- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Nhận nuôi đứa trẻ bị bỏ rơi, vợ cay đắng biết sự thật sau 6 năm
Sau gần chục năm khao khát có con, chúng tôi nhận được tin một em bé cần mái ấm. Hai vợ chồng đã vỡ òa hạnh phúc, không ngờ sự thật phơi bày sau 6 năm khiến tôi chết lặng.
Tôi và chồng kết hôn từ năm 2005. Lúc đó, tôi 24 tuổi, chồng tôi 30 tuổi.
Cả hai đều khao khát có con đến cháy bỏng nhưng nhiều năm trôi qua, chúng tôi vẫn không có tin vui. Đi khám chữa nhiều nơi, bác sĩ đều bảo, lỗi lớn là do tôi. Còn bệnh của chồng tôi thì chỉ cần ăn uống bồi bổ, nghỉ ngơi nhiều hơn.
Tôi đã nghĩ ngợi rất nhiều. Có lần, tôi còn ngồi viết đơn ly hôn để giải thoát cho chồng. Thế nhưng, chồng tôi kiên quyết giữ vợ lại. Anh nói, ngày nay y học phát triển, hai vợ chồng ở hiền sẽ gặp lành, sẽ có ngày gặp được thầy thuốc cao tay. Trường hợp không thể sinh con, hai vợ chồng sẽ nhận con nuôi chứ anh không thể sống thiếu tôi…
Nói rồi anh xé đơn ly hôn và cấm tôi nhắc đến chuyện chia ly.
Tôi lại gạt nước mắt, cùng anh cố gắng.
Năm 2012, công ty nơi tôi và chồng làm công nhân ở Hà Nội gặp khó khăn. Chúng tôi không được tăng ca và phải nghỉ luân phiên. Đồng lương hai vợ chồng mang về chưa bằng 1/3 thu nhập trước đó. Vì thế, hai vợ chồng quyết định về quê xây trang trại nuôi gà, lợn.
Ngặt nỗi, sau khi vay mượn, đầu tư rất nhiều tiền cho trang trại, chúng tôi lại thất bại. Gà lợn bị dịch, chết gần hết.
Khó khăn chồng chất khó khăn, hai vợ chồng tôi nhìn nhau chỉ biết thở dài, nghĩ số phận hai đứa quá khổ. Nhưng rồi, may mắn đã mỉm cười, ấy là khi bà cô của chồng tôi ở Lạng Sơn (cách nhà tôi gần 400km) gọi điện báo, có đứa trẻ mới sinh cần một tổ ấm. Mẹ của em bé đã để lại trước ngõ nhà cô.
Vợ chồng tôi mừng như bắt được vàng, lập tức đón xe lên nhà cô, làm thủ tục với chính quyền địa phương rồi xin con về nuôi.
Có con, vợ chồng tôi vất vả hơn nhưng tiếng cười, tiếng nói của trẻ thơ tràn ngập khắp nhà khiến chúng tôi có thêm động lực phấn đấu. Việc làm ăn của hai vợ chồng cũng vì thế khá dần lên.
Vài năm sau đó, chúng tôi đã xây được nhà to. Trong nhà đầy đủ tiện nghi…
Tuy nhiên, khi mọi thứ suôn sẻ thì tôi lại có nỗi khổ tâm. Nhiều người thân quen của tôi bảo rằng, đứa trẻ càng lớn càng giống chồng tôi, khuyên tôi nên đi làm xét nghiệm ADN.
Tôi đã cố gạt đi vì trên đời không thiếu những trường hợp giống nhau nhưng chẳng có máu mủ gì cả. Thế nhưng, càng ngày những lời bàn tán đến tai tôi càng nhiều hơn.
Gần đây, vì muốn đập tan tin đồn, tôi bí mật mang mẫu tóc của chồng và con trai nuôi lên Hà Nội làm xét nghiệm.
Kết quả khiến tôi bàng hoàng. Họ có quan hệ cha con.
Điều đó khiến tôi buồn đến mức không muốn về nhà. Tôi đến nhà bố mẹ đẻ và ôm lấy mẹ rồi khóc nức nở, trách số phận mình hẩm hiu, bị người ta gạt bao nhiêu năm cũng không biết.
Mẹ khuyên tôi nên bình tĩnh vì dù sao, tôi cũng là người có lỗi khi không thể sinh con cho chồng.
Tôi không đồng ý với quan điểm đó. Tôi cho rằng, vợ chồng thì nên thẳng thắn với nhau, anh ta không có quyền biến tôi thành một con rối.
Chồng tôi biết tin thông qua bố mẹ vợ đã vội đến tìm, xin tôi tha thứ.
Anh nói, anh yêu tôi, không muốn mất tôi nhưng trong một lần say rượu, anh đã trót dại với cô gái ở quán hát.
Không ngờ cô này mang thai. Anh và gia đình chồng đành phải thuyết phục cô ta giữ lại đứa bé, khi sinh nở thì đưa lên Lạng Sơn rồi đền bù cho cô ấy một khoản lớn.
Cô gái ấy chỉ cần tiền nên từ khi sinh con đến nay chưa từng liên hệ lại.
Anh bảo, với anh, tôi là người duy nhất anh yêu, cũng là người duy nhất xứng đáng làm mẹ của đứa trẻ. Việc anh qua đêm với người phụ nữ khác là lỗi của anh nhưng anh không thể sửa sai. Vì vậy, gia đình anh phải tạo ra màn kịch đó để giữ thể diện và hạnh phúc cho hai vợ chồng. Anh không hề có ý qua mặt tôi.
Tôi rất buồn, rất đau nhưng khi anh mang đứa trẻ đến, thuyết phục tôi về nhà, tôi lại thấy mủi lòng.
Tôi nên quyết định thế nào? Anh đã lừa dối tôi một lần, liệu có lần nữa không?
Nếu một ngày mẹ đứa trẻ trở lại, có phải tôi sẽ mất mọi thứ hay không? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Theo VietNamNet
-
Tâm sự1 giờ trước2 năm nay, tôi quá bận rộn nên không thể về quê chăm sóc bố được. Ai ngờ, bố lại quyết định trớ trêu như vậy.
-
Tâm sự6 giờ trướcTôi chưa hết sốc trước lời nói của chồng cũ thì anh lại tiếp tục lôi ra một xấp ảnh cưới để minh chứng cho tình yêu mấy năm qua.
-
Tâm sự6 giờ trướcMỗi dịp lễ, Tết, mẹ lại xốn xang muốn về gặp họ hàng, người thân. Nghĩ đến cảnh người ta có quê, có nhà để về, mình thì không, mẹ lại giấu tôi khóc.
-
Tâm sự7 giờ trướcĐi du lịch cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
-
Tâm sự11 giờ trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự12 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự15 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 ngày trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.