- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vì tôi mà chồng 3 lần làm bố hụt
Nhớ mãi hình dáng của chồng ngồi ngoài hành lang bệnh viện. Anh ngồi rũ rưỡi, khuôn mặt xám xịt gục vào hai bàn tay. Mắt đỏ hoe nhưng lúc thấy vợ ra vẫn cố nở một nụ cười.
Nhớ mãi hình dáng của chồng ngồi ngoài
hành lang bệnh viện. Anh ngồi rũ rưỡi, khuôn mặt xám xịt gục vào hai bàn
tay. Mắt đỏ hoe nhưng lúc thấy vợ ra vẫn cố nở một nụ cười.
Người xưa nói quá tam ba bận, vậy mà bây giờ đã là lần thứ 3 tôi bị sẩy thai.
Kết hôn được hơn 2 năm mà tôi vẫn không có dấu hiệu gì, ai cũng nghi
ngờ gièm pha tôi “tịt ngòi”. Lần sảy thứ nhất lúc con chỉ được 6 tuần.
Sáng thử thai được 2 vạch, hai vợ chồng ôm nhau mừng suýt khóc.
Sáng
như thế, ấy vậy mà tối lại đau bụng quằn quại tới nỗi phải nhập viện.
Rồi bác sĩ bảo hư thai. Tôi khóc tôi buồn, nhưng chồng tôi vẫn cố an ủi,
“cứ coi như là điều hoà kinh nguyệt đi em”.
Lần
thứ 2 tôi bị thai ngoài tử cung, thế là cũng sẩy. Con trong bụng chưa
được quá 9 tuần. Nhớ mãi hình dáng của chồng ngồi ngoài hành lang bệnh
viện. Anh ngồi rũ rưỡi, khuôn mặt xám xịt gục vào hai bàn tay. Mắt đỏ
hoe nhưng lúc thấy vợ ra vẫn cố nở một nụ cười. Anh không nói gì, chỉ
xiết lấy tay tôi, khẽ bảo “về nhà thôi”.
Và lần
này đã là lần thứ 3. Dây chằng tôi yếu nên không giữ được con. Cả 4
tháng nằm nhà không dám nhúc nhích thế mà vẫn không giữ được. Tôi nên
giận bản thân mình không có bản năng làm mẹ hay phải trách số phận đây?
Mẹ chồng
đã mất hết kiên nhẫn với tôi, nên khi tôi có dấu hiệu sảy thai, bà
không hỏi thăm nửa lời, cũng không vào bệnh viện. Chỉ có chồng ra vào
thăm nuôi, tự tay hầm cháo, dìu đỡ tôi đi toilet và giặt quần áo dính bê
bết máu của vợ.
Thân xác và tinh thần tôi đau đớn rã rời, nhưng nhìn chồng suy sụp tôi càng muốn chết đi hơn. (Ảnh minh họa)
Bác sĩ bảo tôi sẩy thai
nhiều nên tử cung sẽ càng yếu, tỉ lệ đậu thai thấp hơn đã đành nhưng
khả năng giữ thai lại càng khó. Tôi bi quan nghĩ, dây chằng tôi như thế
thì mang thai lần này hay lần khác cũng thế thôi.
Thân
xác và tinh thần tôi đau đớn rã rời, nhưng nhìn chồng suy sụp tôi càng
muốn chết đi hơn. Nhìn vào mắt anh tôi đã thấy sự tột cùng tuyệt vọng
của một người 3 lần làm bố hụt. Hôn nhân không con cái cũng như nấu một
món canh mà không cho muối, có gắng gượng húp thì cũng sẽ đến lúc phải
đổ đi.
Mấy hôm nằm bệnh viện tôi chợt nghĩ, có
khi chia tay để anh kiếm vợ thì hơn. Và có lẽ gia đình anh cũng muốn
thế. Bố mẹ chồng luôn muốn tôi có con ngay, nhưng họ phải đợi tới hơn 2
năm sau tôi mới mang thai lần đầu. Rồi từ đó cho đến nay đã ba lần tôi
làm sẩy đứa cháu nội thân yêu của họ.
Lúc từ bệnh viện về lại nhà chồng
thấy không khí khác hẳn, mọi người nặng nề và lạnh lùng. Tôi ốm không
nhếch mép nổi những vẫn cố gắng hỏi thăm mọi người, trong khí đó họ chỉ ừ
hừ qua loa. Mẹ chồng không nấu cho tôi một bát cháo, mặc dù bác sĩ đã
dặn cơ thể tôi bây giờ rất yếu. May mà chồng vẫn thương tôi.
