Yêu người đàn ông vừa mất vợ, tôi bị chửi rủa không thương tiếc

Do anh vừa mất vợ nên mẹ vợ anh hẹn gặp chúng tôi. Bà yêu cầu tôi phải buông tha cho con rể bà, bởi con gái bà mới mất, mất chứ không li dị nên vẫn là vợ anh.

Yêu người đàn ông vừa mất vợ, tôi bị chửi rủa không thương tiếc

Do anh vừa mất vợ nên mẹ vợ anh hẹn gặp chúng tôi. Bà yêu cầu tôi phải buông tha cho con rể bà, bởi con gái bà mới mất, mất chứ không li dị nên vẫn là vợ anh.

Khi viết những dòng này, tôi đang rất bấn loạn, không biết nên quyết định như thế nào cho đúng, cho tốt với cuộc đời của mình. Đúng lúc này, tôi lại đọc được những dòng tâm sự “Đêm tân hôn chồng tháo nhẫn cưới bỏ mặc tôi ngồi khóc suốt đêm” của bạn Thanh mà tôi càng thương bạn hơn. Tôi cũng lo không biết mình có bị rơi vào trường hợp như bạn không?

Tôi năm nay 32 tuổi. Ở tuổi tôi, bạn bè, cả những cô bé nhỏ tuổi hơn cũng đã yên bề gia thất, có con bồng con bế. Nhưng tôi vẫn đang lao đao trong một mối tình không có hồi kết. Nguyên nhân chỉ vì tôi đã yêu 1 người đàn ông vừa mới mất vợ.

Thực ra, tôi với anh trước đây là người yêu của nhau. Nhưng gia đình anh không chấp nhận một cô gái làm DJ như tôi nên hết sức phản đối. Tôi cũng chẳng hiểu nghề DJ có gì ghê gớm để mình bị xua đuổi như vậy. Gia đình anh mắng tôi là gái không đàng hoàng, bởi chỉ có gái không đàng hoàng mới ra vào vũ trường hàng đêm. Họ còn xỉa xói tôi, nói chắc tôi cũng đã lên giường với không biết bao tên đàn ông rồi mới nhanh giàu có như vậy.

Khi đó, tuổi còn trẻ nhưng tôi không chấp nhận được người ta nói xấu mình, hạ thấp danh dự của mình. Tiền là do tôi đổ mồ hôi nước mắt hàng đêm để kiếm được, chứ không phải dạng lợi dụng đàn ông để moi tiền. Và đặc biệt, tôi vẫn là gái trinh.



Khi đó, tuổi còn trẻ nhưng tôi không chấp nhận được người ta nói xấu mình, hạ thấp danh dự của mình (Ảnh minh họa)


Còn anh, anh cũng không thể chấp nhận cảnh người yêu ra vào vũ trường như ở nhà. Rồi anh bị những lời gièm pha của gia đình làm lung lay tư tưởng. Chúng tôi cãi nhau nhiều hơn và chia tay là cái kết được báo trước.

Sau khi chia tay, anh nhanh chóng cưới vợ. Vợ anh là giáo viên mầm non, không xinh đẹp, cá tính như tôi nhưng được gia đình anh quý mến. Bởi cô ấy làm một cái nghề cao quý chứ không phải dạng “hạ lưu” như tôi. Ngày cưới, anh không mời nhưng tôi vẫn gửi quà đến cho anh. Tôi gửi tặng vợ chồng anh một khung hình lớn và một số tiền mừng lớn cùng một lá thư. Tôi chúc họ hạnh phúc, nhanh sinh con và treo hình con trong khung tôi tặng.

Nhưng sau đó, tôi nhanh chóng nhận được tin họ đã đập vỡ khung hình tôi tặng rồi vứt sọt rác. Vợ chồng anh còn cãi nhau một trận lớn vì món quà và bức thư của tôi. Gia đình anh càng có cớ mắng mỏ tôi là kẻ lợi dụng thời cơ, là hồ li tinh khiến gia đình nhỏ của con họ rạn nứt. Tấm lòng thành của tôi, họ chà đạp lên như thể nó là một điều gì đó rất xấu xa.

Còn tôi, tôi vẫn làm nghề cũ, bởi tôi yêu cái nghề này. Tôi thích cảm giác phiêu trong từng bản nhạc và ánh mắt, điệu hò reo của khán giả bên dưới. Nhưng tôi từ chối hết những lời tỏ tình, thậm chí có lần, tôi thẳng tay tát vào mặt kẻ khốn nạn định gạ tình tôi. Tôi xinh đẹp, thời trang, giàu có nhưng tôi vẫn cô đơn, bởi tôi không thể quên được anh - mối tình đầu của tôi.

Bẵng đi 5 năm, chúng tôi không hề liên lạc, không gặp gỡ nhau, chỉ biết tin tức nhau qua một vài người bạn. Anh còn nhờ họ nhắn lại với tôi là nếu có cưới chồng thì nhớ mời anh. Tôi nghe mà đau lòng. Tôi còn chưa quê được anh thì sao lấy chồng được đây?

