- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Chồng mất, tôi có phải nuôi mẹ chồng?
Tôi cực chẳng đã mới viết bài gửi đến quý báo để xin tư vấn bởi tôi đã suy nghĩ rất nhiều nhưng không tìm được phương án nào thỏa đáng.
- Chăm sóc mẹ chồng suốt 2 năm nằm liệt giường, tôi không ngờ trước khi lâm chung, bà để lại một tờ di chúc khiến tôi sững sờ và phải kịch liệt phản đối
- Nói "gãy lưỡi" chồng mới lắp điều hòa, nào ngờ mẹ chồng còn buông lời "sét đánh"
- Lóng ngóng khi vào bếp, nàng dâu bị bà cô mỉa mai "giá bằng 1 phần của mẹ cháu" và lời đáp trả thâm sâu của mẹ chồng
Như tiêu đề tôi chia sẻ, chồng tôi mất cách đây nửa năm. Anh ra đi sau một vụ tai nạn thảm khốc nên chẳng thể có lời nào với vợ con trước khi về bên kia thế giới. Ngày còn sống, chồng tôi là người đàn ông không có điểm gì phải chê. Anh không quá giỏi giang nhưng rất chăm chỉ, chịu khó.
Chúng tôi có 2 con nhưng các con đều nhỏ và thường xuyên ốm đau nên tôi phải ở nhà để trông con cho anh yên tâm đi làm. Chồng tôi là con trai thứ, trên anh còn có 2 anh trai và dưới anh là em gái nhưng từ ngày tôi về làm dâu, mẹ chồng vẫn ở với chúng tôi.
Bà thương và hợp với anh nhất nên bà ở với vợ chồng tôi là điều dễ hiểu. Ngặt nỗi, bà đã cao tuổi sức khỏe yếu lại khó tính nên chăm sóc bà rất mệt. Nhiều lần vợ chồng tôi thuê giúp việc theo giờ để chăm nom nhưng không ai chịu được tính khí của bà.
Chồng tôi - ngoài giờ làm, lại tranh thủ về nhà chăm mẹ để đỡ đần cho vợ. Bởi vậy, cuộc sống vất vả, chúng tôi vẫn rất hòa thuận, êm ấm.
Nhưng khi anh mất, mọi chuyện đã bị đảo lộn tất cả. Vì không còn người đỡ đần kinh tế, tôi đành gửi 2 con đi nhà trẻ để đi làm kiếm tiền nuôi gia đình. Điều vướng mắc ở đây chính là mẹ chồng tôi.
Tôi không thể để bà ở nhà mà không có ai chăm nom. Ngộ nhỡ có chuyện gì xảy ra tôi thật có lỗi với người chồng đã khuất bởi lúc còn sống, anh rất thương mẹ.
Tôi đề nghị họp mặt gia đình chồng để bàn phương án lo cho mẹ. Trong buổi họp, các bác và các cô đều tỏ lòng thương mẹ nhưng ai cũng có lý do riêng, khó có thể chăm sóc cho bà.
Bác cả thì đã về hưu nhưng lại đang làm bảo vệ cho một cửa hàng quần áo, không còn thời gian rỗi. Bác hai thì ly hôn vợ đã nhiều năm nay. Bản thân bác vẫn đang đi làm để lo cho 2 con chưa tốt nghiệp đại học. Cô út khóc như mưa khi nói về người anh vừa mất, về mẹ già yếu nhưng bản thân cô lực bất tòng tâm. Bởi cô là con gái về nhà chồng, không thể mang mẹ về chăm nom. Mỗi người một cảnh, ai cũng đều có lý do.
Cuối cùng các bác thống nhất trước đây vợ chồng tôi ở trên ngôi nhà của bố mẹ thì phải có trách nhiệm chăm nom bố mẹ. Nay chồng tôi mất, hoàn cảnh kinh tế khó khăn, các bác sẽ góp một khoản tiền để phụ tôi việc chăm nom mẹ.
Bất ngờ với lời đề nghị trên, tôi nói với mọi người cần thời gian để suy nghĩ. Tôi cũng thương mẹ chồng nhưng trước đây khi có chồng đỡ đần về kinh tế, tôi có thể ở nhà chăm bà. Nhưng trong tương lai, con tôi lớn lên, đi học cần nhiều thứ phải lo hơn, tôi không thể sống phụ thuộc bằng khoản “lương” các bác chi trả cho việc chăm bà.
Bên cạnh đó, chồng vừa mất, tôi chưa có ý định đi bước nữa. Nhưng sau này nếu có người cảm thông cho hoàn cảnh mình, họ có chấp nhận thêm việc tôi chăm nom mẹ của chồng cũ.
Bố mẹ đẻ tôi cho rằng tôi đã quá bất hạnh khi chồng mất sớm, nhà chồng không giúp tôi chăm cháu nay lại đẩy trách nhiệm nuôi mẹ chồng cho tôi là quá ích kỷ. Tôi nên kiên quyết từ chối và tập trung lo cho các con.
Tuy nhiên hành xử lạnh lùng như vậy, tôi thật không nỡ. Xin độc giả cho tôi lời khuyên.
Theo VietNamNet
-
Tâm sự1 giờ trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự5 giờ trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự7 giờ trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự20 giờ trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự20 giờ trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!
-
Tâm sự1 ngày trướcChấp nhận xa cách vì tương lai đám trẻ, để rồi tôi nhận về chỉ là máu và nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrong suốt chuyến đi, thấy người ta có chồng, có vợ, cả nhà sum vầy, quả thật cũng có lúc tôi lặng lẽ lau nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcBiết chồng ngoại tình với hết người này đến người khác nhưng lâu nay tôi cố vờ như không thấy, và sẽ tiếp tục như thế nếu anh vẫn đưa đủ mỗi tháng 30 triệu đồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgày đầu về nhà chồng, vừa thay vội chiếc váy cưới, mẹ chồng đã gọi tôi ra rửa nốt đống bát đũa còn lại.
-
Tâm sự1 ngày trướcMột tháng nay, tôi không còn muốn nói chuyện với chồng nữa. Câu nói của chồng ám ảnh tôi trong cả giấc ngủ.
-
Tâm sự1 ngày trước0Lúc tôi bừng tỉnh đã là 9h hơn, điện thoại có đến mấy chục cuộc gọi nhỡ. Gọi cho mẹ, mẹ nói tôi phải nhanh chóng chạy sang nhà cô dâu...