3 năm vợ tôi không đặt chân về nhà, ngày bố vợ qua đời, cô ấy nghe tin chỉ cười khẩy rồi hỏi: "Vậy à?" khiến tôi lạnh hết sống lưng

Tôi giục vợ nhanh mặc quần áo để sang nhà bố. Nhưng em vẫn rất bình thản.

Đến giờ phút này, tôi muốn buông bỏ tất cả để cùng vợ sống một cuộc sống hạnh phúc. Em đã quá mệt mỏi, ngay cả bản thân tôi cũng vậy.

Vợ tôi từng có một quá khứ không mấy vui vẻ. Bố em ngoại tình rồi ly hôn, để vợ con vất vả mưu sinh. Ly hôn chồng một thời gian, mẹ vợ u uất sinh ra trầm cảm. Trong một lần nghĩ quẩn, bà đã tự sát. Vợ tôi phải chuyển về ở với ông bà ngoại, còn bố thì không quan tâm.

Sau đó bố vợ lấy người tình nhưng lại không sinh được con. Đến lúc qua đời, ông vẫn chỉ có một người con gái duy nhất là vợ tôi.

Nghĩ bố là người gián tiếp gây ra cái chết của mẹ, bao năm nay, vợ tôi không bao giờ về thăm bố. Ngay cả đám cưới của chúng tôi, bố vợ có đến nhưng em nhất quyết không mời vào. Sợ con gái bị nhà chồng dị nghị, bố vợ đành đứng nép bên ngoài một lúc rồi lặng lẽ ra về.

Bao lâu nay, tôi muốn làm cầu nối để giải quyết khúc mắc giữa hai người. Dù sao quá khứ cũng là quá khứ, vợ tôi cũng không thể sống như vậy mãi. Chưa kể hơn hai năm nay, ông ốm nặng và cuộc sống cũng rất khó khăn. Nhiều lần, tôi phải lén lút gửi tiền cho mẹ kế để ông bà có tiền sinh hoạt.

3 năm vợ tôi không đặt chân về nhà, ngày bố vợ qua đời, cô ấy nghe tin chỉ cười khẩy rồi hỏi: Vậy à? khiến tôi lạnh hết sống lưng-1

Câu nói đó của em làm tôi lạnh hết sống lưng. (Ảnh minh họa)

Lần gần nhất là 3 năm trước, tôi đã thuyết phục vợ sang thăm bố. Nhưng vừa đến ngõ, em lại cãi nhau với mẹ kế. Thế là hai bên xảy ra cãi vã. Em cũng thề không bao giờ đặt chân vào căn nhà đó nữa.

Đêm ấy, tôi nhận được điện thoại của dì, bà nói bố vợ tôi đã mất. Tôi vội vàng kêu vợ dậy để em chuẩn bị. Nào ngờ khi nghe tin, vợ chỉ cười khẩy một cái rồi hỏi lại: "Vậy à?". Câu nói đó của em làm tôi lạnh hết sống lưng. Chúng tôi cãi nhau hồi lâu, sau đó vẫn chỉ có mình tôi ra khỏi nhà.

Suốt thời gian tổ chức tang lễ, tôi giống như một người con trai hơn là con rể. Bởi việc gì cũng đến tay tôi, còn vợ một bước chân cũng không thèm đến. Tôi thực sự giận em, chẳng lẽ em đã bị hận thù che lấp rồi hay sao?

Nói gì thì nói, đó là bố em, là người có công sinh thành ra em. Tôi đã khuyên em quá nhiều lần, nhưng lần nào em cũng mình làm vậy là đúng. Giờ việc của bố vợ đã xong nhưng tôi vẫn muốn vợ phải đến nhà thắp cho ông nén hương. Có điều vợ tôi cố chấp quá, không chịu đến để thắp hương cho bố. Tôi phải nói gì, làm gì thì em mới chịu gạt bỏ mọi hận thù trong quá khứ đây?

 

THEO NHỊP SỐNG VIỆT

Xem link gốc Ẩn link gốc http://nhipsongviet.toquoc.vn/3-nam-vo-toi-khong-dat-chan-ve-nha-ngay-bo-vo-qua-doi-co-ay-nghe-tin-chi-cuoi-khay-roi-hoi-vay-a-khien-toi-lanh-het-song-lung-2220202430629313.htm

người tình

mẹ kế

bố vợ


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.