Phát ức với ông chồng chỉ chăm chăm lo báo hiếu cho mẹ

Chuyện mẹ chồng - nàng dâu là vấn đề muôn thưở nhưng tôi không thể chịu đựng nổi nữa khi mà chồng mình chỉ biết chăm chăm nghe lời mẹ, còn vợ con anh luôn xếp ở phía sau.

Chuyện mẹ chồng - nàng dâu là vấn đề muôn thưở nhưng tôi không thể chịu đựng nổi nữa khi mà chồng mình chỉ biết chăm chăm nghe lời mẹ, còn vợ con anh luôn xếp ở phía sau.

Ngay từ khi mới yêu anh tôi đã biết anh là người con có hiếu. Nhà anh có hai anh em trai, anh là út nhưng anh luôn nói sau này sẽ sống cùng và chăm sóc mẹ, như vậy anh mới an tâm. Lúc đó, tôi nghĩ không vấn đề gì vì người đàn ông biết yêu thương mẹ sẽ là người tình cảm và biết chăm sóc gia đình.

Nhưng khi lấy về rồi mới nẩy sinh nhiều vấn đề xung quanh chuyện anh quá có hiếu với mẹ. Tôi không bắt anh phải yêu tôi hơn mẹ, hay phải quan tâm tới tôi hơn mẹ anh nhưng tôi chỉ mong muốn chồng mình biết lắng nghe, chia sẻ với vợ và biết phân biệt đúng sai của mối quan hệ vốn đã phức tạp này.

Tôi và mẹ chồng vốn không hợp nhau nhưng kể từ ngày tôi sinh con mọi mâu thuẫn mới ngày càng nhiều. Mọi chuyện cứ dính đến đứa bé từ việc cho ăn, tắm giặt, cho đi chơi, dạy con... bà đều không bằng lòng. Thậm chí, tôi có mắng con to tiếng thì bà sẵn sàng gọi tôi ra để dạy bảo tôi và nói rằng tôi không biết dạy con, từ xưa bà nuôi hai đứa con chưa bao giờ to tiếng một câu mà hai đứa vẫn ngoan ngoãn, nên người. Thực sự, nhiều khi tôi không biết ngoài việc sinh con ra tôi còn có quyền hành gì với nó nữa. Tôi góp ý với chồng thì anh toàn gạt đi. Dần dần, tình cảm mẹ chồng - nàng dâu cứ thế nhạt dần.


Ảnh minh họa

Mẹ chồng tôi luôn so sánh tôi với những nàng dâu khác mà bà biết, thậm chí bà luôn xỉa xói và nói cạnh khóe tôi mỗi khi có khách khứa tới chơi, hay khi bà nói chuyện với cháu bà cũng dùng những từ ngữ thâm thúy để nói tôi. Cứ như thế tôi và bà không còn nói chuyện với nhau nữa. Cuộc sống bằng mặt không bằng lòng khiến không khí gia đình trở nên căng thẳng.

Chồng tôi cũng biết chuyện, anh luôn khuyên tôi phải nói chuyện với mẹ, anh nói rằng tôi đang chấp nhặt mẹ, anh muốn tôi đi làm về phải hỏi han mẹ hôm nay như nào, cùng làm mọi việc cùng mẹ... Tôi biết anh có góp ý với mẹ về chuyện này nhưng bà gạt đi và nói rằng "mẹ sinh ra con nuôi con lớn khôn lấy vợ rồi con bỏ mặc mẹ", chồng tôi lại là người cả nghĩ vì thế anh càng không muốn mẹ buồn.

Tối nào cũng vậy, trong bữa ăn, tôi như người thừa, hai mẹ con họ cùng con tôi nói chuyện rôm rả, trêu đùa nhau còn tôi chỉ biết ngồi im mà ăn. Mọi việc chăm sóc con anh để mặc tôi còn tối tối anh ngồi xem phim, uống trà cùng mẹ bởi theo anh làm vậy để mẹ không buồn.

Trong đầu chồng tôi lúc nào cũng chỉ có mẹ, ngay cả khi đi chơi với nhau, thấy bất kỳ cái gì anh cũng ướm thử hỏi tôi xem có hợp với mẹ không, hay mua cái này cái kia về mời mẹ. Mẹ anh có ho hắng một chút thì anh nhắn tin bắt tôi phải hỏi thăm và thuốc thang cho bà mặc dù không cần anh nói tôi tuy không hợp bà nhưng cũng không đến nỗi trở thành đứa con dâu không biết trên dưới, phải phép.

Mọi chuyện, bất kỳ từ việc nhỏ nhất cho đến việc to nhất, thậm chí cả chuyện riêng của vợ chồng, chồng tôi đều hỏi ý kiến mẹ và luôn làm theo lời bà.

Vừa rồi, công ty anh có tổ chức đi du lịch và anh có đăng ký cho mẹ con tôi cùng mẹ chồng tôi đi cùng, thực sự tôi không hề muốn đi chút nào và mâu thuẫn trong chuyến đi này khiến tôi cảm thấy quá mệt mỏi.

Trong kỳ nghỉ, vì trẻ con vốn thích tắm biển nên khi con tắm nhiều quá, các đầu ngòn tay, ngón chân đã sun vào và trước đó một tuần con tôi mới bị viêm phế quản nên tôi bắt con phải lên bờ mặc quần áo, thế rồi nó khóc giẫy lên và mẹ chồng tôi quát tôi trước mặt biết bao người rằng tôi ích kỷ, trẻ con cứ để nó chơi, lâu lâu mới có một dịp có làm sao. Tôi rất không bằng lòng với việc bà bênh cháu trước mặt nó khiến giờ nó không còn nghe lời tôi nữa.

Khi về phòng, tôi có góp ý với mẹ về việc này và lời qua tiếng lại hai mẹ con to tiếng với nhau. Lúc đó mẹ anh mới hét lên rằng " đấy, con xem, vợ con muốn mẹ chết đi chắc mới vừa lòng. Từ giờ hai đứa ra ở riêng đi, mẹ sống một mình cũng được chứ coi thường mẹ thì mẹ chỉ muốn chết đi cho xong".  Thật sự, tôi cũng không nói gì quá đáng đến mức mẹ phải nói câu đó nhưng chồng tôi đã lao vào tát tôi trước mặt mẹ và anh nói "nếu cô cảm thấy không sống được với mẹ tôi thì cô có thể dọn ra khỏi nhà".

Quá sốc, tôi không ngờ chồng có thể thốt ra câu nói đó. Tôi đã quá mệt mỏi với ông chồng chỉ biết sống có mẹ, nhất nhất mẹ như thế. Tôi phải làm sao đấy? Chẳng lẽ vì mẹ chồng mà bỏ chồng? Khó xử quá, xin hãy cho tôi lời khuyên chứ nếu cứ tiếp tục như thế này chắc chắn tôi không thể sống chung với họ được nữa.

Thu Hường (độc giả gửi bài)
Tintuconline


gia đình chồng

mẹ chồng

nàng dâu

Vợ Chồng


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.