- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Tôi quyết cắt đứt quan hệ, từ chối nhận 5 tỷ của cha vì lí do cay đắng này!
Thấy tôi từ chối nhận lại cha, từ chối khối tài sản lớn thì ai cũng bảo tôi dại dột, nhưng chỉ mình tôi mới biết mình không cần những thứ ấy.
Tôi năm nay 29 tuổi, đang sống và làm việc tại Sài Gòn hoa lệ. Tôi cũng đã kết hôn và có gia đình riêng hạnh phúc được 5 năm. Mọi thứ sẽ thật bình yên với tôi nếu như không có chuyện tháng trước, người cha bỏ rơi tôi và mẹ gần 20 năm bỗng dưng quay về tìm.
Tôi vốn được sinh ra tại một miền quê nghèo ở Long An, tuy cuộc sống vất vả nhưng cha mẹ khi đó vẫn luôn yêu thương, cho tôi được đủ đầy. Mẹ tôi là người thông minh, tháo vát, việc gì bà cũng nhận làm để kiếm thêm thu nhập cho gia đình. Cha tôi đi xây nhà cho người ta nhưng tiền kiếm được chỉ bằng một nửa của mẹ.
Đến khi tôi lên 5 tuổi, gia đình tôi kiếm được nhiều khoản lớn hơn nhờ mẹ tôi đem tiền dành dụm đi đầu tư đất. Nhà tôi nhanh chóng trở thành “đại gia” trong làng, cha tôi cũng vì thế mà bỏ công việc xây dựng, chỉ ở nhà hưởng thụ.
Người đời nói không sai “nhàn cư vi bất thiện”, cha tôi ở nhà rảnh rỗi lại đâm thói ăn chơi, hết rượu chè, cờ bạc đến cá độ... nên ông đem nợ về nhà. Mẹ tôi vì muốn yên ấm gia đình nên thời gian đầu chỉ khuyên nhủ cha tôi vài câu và vẫn trả nợ cho ông.
Thế nhưng cha vẫn chứng nào tật nấy, sau nhiều tháng liên tục như vậy, mẹ tôi bất mãn và hai người cãi nhau căng thẳng. Số lần cha tôi đi nhậu, đi chơi qua đêm càng lúc càng nhiều. Đỉnh điểm tới lần cha đánh mẹ đến chảy máu, phải vào viện khâu vết thươn thì tôi thể hiện thái độ ghét cha.
Về sau, tần suất cha đánh đập mẹ càng nhiều hơn khiến khắp cơ thể mẹ toàn vết bầm tím. Tôi từ yêu thương chuyển sang ghét bỏ và cuối cùng là thù hận cha mình.
Tuổi thơ của tôi ngày đó cũng chỉ còn đọng lại cảnh cha mẹ đánh nhau, người lạ đến nhà đòi nợ. Đến năm tôi 9 tuổi, vì can ngăn cha đánh mẹ mà tôi vô tình làm đổ bình rượu rắn ông ngâm lâu năm. Thế là ông cầm cây chổi gần đó đánh vào người tôi. Mẹ tôi không nhẫn nhịn được nữa, bà đứng bật dậy can ngăn và đẩy ngã cha tôi. Trong cơn tức giận ngút trời, bà đòi li hôn ngay lập tức rồi kéo tôi đi về bà ngoại ở mấy ngày.
Đến khi hai mẹ con tôi về lại nhà để làm thủ tục li hôn thì bàng hoàng trước khung cảnh trong nhà. Căn nhà trống trải chẳng còn đồ đạc gì, cha tôi đã bán hết mọi thứ từ cái xe máy, tivi đến bộ loa đài, cái quạt... Tiền tiết kiệm bao năm của mẹ cất trong tủ cũng bị ông phá khóa lấy hết đi. Mẹ tôi gần như trắng tay, may còn lại cuốn sổ đỏ căn nhà do mẹ tôi nhờ người thân giữ từ trước đó.
Sau đó mẹ tôi đi khắp nơi hỏi han tìm nơi sống của cha tôi thì biết ông đã bỏ xứ đi trốn cùng một phụ nữ làng chơi. Cả tôi và mẹ đều rơi vào tuyệt vọng, chỉ biết nương tựa nhau mà sống tiếp.
Thời gian 20 năm trôi qua, mẹ tôi đã mất vì bệnh trọng, bây giờ cha tôi tìm đến và xin lỗi tôi, muốn hai cha con nhận lại nhau. Ông còn nói nếu tôi đồng ý chăm sóc ông từ giờ đến lúc ông mất thì ông sẽ kí giấy chuyển nhượng một mảnh đất 300m2 ở Hòa Bình và 5 tỷ tiền tiết kiệm sang cho tôi.
Ảnh minh họa
Nghe ông nói tới số tiền lớn mà tôi bình thản đến lạ, chỉ như gặp một người lạ mình từng rất hận. Từ ngày ông đem ôm hết tài sản bỏ đi biền biệt, bỏ rơi tôi trong tất cả những dịp quan trọng nhất của đời người thì tôi đã không còn người cha nữa. Giờ ông chẳng còn ai, cũng không có con chăm sóc nên mới về tìm lại tôi thì tại sao tôi phải nhận lại người ba tồi tệ như thế?
Tôi từ chối lời đề nghị của ông, từ chối cơ hội lấy được khối tài sản lớn. Ai cũng nói tôi quá ngốc, ông ấy bị bệnh có sống được mấy năm nữa đâu mà không nhận cái giá hời ấy, nhưng chỉ tôi biết thứ tôi cần đã mất đi vĩnh viễn.
Theo Infonet
-
Tâm sự45 phút trướcNgay sau khi chia tay, cười nhạt một cái, tôi quay sang hỏi anh đồng nghiệp nghèo có thích tôi không...
-
Tâm sự4 giờ trướcTôi chưa hết sốc trước lời nói của chồng cũ thì anh lại tiếp tục lôi ra một xấp ảnh cưới để minh chứng cho tình yêu mấy năm qua.
-
Tâm sự4 giờ trướcMỗi dịp lễ, Tết, mẹ lại xốn xang muốn về gặp họ hàng, người thân. Nghĩ đến cảnh người ta có quê, có nhà để về, mình thì không, mẹ lại giấu tôi khóc.
-
Tâm sự5 giờ trướcĐi du lịch cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
-
Tâm sự8 giờ trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự9 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự13 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 ngày trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.