đã ăn hết rồi. Mẹ chồng tôi có khi vừa ăn vừa mắng nhà tôi rách việc, không lẽ nhà bà không nấu nổi cho tôi một cái giò heo hay sao phải gửi qua.

Trong khi đó, chồng tôi vẫn ngày đêm cày game, nhậu nhẹt với chiến hữu. Mới đầu tôi còn gọi về, nhưng sau thì tôi chán chẳng buồn gọi nữa. Anh ta muốn đi đâu thì đi, khi nào về thì về. Tới tận lúc tôi sinh, chồng tôi chưa một lần đặt tay lên bụng vợ trò chuyện với con hay pha được cho vợ một ly sữa bầu.

Tôi sinh con được hai tuần thì bị chồng đánh vì để con khóc khiến anh ta không ngủ được. Lần đầu tiên bị chồng tát, tôi có cảm tưởng cả thế giới sụp đổ dưới chân. Tâm trạng tôi rơi vào tuyệt vọng, chán nản cùng cực, chưa bao giờ tôi thấy bí bách đến thế. Tôi bắt đầu suy nghĩ đến chuyện ly hôn. Nhưng rồi tôi không đủ can đảm.

Tôi cũng như bao người phụ nữ nhẹ lòng khác, tôi sợ con tôi không có bố. Tôi sợ bố mẹ tôi buồn lòng. Tôi sợ thiên hạ dèm pha. Tôi sợ nếu mình đi bước nữa liệu con mình có bị ngược đãi? Quá nhiều nỗi sợ hãi khiến tôi rúm ró trong một cuộc hôn nhân bi kịch không lối thoát.

Tôi cứ thế chịu đựng chồng và gia đình chồng, lấy con làm niềm vui để cố ở lại. Nhưng rồi sức chịu đựng của tôi cũng đến cực hạn khi chồng tôi ngang nhiên dẫn gái về nhà ngủ cùng.

Ngày chồng ký đơn ly hôn, tôi đã mừng rơi nước mắt - Ảnh 2.

Cuộc đời tôi trở lại màu hường tươi đẹp. Tôi tự do đi chơi khắp nơi với con. (Ảnh minh họa)

Lúc đó vợ chồng tôi mới mua nhà riêng, con gái tôi còn chưa đầy 2 tuổi. Đêm đó, mẹ con tôi ngủ ở phòng bên cạnh. Ru con gái ngủ, tôi vẫn còn nghe những âm thanh bên phòng kia. Nhưng tôi đã chẳng còn nước mắt để khóc, cũng lâu rồi tôi không khóc vì người đàn ông này nữa.

Thấy tôi vẫn tỉnh táo đi làm, chăm sóc con và cơm nước như chưa có gì xảy ra, anh ta càng lộng hành hơn. Anh ta rước luôn cô ả ấy về nhà ở để tôi hầu hạ cả hai. Tôi mỉm cười đưa cho anh ta tờ đơn ly hôn. Anh ta không hề suy nghĩ mà đặt bút kí luôn vào đơn ly hôn. Ngay lúc ấy, tôi rơi nước mắt. Anh ta thoáng ngỡ ngàng vì lâu rồi không thấy tôi khóc nhưng anh ta không hề biết rằng tôi khóc vì sung sướng, vì hạnh phúc. Tôi đã được giải thoát.

Bây giờ đã hai năm sau khi chúng tôi chia tay. Cuộc đời tôi trở lại màu hường tươi đẹp. Tôi tự do đi chơi khắp nơi với con. Vì tinh thần tốt nên tôi tươi trẻ, xinh đẹp hơn hẳn. Giờ tôi mới nghiệm ra, tại sao tôi cứ phải giãy giụa trong đám bùn hôn nhân tuyệt vọng mà không rút chân ra sớm hơn? Chia tay đôi lúc lại là con đường sống còn của một con người.

Theo Thời đại


người chồng tệ bạc

đơn ly hôn

Ly hôn

Hôn Nhân


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.