- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Em gái bỏ đi, 4 năm sau tiều tụy trở về cùng câu nói khiến cả nhà đau đớn khôn nguôi
Bố mẹ tôi đi làm đồng về, thấy con gái ngồi trong nhà, bên cạnh là đứa nhỏ thì sửng sốt, nói không nên lời.
4 năm trước, em gái tôi đi theo "tiếng gọi của trái tim". Người đàn ông đó có vẻ ngoài bặm trợn, dữ dằn nhưng không hiểu sao, em tôi lại yêu chết mê chết mệt, mặc cho bố mẹ ngăn cản, tôi khuyên răn, em vẫn không từ bỏ. Bị cấm đoán dữ quá, rồi gã đàn ông kia ngọt nhạt thế nào mà em tôi bỏ đi, chỉ ôm theo ít quần áo và tài sản là chiếc xe máy, sợi dây chuyền, cái lắc tay vàng (quà sinh nhật tôi tặng em). Em để lại tờ giấy bảo cả nhà đừng lo, khi nào về quê chồng, em sẽ liên lạc lại.
Bố mẹ tôi đứng ngồi trên đống lửa, vừa xót ruột lo lắng, vừa giận dữ con gái yêu mù quáng, dại dột. 2 ngày em bỏ đi là 2 ngày bố mẹ tôi không thiết ăn uống, chỉ cầu trời khấn phật cho em bình an. Cũng may sau đó, em tôi gọi điện về, báo tin đã đến nhà chồng, được nhà chồng tiếp đón, thương yêu nồng nhiệt... Em còn nói cả nhà đừng lo lắng nữa, em sẽ sống tốt.
Rồi 4 năm trôi qua, em tôi gần như biệt tích. Cả nhà không biết em ở đâu, chồng con thế nào? Tết nhất em tôi cũng không về, chỉ chuyển cho tôi mấy triệu, bảo mua đồ cho bố mẹ. Lần nào liên lạc với tôi, em cũng nói mình ổn, đừng lo cho em. Nhưng tôi liên lạc lại thì không được.
Sáng hôm kia, em tôi bỗng trở về với một đứa bé; em gầy gò, tiều tụy đến đáng thương. Tôi đi chợ về, thấy em đứng trước cổng mà còn tưởng người nào bán vé số. Đến khi biết đó là em gái mình, tôi không kiềm được xúc động mà ôm chầm lấy em, 2 chị em cùng khóc. Em bảo đứa nhỏ là con của vợ chồng em, nay đã tròn 3 tuổi nhưng nhìn bên ngoài thằng bé cứ như đứa trẻ 2 tuổi.
Đến trưa, bố mẹ tôi đi làm đồng về, thấy con gái út ngồi trong nhà thì sửng sốt. Mẹ tôi còn đánh rơi cái nón trong tay. Giây phút sum họp, ai cũng nghẹn ngào. Bố mẹ hỏi cuộc sống của em tôi thế nào? Em ấy òa khóc nức nở, nói lời xin lỗi bố mẹ. Hồi đó, em không nghe lời kh
4 năm trước, em gái tôi đi theo "tiếng gọi của trái tim". Người đàn ông đó có vẻ ngoài bặm trợn, dữ dằn nhưng không hiểu sao, em tôi lại yêu chết mê chết mệt, mặc cho bố mẹ ngăn cản, tôi khuyên răn, em vẫn không từ bỏ. Bị cấm đoán dữ quá, rồi gã đàn ông kia ngọt nhạt thế nào mà em tôi bỏ đi, chỉ ôm theo ít quần áo và tài sản là chiếc xe máy, sợi dây chuyền, cái lắc tay vàng (quà sinh nhật tôi tặng em). Em để lại tờ giấy bảo cả nhà đừng lo, khi nào về quê chồng, em sẽ liên lạc lại.
Bố mẹ tôi đứng ngồi trên đống lửa, vừa xót ruột lo lắng, vừa giận dữ con gái yêu mù quáng, dại dột. 2 ngày em bỏ đi là 2 ngày bố mẹ tôi không thiết ăn uống, chỉ cầu trời khấn phật cho em bình an. Cũng may sau đó, em tôi gọi điện về, báo tin đã đến nhà chồng, được nhà chồng tiếp đón, thương yêu nồng nhiệt... Em còn nói cả nhà đừng lo lắng nữa, em sẽ sống tốt.
Rồi 4 năm trôi qua, em tôi gần như biệt tích. Cả nhà không biết em ở đâu, chồng con thế nào? Tết nhất em tôi cũng không về, chỉ chuyển cho tôi mấy triệu, bảo mua đồ cho bố mẹ. Lần nào liên lạc với tôi, em cũng nói mình ổn, đừng lo cho em. Nhưng tôi liên lạc lại thì không được.
Sáng hôm kia, em tôi bỗng trở về với một đứa bé; em gầy gò, tiều tụy đến đáng thương. Tôi đi chợ về, thấy em đứng trước cổng mà còn tưởng người nào bán vé số. Đến khi biết đó là em gái mình, tôi không kiềm được xúc động mà ôm chầm lấy em, 2 chị em cùng khóc. Em bảo đứa nhỏ là con của vợ chồng em, nay đã tròn 3 tuổi nhưng nhìn bên ngoài thằng bé cứ như đứa trẻ 2 tuổi.
