- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Lần đầu vợ khóc chính là lần tôi tỉnh lại trong bệnh viện
Thấy tôi tỉnh, vợ tôi mừng rơi nước mắt. Đây là lần đầu tiên sau bao nhiêu năm chung sống, tôi mới thấy vợ khóc.
Thấy tôi tỉnh, vợ tôi mừng rơi nước mắt. Đây là lần đầu tiên sau bao nhiêu năm chung sống, tôi mới thấy vợ khóc.
>> Vợ tôi gần như không biết khóc: Từ thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục
>> Vợ tôi gần như không biết khóc: Từ thiên đường rơi thẳng xuống địa ngục
Vợ bỏ đi được hơn 1 tuần thì ngân hàng đến thu hồi nhà vì tôi không
có khả năng trả nợ, tôi bỗng chốc mất trắng hết. Nhà không, vợ con cũng
không. Chỉ mấy ngày, tôi đã già xọp đi đến cả chục tuổi.
Chuyển ra ở trọ được vài ngày thì vợ bế con đến tìm tôi.
-Em về nhà mới hay nhà bị niêm phong, thu hồi rồi. Anh làm gì cũng giấu em. Vợ chồng, hết giận thì thôi. Giờ anh ở đâu, em ở đó.
-Em không giận, cũng không trách anh chuyện đánh em và cả chuyện vỡ nợ?
-Không. Em cũng xin được việc rồi.
Chúng tôi bắt đầu cuộc sống kham khổ
trong một căn phòng chưa tới 20m2. Chẳng bao lâu sau, tôi bị công ty sa
thải vì lấy tiền quỹ công ty làm việc riêng. Nể tình tôi công tác ở đó
gần chục năm nên công ty không khởi kiện, chỉ ra thời hạn cho tôi trả
nợ.
Tôi vác hồ sơ đi xin việc lại, nhưng không
nơi nào nhận. Cùng đường, tôi làm nhân viên giữ xe cho một quán cà phê,
lương còn thấp hơn vợ. Mọi chi tiêu, ăn uống, thậm chí sữa của con cũng
phải giảm đến tối đa. Không khí phòng trọ ngột ngạt, nóng bức, cộng với
việc ăn uống kham khổ khiến tôi như phát điên lên.
Tôi
quay cuồng với nợ nần. Vợ tôi ngày đi giữ trẻ, tối về lo cơm nước, chăm
con. Nhưng hàng tuần, lại có vài cuộc điện thoại, vợ tôi lại đi. Tôi
hỏi, em nói em đi làm thêm với bạn cùng chỗ làm. Khi nào có việc, họ mới gọi nhưng lương tính theo giờ khá cao.
Nhìn vợ ngày càng đẹp, tôi ghen. (Ảnh minh họa)
Tôi chỉ cần nghe câu đó thôi. Thế là mỗi lần vợ đi, tôi lại giữ con. Từ lúc vợ đi làm thêm,
tôi trả được nợ một cách dễ dàng hơn. Gần 2 năm sau, nợ giảm đi hơn một
nửa. Nhưng em cũng ngày càng sửa soạn hơn, trau chuốt hơn. Nhìn vợ ngày
càng đẹp, tôi ghen.
Một lần, sau khi nhận điện
thoại xong, vợ tôi lại đi. Lần này, tôi quyết tâm theo dõi. Đứng đợi em
đúng là một người bạn em thật. Nhưng họ chạy đến siêu thị, gửi xe rồi
lại lên taxi đi tiếp.
Mải nhìn theo xe vợ, không để ý được đường phố nên tôi lao phải một chiếc ô tô đi ngược chiều.
Lúc
tỉnh lại, tôi thấy mình nằm trên giường. Chân và đầu tôi băng trắng
toát. Thấy tôi tỉnh, vợ tôi mừng rơi nước mắt. Đây là lần đầu tiên sau
bao nhiêu năm chung sống, tôi mới thấy vợ khóc.
Em nắm lấy tay tôi, liên tục hỏi: “Anh có nhận ra em không? Có khó chịu
ở đâu không?”. Nhìn vợ hốc hác, xanh xao, tôi thấy thương.
Vợ
tôi chăm sóc tôi từng chút một. Nằm viện đúng 1 tháng thì tôi về. Tiền
nằm viện, tiền phẫu thuật cho tôi lên tới mấy chục triệu (dù đã được trừ
bảo hiểm). Vợ tôi phải chạy ngược chạy xuôi vay mượn để giữ lại mạng
sống cho tôi.