Vào một ngày đẹp trời, tôi rủ vài đứa bạn đi cà phê. Và trong cuộc nói chuyện này, tôi biết được tin vợ anh vừa mất. Cô ấy bị đụng xe trên đường đi làm về. Vì bề ngoài không xây xước gì nhiều nên chẳng ai quan tâm, đưa cô ấy đi viện kiểm tra. Chỉ không ngờ là cô ấy bi gãy xương sườn, nó cắm vào phổi. Chỉ hai ngày sau tai nạn, cô ấy ngã quỵ trên bục giảng và ra đi, để lại cô con gái 3 tuổi. Tôi nghe, trong lòng vừa thương xót cho cô gái tội nghiệp, vừa có chút gì đó hả hê. Cô con dâu quý hóa của gia đình anh, cuối cùng lại bị sự thờ ơ của chính gia đình anh giết chết.

Sau thời điểm anh mất vợ ít lâu, tôi nhận được điện thoại của anh. Nghe giọng anh bên kia đầu dây mà tim tôi lại thổn thức một lần nữa. Anh hẹn gặp tôi. Đêm đó, anh khóc kể về cuộc hôn nhân không tình yêu với vợ mình. Anh nói vẫn còn yêu tôi nhiều lắm. Vì tôi mà anh đã khiến vợ sống trong đau khổ, anh có lỗi với cô ấy nhưng không thể sống dối lòng. Anh biết tôi vẫn còn yêu anh nên chưa lấy chồng dù tuổi đã lớn. Chúng tôi nói rất nhiều, rất nhiều, sau đó là ở bên nhau cả đêm trong khách sạn.

Nhìn thấy vệt máu trên ga giường, anh chết sững. Anh ôm lấy tôi, luôn miệng xin lỗi vì những gì gia đình anh đã gây ra cho tôi, và cả thái độ của anh trước khi lấy vợ. Chúng tôi quyết định tiếp tục cuộc tình dang dở. Nhưng một lần nữa, tôi và anh bị mọi người chửi rủa. Lần này, không chỉ gia đình anh phản đối chúng tôi mà gia đình vợ anh cũng hết lời mắng mỏ chúng tôi là đôi gian phu dâm phụ.

Khi biết tôi và anh quay lại với nhau, gia đình anh đã đến tận nhà tôi “quậy” một trận tưng bừng. Họ kéo ra mắng cho tôi một trận, mẹ anh còn lao vào đòi đánh tôi. Nếu như không có anh trai tôi, chắc hôm đó, tôi không thể thoát ra khỏi họ. Họ mắng tôi là kẻ cướp chồng, vợ người ta vừa mới mất đã nhảy vào, thật không có liêm sỉ. Tôi nghe mà tức không chịu được, nhưng tôi nói không lại họ.

Rồi đến gia đình vợ anh. Họ bắt đứa con gái nhỏ của anh về bên đó, tiêm nhiễm vào đầu có non nớt của nó những thứ xấu xa về tôi và ba nó. Và họ chỉ nó gọi điện cho tôi, đứa bé mới 3 tuổi thôi, đã xa xả mắng tôi, chửi tôi là kẻ cướp chồng, giết chết mẹ nó, khiến ba nó không yêu thương nó, nó còn rủa tôi đủ thứ kinh dị sẽ gặp phải mà tôi không dám viết ra đây.

Gia đình bên anh mắng, tôi không khóc, nhưng nghe giọng non nớt của con bé trong điện thoại, tôi lại khóc. Khóc vì thương cho một đứa trẻ đã sớm bị người lớn điều kiển để thỏa mãn thú vui của họ.

Yêu người đàn ông vừa mất vợ, tôi bị chửi rủa không thương tiếc
Gia đình thấy tôi bị quấy rối nhiều quá thì cũng tiếp tục can ngăn tôi đến với anh (Ảnh minh họa)


Sau đó, mẹ vợ anh hẹn gặp chúng tôi. Bà yêu cầu tôi phải buông tha cho con rể bà, bởi con gái bà mới mất, mất chứ không li dị nên vẫn là vợ anh. Rồi bà thẳng miệng mắng tôi là hồ li tinh, khiến con gái bà sống khổ, chết cũng đau đớn vì bị cướp chồng trắng trợn.

Gia đình thấy tôi bị quấy rối nhiều quá thì cũng tiếp tục can ngăn tôi đến với anh. Mọi người cho rằng, tôi đến với anh chắc chắn sẽ khổ. Họ không muốn thấy tôi phải đương đầu với quá nhiều sóng gió chỉ vì một người đàn ông.

Về phía anh, không như lần trước, lần này, anh đứng ra bênh vực cho tôi, anh khẳng định chỉ yêu tôi và bất chấp tất cả. Anh còn tuyên bố sẽ ra riêng, sẽ chung sống hạnh phúc với tôi để mọi người sáng mắt ra. Nhưng sau bao nhiêu chuyện, tôi thực sự mệt mỏi. Tôi đang chao đảo trong tình yêu này, khi bị quá nhiều người phản đối. Tôi phải làm sao để được sống với người mình yêu mà không bị lên án đây? Hãy cho tôi lời khuyên với.

Theo Trí Thức Trẻ


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.