Đến trưa, bố mẹ tôi đi làm đồng về, thấy con gái út ngồi trong nhà thì sửng sốt. Mẹ tôi còn đánh rơi cái nón trong tay. Giây phút sum họp, ai cũng nghẹn ngào. Bố mẹ hỏi cuộc sống của em tôi thế nào? Em ấy òa khóc nức nở, nói lời xin lỗi bố mẹ. Hồi đó, em không nghe lời khuyên ngăn, đến khi về nhà chồng thì bị chồng ức hiếp đủ đường. Chồng còn thu điện thoại, không cho liên lạc với gia đình. Em đi làm công nhân, tiền lương phải giao nộp hết cho chồng. Còn anh ta chỉ chơi bời nhậu nhẹt, không chịu đi làm. Để có tiền gửi về nhà vào mỗi dịp Tết, em phải gửi đồng nghiệp mỗi tháng 100-200 nghìn đồng, tích cóp đến cuối năm mới có được vài triệu bạc.
"Chồng con mất rồi". Câu nói của em gái khiến cả nhà tôi sững sờ. Em tôi ngậm ngùi nói chồng uống rượu say, tự té ngoài đường và không qua khỏi. Em cũng xin phép bố mẹ chồng cho về quê mẹ sống, họ đồng ý vì không muốn em phải sống đau khổ nữa.
Sau 4 năm biệt tích nơi xứ người, giờ em gái tôi cũng trở về, mừng vui có nhưng lo lắng cũng có. Mừng vì cuối cùng nhà tôi sum họp đầy đủ sau 4 năm trời. Lo vì em có một đứa con, công việc không ổn định, chồng đã mất, tiền bạc không có, rồi tương lai sẽ sống như thế nào?uyên ngăn, đến khi về nhà chồng thì bị chồng ức hiếp đủ đường. Chồng còn thu điện thoại, không cho liên lạc với gia đình. Em đi làm công nhân, tiền lương phải giao nộp hết cho chồng. Còn anh ta chỉ chơi bời nhậu nhẹt, không chịu đi làm. Để có tiền gửi về nhà vào mỗi dịp Tết, em phải gửi đồng nghiệp mỗi tháng 100-200 nghìn đồng, tích cóp đến cuối năm mới có được vài triệu bạc.
"Chồng con mất rồi". Câu nói của em gái khiến cả nhà tôi sững sờ. Em tôi ngậm ngùi nói chồng uống rượu say, tự té ngoài đường và không qua khỏi. Em cũng xin phép bố mẹ chồng cho về quê mẹ sống, họ đồng ý vì không muốn em phải sống đau khổ nữa.
Sau 4 năm biệt tích nơi xứ người, giờ em gái tôi cũng trở về, mừng vui có nhưng lo lắng cũng có. Mừng vì cuối cùng nhà tôi sum họp đầy đủ sau 4 năm trời. Lo vì em có một đứa con, công việc không ổn định, chồng đã mất, tiền bạc không có, rồi tương lai sẽ sống như thế nào?
Theo Phụ nữ Việt Nam
-
Tâm sự1 giờ trướcBóc phong bì mừng cưới của bạn thân, tôi thấy vô cùng hụt hẫng, không dám tin rằng người bạn tri kỉ 10 năm lại có thể mừng cưới mình số tiền như vậy
-
Tâm sự2 giờ trướcBỗng dưng tôi nghĩ cái nhẫn cưới bị nứt cũng là điềm may, giúp tôi nhận ra bộ mặt thật của chồng dù muộn màng...
-
Tâm sự3 giờ trướcTrong lúc dọn dẹp nhà tôi thấy nhiều loại giấy tờ bóc trần bộ mặt thật của chồng.
-
Tâm sự15 giờ trướcTôi chụp lại hình ảnh đó, gửi cho chồng và rời đi ngay vì cảm thấy quá ghê sợ con người chồng. Tôi không ngờ anh ta có thể vì tiền mà bất chấp tất cả.
-
Tâm sự18 giờ trướcTính tôi rất nóng nhưng lần này tôi yên lặng đợi xem chồng mình xử trí ra sao.
-
Tâm sự18 giờ trướcCuộc sống vất vả là lúc tôi nghĩ đến chuyện nương tựa vào người thân. Nhưng điều tôi không ngờ tới là mẹ đẻ cũng quay lưng lại với mình.
-
Tâm sự23 giờ trướcSuốt cả tuần nay, tôi đau đầu khi mẹ chồng gọi hai vợ chồng tôi sang phòng rồi tuyên bố một điều gây sốc.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhìn đứa bé lạ mặt và thái độ ấp úng của chồng và mẹ chồng, tôi sốc nặng khi biết sự thật đằng sau.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrong trường hợp quyết định cho thông gia mượn nhà kinh doanh, hãy chọn lúc cả hai bên đều thoải mái để trao đổi, nói rõ những lo lắng và mong muốn của mình...
-
Tâm sự1 ngày trướcAnh tôi không lắng nghe mà còn phản ứng với tôi.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐã gần 70 tuổi, bác Bình quyết định bán nhà ở Hà Nội về quê Hà Tĩnh sống nốt tuổi già.
-
Tâm sự1 ngày trướcHáo hức chờ đón cho ngày kết hôn, tôi bỗng dưng suy sụp khi vợ sắp cưới đưa cho xem một tờ giấy.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi buồn rầu ra về khi chứng kiến hành động đáng trách của con rể với con gái mình.