Khi nhìn thấy con trai tôi, chồng cũ đã bật khóc và quỳ xuống van xin

Khi ra đi, tôi đã quyết không bao giờ quay trở về. Nhưng nhìn thấy anh đến tận nơi, bật khóc và quỳ xuống van xin tôi tha thứ, tôi lại mềm lòng.

Khi ra đi, tôi đã quyết không bao giờ quay trở về. Nhưng nhìn thấy anh đến tận nơi, bật khóc và quỳ xuống van xin tôi tha thứ, tôi lại mềm lòng.

Tôi quen và yêu anh khi tôi đang là sinh viên năm cuối đại học. Anh lớn hơn tôi 5 tuổi, con trai của một gia đình làm nghề kinh doanh giàu có. Anh không đi làm mà ở nhà phụ việc kinh doanh cùng gia đình. Anh điển trai, phong độ, cách nói chuyện có duyên, đặc biệt là biết cách quan tâm người khác. 

Suốt khoảng thời gian yêu nhau, anh rất quan tâm tới tôi, chu đáo chăm sóc tôi từng ly từng tí. Anh còn tặng cho tôi những món quà mà có nằm mơ tôi cũng không tưởng tượng được.

Ra trường, tôi xin làm nhân viên cho một công ty tư nhân nhỏ để học hỏi kinh nghiệm. Tôi vừa ổn định công việc, anh đã cầu hôn và tôi đồng ý. Gia đình anh cũng rất vui vẻ tổ chức đám cưới cho tôi. Nhưng mẹ anh là người khó tính, bà yêu cầu cao trong việc chọn con dâu. Lúc nào mẹ chồng cũng nói: “Dâu là con, rể là khách”. Nên bà sẵn sàng dạy bảo tôi và buộc tôi phải làm rất nhiều điều hợp với quy củ nhà chồng. 

Có lẽ vì thế mà sau đám cưới, cuộc sống hôn nhân của tôi ngập tràn nước mắt. Có bằng đại học nhưng tôi phải nghỉ ở nhà làm các việc vặt linh tinh quần quật từ sáng đến tối. Vậy mà mẹ chồng tôi luôn tìm cớ mắng mỏ, chì chiết, bất kể tôi làm điều gì bà cũng không hài lòng. 

Đêm về, nằm trên giường, tôi khóc với anh đến nghẹn lời. Mới đầu anh còn yêu thương, quan tâm, che chở và bênh vực tôi. Anh với mẹ ruột hục hặc liên tục, không khí gia đình rất nặng nề. Nhưng rồi chính anh cũng chán cái cảnh ấy, anh bắt đầu la cà chơi bời cùng bạn bè. Anh về nhà trong tình trạng say khướt. Khi tôi trách móc, anh còn nói: “Tại ai? Nếu không phải tại em với mẹ thì anh đâu có phải đi cho khuất mắt thế này?”. Vì thế, về sau để cho cả nhà yên ấm tôi cắn răng chịu đựng. 

mẹ chồng

Suốt khoảng thời gian yêu nhau, anh rất quan tâm tới tôi, chu đáo chăm sóc tôi từng ly từng tí. (Ảnh minh họa)

Mọi chuyện càng phức tạp, khi sống cùng nhau đã hai năm mà tôi vẫn chưa có con. Mẹ chồng càng kiếm cớ trách la mắng mỏ. Bà dùng những lời rất nặng để nhục mạ tôi. Rồi một hôm, anh về nhà cùng một cô gái, cô ta quỳ giữa nhà, khóc lóc nói với chúng tôi là cô ta đã mang thai và chính anh là tác giả. Cô ta nói thêm là cái thai đã hơn 4 tháng nên không thể phá bỏ. Anh ngồi vò đầu im lặng còn tôi như chết điếng khi bố mẹ chồng tôi đồng ý để cô ta ở lại. 

