- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
"Chồng tôi là... phụ nữ"
Những cung bậc cảm xúc đầy đau đớn, tuyệt vọng của một người đàn bà - người phải chứng kiến cảnh chồng mình dần biến thành phụ nữ.
Câu chuyện có thật này là nỗi đau dằn
vặt, là những cung bậc cảm xúc đầy đau đớn, tuyệt vọng của một người đàn
bà - người phải chứng kiến cảnh chồng mình dần biến thành phụ nữ. Đó
cũng là hành trình của sự đánh đổi để có được hạnh phúc.
Lời tâm tình dưới đây được ghi lại theo lời kể của một người phụ nữ
có chồng đồng tính, tên nhân vật đã được thay đổi để đảm bảo tính riêng
tư. Nhưng trên hết, đó là một tình yêu không giống như những tình yêu khác được định nghĩa.
"Tôi
chưa từng bao giờ hoài nghi về giới tính và ham muốn với đàn ông của
mình cho tới khi gặp được anh ấy, người sau này là chồng của tôi. Khi đó
anh ấy đang khoác trên mình chiếc váy màu tím với gương mặt được tô
điểm bằng son phấn. Đó là buổi tiệc của 1 người bạn chung của hai chúng
tôi, một nhà tâm lý học và chuyên gia trong lĩnh vực chuyển đổi giới
tính. N. chồng tôi lúc đó là một bác sĩ phẫu thuật 28 tuổi, và anh ấy
thích mặc đồ nữ. Anh ấy, hay có lẽ tôi nên gọi là cô ấy, khoảnh khắc đó
cô ấy quả thực quá đỗi quyến rũ.
Tôi thực sự đã đắm chìm vào đôi mắt ấy, khi nhìn thấy anh trong bộ váy đó, xinh đẹp như một nàng công chúa. (Ảnh minh họa)
Những điều tôi nhìn được ở N. lúc đó không chỉ có dáng vẻ bên ngoài
của mà còn là cả sự can đảm và chân thật của anh ấy. Chúng tôi đã kết
hôn được 23 năm và tình yêu của tôi dành cho N. suốt ngần ấy năm chưa
khi nào suy suyển.
Cách đây 3 năm, N. đã hoàn
toàn biến thành một người phụ nữ xinh đẹp và hút hồn và giờ đây có lẽ
tôi nên nói là tôi yêu “cô” ấy. Các bạn có biết không, sau khi chồng
mình bỗng chốc trở thành một phụ nữ, tôi đã cam tâm tình nguyện tự biến
đổi bản thân mình. Có lẽ các bạn sẽ thấy ngạc nhiên vì điều này. Nhưng
đó lại là sự thật.
Chúng tôi kết hôn vào năm 2001, ở độ tuổi ngoài 30 và khi đó, cả 2
đã có tổng cộng 2 đứa con từ những cuộc hôn nhân trước. Suốt gần 20 năm
tôi đã từng tự cho rằng N. sẽ chỉ dừng lại ở những bộ đồ nữ mà anh ấy
vẫn mặc lên người để hóa thân thành một quý cô xinh đẹp và niềm hạnh
phúc khi được mặc đồ của nữ giới trong những cuộc vui cuối tuần cùng
những người bạn cross-dress (người thích ăn mặc ngược giới) và chuyển
giới của anh ấy. Tôi cũng từng thấy vui mắt trước cung cách ăn mặc đó
nhưng cũng luôn mong rằng anh ấy sẽ trở về làm một người chồng nam tính
bên cạnh tôi và chúng tôi sẽ có một cuộc sống vợ chồng
đúng nghĩa với những cái hôn nóng bỏng, những quan hệ chăn gối đầy đam
mê, lên đỉnh và gào thét. Nhưng cuối cùng N. đã không làm điều đó.
Tôi đã từng phải chứng kiến nỗi đau khổ và dằn vặt của N. mỗi khi
phải rời bỏ những bộ váy áo nữ giới kia trong suốt nhiều năm trời. Mỗi
lúc N. bật khóc tôi đều ôm chặt anh ấy vào lòng. Những ân ái gối chăn
của chúng tôi cũng cứ vậy mà bị cuốn đi. Tôi đã dùng hết trí tưởng tượng
của mình để chấp nhận lên giường
cùng một người phụ nữ nhưng rồi cũng đôi khi lại khao khát một điều gì
đó khác đi, tôi không muốn cứ mãi phải sống như vậy nhưng tôi và anh ấy
là 2 người phụ nữ đang cùng nhau làm chuyện đó.
Tôi đã dùng hết trí tưởng tượng của mình, sức chịu đựng của mình để lên giường với một người phụ nữ - chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Sau tất cả, rõ ràng N. vẫn chưa bao giờ được làm một người phụ nữ
thực thụ. Anh ấy đã bị tạo hóa ban cho nhầm hình dạng của một người đàn
ông. Năm 2012, N. lại rơi vào tình trạng trầm cảm như bao lần khác và
lần đó tôi đã nói với anh rằng chẳng còn loại thuốc hay phương pháp trị
liệu nào nữa, chúng tôi cần phải tìm một bác sĩ nội tiết.
Tôi đã chẳng còn để ý tới vận mệnh của cuộc hôn nhân nữa, tôi đã
nói với N. điều đó không biết bao nhiêu lần. Tôi lúc đó chỉ còn biết
rằng mình không thể nào chấp nhận được cuộc hôn nhân với một người đàn
ông đáng thương này nữa. Chồng tôi, anh ấy cần phải được chuyển giới để
được tiếp tục sống mà không cần phải dằn vặt xấu hổ về bản thân nữa. Năm
đó, N. bắt đầu tiêm các hormon nữ.