Nằm
trong phòng tôi nghe anh to tiếng với mẹ mình về việc bà không nấu cháo
cho tôi. Tôi đã định đi ra ngăn anh nhưng không đứng dậy nổi. Từ hôm đó
anh đều đặn nấu cháo cho tôi trước khi đi ngủ. Sáng mai tôi chỉ việc
hâm lại cho nóng và ăn trong ngày.
Tôi bảo
chồng đưa tôi về quê để mẹ tôi chăm sóc nhưng anh không chịu vì không
muốn xa nhau lúc tôi đang đau ốm. Bù lại, anh về tận quê để đưa mẹ và em
gái tôi lên thăm. Trước đây anh ở lại trưa tại công ty nhưng từ ngày
tôi ốm thì anh về nhà. Mặc dù về cũng không làm gì, anh ăn cơm, tôi ăn
cháo, cả hai lặng lẽ không nói gì. Có nhiều hôm anh về muộn, chỉ ở nhà
được 30 phút phải đi làm ngay, thế nhưng anh vẫn về. Bố mẹ anh mắng anh
cũng mặc.
Giá như anh cứ lạnh nhạt với tôi như gia đình anh thì có lẽ tôi còn thoải mái. (Ảnh minh họa)
Thấy
chồng vừa về ăn miếng cơm lại vội vã đi ngay, tôi thương anh đứt ruột
gan. Chỉ ước mình tài giỏi có thể sinh cho anh một đứa con. Tôi có xa
gần bóng gió chuyện chia tay để anh tìm vợ mới. Thế là anh dỗi, bảo “nói
chuyện này lần nữa là anh đưa đi khám đầu đấy nhé”. Tôi nghe mà vừa nhẹ
nhõm vừa xót xa. Nhưng cũng vì anh tốt với tôi quá mà tôi áy náy vì
không thể làm tròn bổn phận của một người vợ. Giá như anh cứ lạnh nhạt
với tôi như gia đình anh thì có lẽ tôi còn thoải mái.
Hôm
trước vào phòng làm việc của anh, tôi tình cờ thấy 3 đôi giày sơ sinh
trong ngăn kéo mà không kìm được nước mắt. Đó là cách mà anh tưởng nhớ 3
đứa con không may mắn được ra đời của chúng tôi.
Tôi hiểu anh khao khát được làm cha như thế nào. Điều đơn giản và bản năng
như thế mà tôi cũng không làm được. Tôi thật vô dụng phải không mọi
người? Hay là cứ cố mà chia tay anh để thà anh đau khổ lúc này nhưng về
sau được hạnh phúc? Còn hơn là cứ chịu đựng một người vợ “tịt ngòi” và
bất lực như tôi?
Theo Trí thức trẻ
Theo Trí thức trẻ
-
Tâm sự4 giờ trướcTôi hỏi bố cô bé không đi cùng à? Cô bé không nhìn tôi, thản nhiên đáp: "Con không có bố". Tim tôi đập thình thịch, có cảm giác gì đó bất an ập đến.
-
Tâm sự8 giờ trướcTôi có thể cảm thông với những giọt nước mắt khóc vì ân hận khi để sự cám dỗ của đồng tiền làm mất lý trí, khiến bạn không giữ được cái ngàn vàng của người con gái do sập bẫy kẻ 'săn tình một đêm'.
-
Tâm sự13 giờ trướcBiết tôi đã có con riêng với một người đàn ông khác nhưng chồng cũ vẫn muốn tái hôn.
-
Tâm sự16 giờ trướcMê muội trước viễn cảnh ông khách giàu có vẽ ra, tôi tự nguyện dâng hiến đời con gái cho ông ngay buổi tối hôm đó. Để rồi sáng muộn hôm sau tỉnh giấc mà không thấy tình già bên cạnh...
-
Tâm sự1 ngày trướcBị oan ức nhưng tôi không nỡ làm rùm beng lên, chỉ im lặng giải tán xưởng sản xuất và rút ra bài học cho mình.
-
Tâm sự1 ngày trướcLúc vợ chồng vừa bóc xong phong bì, tôi nghe thấy tiếng nhiều người đàn ông gọi cửa. Hóa ra họ là...
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi luôn đặt trọn niềm tin vào chồng mình. Cho đến hôm qua, tôi mới phát hiện ra bí mật anh giấu giếm mình.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ khuyên tôi nên cố gắng nhẫn nhịn, cơ mà tôi không chắc lần này mình có thể bỏ qua cho sự quá quắt của mẹ chồng.
-
Tâm sự2 ngày trướcMẹ chồng gây áp lực, kêu ca khiến tôi càng căng thẳng, dù bản thân đang bị động thai và sức khỏe yếu.