- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Giằng xé tình cảm với người yêu cũ dù đang sống êm ấm với chồng
Minh là mối tình đầu của tôi. Chúng tôi đã yêu nhau da diết nhưng chỉ một chút không quyết tâm mà đã bị mất nhau. Giờ đây gặp lại, chúng tôi đau xé trong tình cảm mãnh liệt nhưng lại không thể đến với nhau.
Minh là mối tình đầu của tôi. Chúng tôi đã yêu nhau da diết nhưng chỉ một chút không quyết tâm mà đã bị mất nhau. Giờ đây gặp lại, chúng tôi đau xé trong tình cảm mãnh liệt nhưng lại không thể đến với nhau.
Cách đây 19 năm, tôi và Minh học chung một trường trung cấp. Sau một thời gian quen biết, tôi và Minh đã yêu nhau, cùng nhau hứa hẹn nhiều điều. Nhưng sau khi ra trường, vì hoàn cảnh kinh tế, gia đình, công việc và vì quê anh ấy ở rất xa (Gia Lai) nên chúng tôi đã không đến được với nhau. Cũng từ đó chúng tôi bặt tin tức của nhau.
Chúng tôi đã có những ngày tháng yêu nhau tuyệt đẹp (Ảnh minh họa IT)
Sau đó, tôi đã đi lấy chồng, hiện tại tôi cũng đã có hai con khôn lớn. Chồng tôi hiền lành, chịu khó nhưng không tâm lý, ít khi quan tâm đến tình cảm, sở thích của vợ. Anh ấy chỉ lẳng lặng hưởng thụ sự chiều chuộng và chăm sóc của tôi. Vì thế, có thể nói tôi có gia đình tạm ổn nhưng vẫn có những khoảng trống vắng trong tâm hồn.
Những lúc buồn bã, cô đơn, tôi thường nhớ về mối tình đầu của mình. Tôi chỉ ao ước được một ngày gặp lại hoặc nghe tin tức gì của Minh để biết anh ấy có hạnh phúc hay không.
Thế rồi cách đây 8 tháng, vô tình qua một người bạn, chúng tôi đã liên lạc được với nhau. Từ đó, chúng tôi thường xuyên điện thoại và nhắn tin cho nhau nhưng chưa gặp mặt vì khoảng cách xa xôi, anh ấy cũng bận việc. Chúng tôi cũng e ngại vì hai bên đều đã có gia đình.
Chúng tôi đã thường xuyên điện thoại, nhắn tin động viên, chia sẻ mọi vui buồn với nhau. Cả hai đều xác định chỉ trở thành nơi hỗ trợ tinh thần của nhau, cùng nhau vượt qua khó khăn, mệt mỏi của cuộc sống. Tôi cũng nghĩ vợ chồng là số phận, không thể thay đổi được. Cả hai đều phải quan tâm, chăm sóc cho gia đình nhỏ của mình, chỉ cất giữ nhau vào nơi trái tim, thi thoảng nhắn tin động viên tinh thần với nhau là đủ.
Nhưng mọi chuyện thật không đơn giản như tôi nghĩ. Càng ngày, tình cảm của tôi với Minh càng mãnh liệt. Cứ sau một cuộc điện thoại, nhắn tin của Minh là lòng tôi lại buồn tê tái. Suốt ngày tôi ra nhớ vào mong, trong đầu óc lúc nào tôi cũng nhớ về Minh. Tôi nhớ anh ấy đến mất ăn, mất ngủ, công việc chểnh mảng, tình cảm đối với chồng cũng nhạt nhẽo hơn. Hàng ngày tôi chỉ muốn được đi ngủ để mơ về anh ấy.
Minh càng quan tâm, chăm sóc, nói những lời thương yêu, động viên thì tôi lại càng buồn và tủi thân nhiều hơn. Đã có lần tôi nói rõ nỗi buồn của tôi cho Minh biết và yêu cầu Minh đừng nói lời ngọt ngào, yêu thương với tôi nữa, đừng quan tâm tới tôi nữa, để tôi quên Minh đi.
Nhưng Minh lại bảo: “Em đừng bắt tội anh phải nói dối lòng mình, tình cảm của anh đối với em vẫn nguyên vẹn như xưa. Anh rất hạnh phúc vì mình đã tìm thấy nhau, tuy có muộn màng nhưng tình cảm càng mặn mà hơn. Em cũng phải vui lên, không được nghĩ linh tinh. Dù xa xôi nhưng chúng ta không thể để mất nhau một lần nữa”.
Hàng ngày tôi chỉ muốn đi ngủ để được mơ về anh ấy (Ảnh minh họa)
Nghe thế lòng tôi càng đau đớn. Tôi cũng giận mình đã không phải là người vợ tốt nhưng không làm chủ nổi trái tim mình. Mấy tháng nay tôi chỉ suy nghĩ, nhớ nhung đến anh ấy mà héo hắt cả người.
Bây giờ, tôi muốn giải thoát cho mình bằng cách không liên lạc với Minh nữa, cũng yêu cầu anh ấy không điện thoại, nhắn tin cho tôi nữa. Hy vọng công việc và thời gian sẽ giúp chúng tôi nguôi ngoai. Nhưng tôi cũng không biết quyết định đó có đúng không.
17 năm hôn nhân nhạt nhẽo, yên lặng, tôi luôn thèm khát khoảnh khắc trái tim đập mãnh liệt như bây giờ. Và bây giờ, tôi đang cảm thấy như có con dao thọc sâu vào trái tim mình, đau đến không thở được.
Tôi biết Minh cũng sẽ tổn thương, sẽ đau. Nhưng tôi biết làm thế nào đây?
Theo Dân Việt
-
Tâm sự9 giờ trước2 năm nay, tôi quá bận rộn nên không thể về quê chăm sóc bố được. Ai ngờ, bố lại quyết định trớ trêu như vậy.
-
Tâm sự14 giờ trướcTôi chưa hết sốc trước lời nói của chồng cũ thì anh lại tiếp tục lôi ra một xấp ảnh cưới để minh chứng cho tình yêu mấy năm qua.
-
Tâm sự14 giờ trướcMỗi dịp lễ, Tết, mẹ lại xốn xang muốn về gặp họ hàng, người thân. Nghĩ đến cảnh người ta có quê, có nhà để về, mình thì không, mẹ lại giấu tôi khóc.
-
Tâm sự15 giờ trướcĐi du lịch cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
-
Tâm sự19 giờ trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự20 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự23 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 ngày trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.