Sống cùng nhau được một tháng, tôi không thể nào chịu đựng thêm được nữa tôi xin li hôn. Chồng tôi không đồng ý. Anh nói rằng chỉ yêu mình tôi. Còn cô gái kia là do anh nhất thời hồ đồ ngủ với duy nhất một lần, không ngờ lại có bầu. Đợi khi cô ta sinh con xong, anh và tôi sẽ nuôi đứa trẻ, còn cô ta thì cho tiền để đi lấy chồng khác. Những lời anh nói khiến tôi bàng hoàng. Tôi không thể tin được vào tai mình. Sao anh có thể suy nghĩ mọi việc đơn giản như vậy? Với lại, tôi sao có thể sống cùng nhà với một người phụ nữ đã từng ngủ và đang có con của chồng mình.

Mẹ chồng tôi cũng chỉ mặt tôi nói, nếu tôi không chấp nhận được, tôi có thể đi. Nhà bà không ai giữ. Vì thế, tôi quyết tâm ly hôn. Trước sức ép của mẹ chồng tôi, anh cũng đành ký tên. 

Khi việc li hôn được giải quyết xong xuôi cũng là lúc tôi phát hiện ra mình có thai. Lúc ấy, thật lòng tôi chẳng còn chút cảm xúc mừng vui nào hết. Tôi chỉ lo sợ nhà anh biết rồi lôi thôi này nọ, nên chuyển đến một nơi khác sống nhờ ở nhà người quen. Tôi sinh một bé trai có nhiều nét rất giống anh, khi bé được hơn ba tháng, nhờ sự giúp đỡ của người thân tôi mở một shop hoa tươi. Công việc của tôi khá thuận lợi, thu nhập từ cửa hàng ổn định, hai mẹ con sống rất tốt.

3 năm qua, tôi đã thay số điện thoại và không hề liên lạc lại với anh. Đôi lần về thăm quê, bố mẹ tôi kể lại rằng anh rất hay đến thăm ông bà. Cũng quà cáp, đi lại đầy đủ. Anh hỏi tin tức của tôi nhưng bố mẹ tôi không cho biết. 

mẹ chồng

Khi nhìn thấy con trai tôi, anh đã bật khóc và quỳ xuống van xin tôi. (Ảnh minh họa)

Sau lần về quê gần đây, tôi vừa trở lại thành phố được 2 ngày thì anh tìm đến cửa hàng của tôi. Khi nhìn thấy con trai tôi, anh đã bật khóc và quỳ xuống van xin tôi cho anh cơ hội làm lại một lần nữa. 

Anh nói ngày đó khi tôi ra đi, anh đã biết được tôi có bầu. Anh tìm tôi khắp nơi nhưng không sao tìm được. Anh kể thêm là cô gái mà ngày trước anh dắt về chỉ là một kẻ lừa đảo. Sau khi sinh con, cô ta lừa gạt mẹ anh lấy đi một số tiền rất lớn rồi bỏ đi biền biệt. Sau khi xét nghiệm, anh biết đứa bé đó không phải con anh. Nhưng anh vẫn chăm sóc, song do sinh thiếu tháng và thiếu sữa mẹ, nó ốm đau liên miên và mất khi được một tuổi. 

Anh nói bố mẹ anh giờ hối hận nhiều lắm. Ông bà kêu anh đi tìm tôi và mong tôi tha thứ. Anh năn nỉ tôi rất nhiều và mong muốn được nhận lại con mình. Anh hy vọng tôi trở về đoàn tụ để con được lớn lên trong vòng tay yêu thương của cả bố lẫn mẹ. 

Tôi và anh từng có thời gian yêu đương hạnh phúc. Anh cũng đã từng dũng cảm bảo vệ tình yêu của mình. Thấy anh giờ đã biết lỗi và đáng thương như vậy tôi cũng xúc động. Tôi muốn cho anh một cơ hội để sửa chữa lỗi lầm.Nhưng nghĩ lại những gì gia đình anh đối xử với tôi, lòng chợt chùng xuống, kí ức đau buồn ấy tôi vẫn chưa thể xóa nhòa. Tôi hoang mang rất nhiều, có nên quay lại với anh không?

Theo Trí thức trẻ


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.