Lúc ấy, tôi chưa hề có bất cứ một sự chuẩn bị nào cho tình trạng
đó. Sẽ chẳng có lời nào có thể diễn tả được sự lo lắng, bối rối và nỗi
giận của tôi năm đó. Chúng tôi đã tham dự vô số hội thảo, đi vô số nước
và các cuộc trị liệu. Tôi đã phải dựa dẫm vào mọi người và tìm đến các
lớp học ổn định tinh thần, học cách sống, học cách chia sẻ cùng bạn bè,
tập ngồi thiền, tập đủ các loại hình khác và đi du lịch. Thế nhưng sau
tất cả trong tôi vẫn chỉ là một mớ cảm xúc hỗn độn. Có lúc tôi hết lòng
ủng hộ N, và rồi chỉ một khắc sau đã quằn quại đau khổ giàn giụa nước
mắt trên giường. Tôi không biết mình đã đau khổ đến mức nào khi chứng
kiến khuôn mặt của chồng mình ngày càng nữ tính, ngực dần nhô lên và râu
thì biến mất. Sự mệt mỏi của tôi cứ lớn dần lên trước những biến đổi
của N. và nỗi hạnh phúc tột đỉnh của anh trước những thay đổi ấy.
Anh ấy vui khi dần được trở về đúng với con người thật của mình như tôi thì ngược lại - ĐAU ĐỚN, DẰN VẶT. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi từ từ biến thành một người phụ nữ đã khiến cho tình cảm
và nhu cầu của tôi phải thay đổi theo. Khi ngực của N. ngày càng lớn,
tôi không còn muốn chạm vào chỗ đó nữa, và những hormon nữ cũng đã khiến
cho anh ấy không còn hứng thú gì với tôi cả. Tôi không thể nào phủ nhận
rằng mình hoàn toàn là một kẻ tuyệt vọng đúng theo cái cách mà đứa em
gái les của tôi vẫn trêu chọc. Giữa tôi và N. đã không còn bất cứ một ham muốn tình dục nào, tôi đã đánh mất người đàn ông mà tôi yêu thương.
Trong suốt hơn 2 năm sau đó tôi chẳng thể nào hứa hẹn bất cứ điều
gì với cuộc hôn nhân của mình. Tôi đã giằng co rất lâu giữa việc ủng hộ
N. chuyển giới và phải
mất đi chính người chồng của mình. Trong suốt khoảng thời gian ấy N. vẫn
luôn quan tâm và cảm thông với tôi. N. thường nói với tôi rằng anh ấy
sẽ đừng ngay việc chuyển giới nếu như phải đánh đổi tôi. Nhưng từ sâu
trong thâm tâm tôi biết rằng cả hai cần phải quan tâm động viên nhau
nhiều hơn nữa bởi chồng tôi là phụ nữ và anh ấy cần phải trở thành “cô” ấy.
Lúc đó tôi cho rằng mình không nên ủng hộ N. bởi tôi không hề muốn
hy sinh hạnh phúc bản thân. Nhưng tôi đã nhầm, sau tất cả những gì đã
làm, tôi đã tới gần được anh ấy hơn. Chúng tôi đã cùng nhau tạo ra một
mối quan hệ ổn định trên phương châm: là bạn tốt, luôn khuyến khích đối
phương, sẵn sàng thay đổi. Cuối cùng thì cả N. và cuộc hôn nhân của
chúng tôi đều được cứu.
Trước đây quan hệ vợ chồng của chúng tôi dường như gắn liền với
tình dục, giờ đây chúng tôi yêu nhau bằng những đồng cảm bên trong tâm
hồn. Chúng tôi gắn với nhau bằng những cuộc trò chuyện, những phát hiện
chung, bằng sự tôn trọng, quan tâm và lòng vị tha. Tình yêu giữa hai
người hôm nay không cần tới tình dục, chỉ cần sự quan tâm vuốt ve và
những cái nắm tay là đủ và đáng quý hơn cả những ân ái gối chăn. Có đôi
lúc tôi cũng thèm khát điều đó, thèm khát “chuyện ấy”. Nhưng chỉ cần
nghĩ về N, về những gì chúng tôi đã trải qua với nhau, tôi đã vượt qua
được những ham muốn thể xác đó.
Và
rồi cuối cùng chúng tôi đã cùng nhau vượt qua tất cả và sống bên nhau
hạnh phúc. Tôi trân trọng hạnh phúc này, vô cùng! (Ảnh minh họa)
Lần đầu tiên gặp N. trong hình hài phụ nữ tôi đã bị thu hút bởi
chính nội tâm của anh ấy và nội tâm đó chưa từng thay đổi. Tôi đã sống
cùng 1 người phụ nữ trong suốt hơn 3 năm nay, kết hôn cùng cô ấy. Mối quan hệ
của chúng tôi thật là kỳ lạ và tôi không phủ nhận điều đó nhưng có một
điều tôi có thể chắc chắn đó là tình yêu của chúng tôi ngày càng sâu đậm
bởi chúng tôi đã cùng nhau chịu đựng, cùng nhau sống tiếp và cùng đạp
lên nỗi đau trớ trêu của số phận. Tôi vẫn có một người bạn đời bên mình,
chúng tôi có thể chia sẻ bất cứ chuyện gì dù là gian nan hay đau đớn.
Chúng tôi được là chính mình và tôi chưa từng thấy người mà tôi yêu
thương hạnh phúc như bây giờ, và chỉ cần chồng tôi hạnh phúc thì bản
thân tôi cũng cảm nhận được hạnh phúc".
Theo Trí thức trẻ
Theo Trí thức trẻ
-
Tâm sự27 phút trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự54 phút trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự58 phút trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự5 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự6 giờ trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự8 giờ trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự18 giờ trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự20 giờ trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự1 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự1 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự1 ngày trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!