2 năm sau đó, vợ chồng tôi trả
gần xong hết nợ. Vợ tôi vẫn ngày càng đẹp ra. Thỉnh thoảng, vợ tôi vẫn
đi làm thêm với bạn em, tôi cũng không gặng hỏi hay làm căng lên như
trước nữa.
Rồi bỗng nhiên vợ tôi có bầu và nghỉ làm thêm,
chỉ trông trẻ ở gần nhà. Chúng tôi chuyển về sống chung với bố mẹ ruột
tôi. Hối hận vì trước đây hay bỏ bê vợ, nên lần này tôi chăm sóc em rất
kĩ. Đó cũng là những ngày tôi thấy em hay cười nhất.
Thế
nhưng, con bé đẻ ra, càng lớn càng chẳng giống ai. Đặc biệt là sống mũi
cao, mái tóc mây quăn quăn không giống một người nào trong gia đình
tôi. Vì thế, lúc con bé được 8 tháng, mẹ bắt tôi đem con đi xét nghiệm.
Mẹ tôi còn chì chiết vợ hàng ngày.
Nhìn con thật sự không giống mình, tôi cũng hoang mang. (Ảnh minh họa)
-Nhà này đúng là vô phúc lấy phải cô. Nếu xét nghiệm
ra không phải cháu tôi thì cô biết tay. Nhìn cô là tôi biết rồi mà,
chưng diện, quần áo, tóc tai thế kia thì sao không ông này ông nọ được.
Chỉ tội thằng con tôi, ngu si mới bị cô cắm cho mấy cái sừng.
Những
lúc đó, vợ tôi chỉ cúi mặt, không khóc, nhưng mặt buồn não lòng. Tôi
ban đầu cũng bảo vệ vợ. Nhưng nhìn con thật sự không giống mình, tôi
cũng hoang mang.
Đêm trước ngày tôi đưa con đi xét nghiệm, vợ tôi hỏi:
-Nếu kết quả xét nghiệm không phải con anh thật thì em định tính sao?
-Anh cũng không biết, chắc không sống được tiếp với nhau đâu.
Vợ
tôi không nói thêm gì, chỉ lẳng lặng nằm xuống đắp chăn giả vờ ngủ. Tôi
cũng phần nào đoán được kết quả, nhưng vẫn thầm hi vọng không phải.
Những
ngày đợi kết quả, gia đình tôi căng thẳng đến mức không ai dám nhìn ai,
trừ mẹ tôi. Bà cứ lanh lảnh nói kết quả có, nếu không phải cháu bà, thì
bà sẽ tống vợ tôi đi ngay tức khắc.
Kết quả thật bất ngờ…
heo Trí thức trẻ
heo Trí thức trẻ
-
Tâm sự45 phút trướcSau 3 tháng làm giúp việc, vợ tôi đề nghị ly hôn, bảo đã phải lòng chủ nhà; vợ khóc nói 8 năm lấy nhau, cô ấy cố hết sức lấy lòng tôi nhưng tôi chưa bao giờ để ý.
-
Tâm sự12 giờ trướcDo đó cháu cũng nên rộng lượng, bao dung mà cho vợ cơ hội trở về trong danh dự, nếu cô ấy đã có lời xin cháu tha thứ. Bác nghĩ với tấm lòng vị tha, nhân ái của cháu như vậy, nhất định vợ cháu sẽ biết phải sống thế nào để xứng đáng với cháu.
-
Tâm sự21 giờ trướcTôi nhìn vợ, không hiểu cô ấy nói vậy có ý gì, thấy hơi chột dạ. Chuyện ai đó đi ngược chiều gây tai nạn thì liên quan gì đến việc ngoại tình mà cô ấy lại chuyện nọ xọ chuyện kia.
-
Tâm sự22 giờ trướcNghe bố nói mà tôi cũng muốn về cùng bố luôn nhưng vẫn kìm lại vì sợ cả 2 bên họ hàng bẽ mặt.
-
Tâm sự1 ngày trướcCho đến một ngày sau khi nắm giữ quyền lãnh đạo công ty được 3 năm, thì cả nhà tôi chết lặng nghe chồng tôi xin mấy mẹ con tôi ký giấy để anh bán nhà trả nợ cho công ty. Vì thời gian qua anh đã lạm dụng tín nhiệm, rút tiền tỷ ra bao cho cô thư ký trẻ là người tình của anh mua nhà, mua xe, sắm thời trang hàng hiệu và cùng nhau đi du lịch ở nhiều nơi trên thế giới.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự1 ngày trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...