HLV trưởng ĐT Việt Nam từng 'cưa' cô thủ thư vì mê sách

Vì mê đọc sách, HLV Hoàng Văn Phúc “tấn công” cô thủ thư, không ngờ... yêu thật. Tuy nhiên, cuối cùng vị thuyền trưởng của ĐT Việt Nam không thể thành rể Hải Phòng vì người yêu quá lãng mạn.

Vì mê đọc sách, HLV Hoàng Văn Phúc “tấn công” cô thủ thư, không ngờ... yêu thật. Tuy nhiên, cuối cùng vị thuyền trưởng của ĐT Việt Nam không thể thành rể Hải Phòng vì người yêu quá lãng mạn.

Sự cứng rắn ẩn sau nụ cười

- Ông có thể kể lại một chút về sự nghiệp cầu thủ của mình?

- Khi là cầu thủ, tôi đá cho khá nhiều đội. Khởi đầu sự nghiệp ở Thể Công, sau đá Quân khu 3, Thanh niên Hà Nội và cuối cùng là Đường sắt Việt Nam. Vị trí sở trường của tôi là trung vệ.

- Tôi thấy các trung vệ mặt thường hằm hằm, làm đối phương khiếp. Riêng ông thì mặt lúc nào cũng cười. Phải chăng trên sân ông đá rất hiền?

- Công nhận là hiếm có trung vệ nào mặt tươi như tôi. Ngày trước đồng đội cũng nhiều lần góp ý bảo tôi rằng cứ cười như thế thì làm sao át vía được tiền đạo đối phương, tập làm mặt nghiêm nghị đi. Tuy nhiên, tôi không làm được như thế. Còn nói tôi đá hiền thì cũng không phải. Mình không đá chặt chém khủng khiếp nhưng cũng rắn chẳng kém ai. Trong sự nghiệp cầu thủ tôi cũng đã phải nhận thẻ vàng, thẻ đỏ đủ cả.

Trên sân HLV Hoàng Văn Phúc luôn cười rất tươi.

- HLV cần có cái uy, ông luôn cười vậy liệu cầu thủ có nhờn không?

- Tôi trị quân rắn theo cách riêng của mình. Trên sân tôi không la mắng, chửi bới cầu thủ bao giờ bởi làm vậy họ bị mất mặt, họ bị chạm tự ái. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là tôi bỏ qua lỗi lầm cho ai đó. Ai có tội gì tôi gọi vào phòng làm việc riêng ngay. Không cầu thủ nào dám dỡn mặt với tôi đâu.

- Điểm mạnh nhất trong cách cầm quân của ông là gì?

- Có lẽ là giải quyết vấn đề tâm lý cầu thủ. Tôi luôn biết cách làm cho cầu thủ của mình bớt bị áp lực. Ví dụ như hồi tôi dẫn dắt Hà Nội ACB đá trận play-off năm 2005. Trước trận đấu thay vì họp chiến thuật tôi cho anh em đi cafe. Buồn cười nhất là cafe xong đội bị lạc, sát giờ đấu mới về được tìm được đường về tới sân Chi Lăng. Chính nhờ điều này mà anh em được bữa cười, quên đi được áp lực, thoát hiểm ngoạn mục.

Rồi khi U16 Việt Nam đá với U16 Thái Lan, các em nó sợ run lên. Tôi đã “chơi chiêu” bằng cách chơi trò đố tên Thủ đô các nước có thưởng. Nhờ trò chơi này mà các cầu thủ của tôi quên cả sợ, vào sân tự tin vô cùng.

Từng suýt chia tay bóng đá

- Ông có thể chia sẻ một kỷ niệm đáng nhớ nhất trong sự nghiệp cầu thủ của mình?

- Kỷ niệm thì nhiều nhưng đáng nhớ nhất thì chắc là lần tôi suýt bỏ bóng đá. Đó là khi tôi đang khoác áo Quân khu 3. Vợ đẻ con đầu lòng mà tôi không ở bên. Phải 3 tháng sau tôi mới được về nhìn mặt đứa con. Lúc đó nhớ gia đình đến phát khóc, tính bỏ bóng đá.

Một phần nguyên nhân nữa là kinh tế. Cầu thủ thời đó thu nhập chẳng được bao nhiêu. Tôi phải ứng trước 3 tháng lương mới đủ tiền mời anh em cốc bia gọi là khao có con trai đầu lòng. Lúc đó tôi đã tính bỏ bóng đá về phụ vợ buôn bán. Vợ tôi bán ô mai ở chợ Đồng Xuân, kiếm gấp hàng chục lần tôi đi đá bóng.

Cũng may là các đồng đội động viên, thêm vào đó có người ở CLB Thanh niên Hà Nội mời về đá gần nhà nên tôi mới bỏ ý định chia tay sân cỏ.

- Thế khi là HLV, có khi nào ông tính bỏ nghề chưa?

- Muốn bỏ hẳn nghề HLV thì chưa. Nhưng buồn chán và từ chức thì có. Năm 2008, tôi rất muốn cải tổ CLB Hà Nội ACB nhưng bất lực và tôi đã xin chủ tịch CLB Nguyễn Đức Kiên cho mình nghỉ. Tôi phải xin tới lần thứ 5 bầu Kiên mới đồng ý.

Yêu sách, cưa cô thủ thư

Giờ HLV Hoàng Văn Phúc dùng iPad để thỏa mãn thú vui đọc sách.

- Ông thường làm gì để xua đi áp lực?

- Tôi mê đọc sách. Sách giúp tôi vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Mà không phải bây giờ tôi mới mê đọc sách đâu, tôi mê từ khi còn là cầu thủ.

- Ông có thể kể vài quyển sách “gối đầu giường” của mình không?

- Những cuốn kinh điển như Chiến tranh và hòa bình, Những người khốn khổ, Đồi Gió Hú…tôi đều đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Cuốn đặc biệt nhất với tôi là Những miền đất lạ. Tôi mê cuốn này đến độ đặt tên con trai đầu lòng là Bảo Trung, giống như một nhân vật trong tác phẩm đó.

- Ông còn kỷ niệm nào đặc biệt liên quan tới sách không?

- Tiết lộ cho bạn một bí mật nhé, vì mê sách mà tôi đã từng có một mối tình với cô thủ thư thời ở Quân khu 3. Thuở ấy sách hiếm, đâu có phải dễ mượn. Mình nghiện sách quá nên phải tìm cách “tấn công” cô thủ thư. Về sau dần dần lại yêu nhau thật.

- Đó có phải là vợ ông sau này không?

- Không phải. Hai đứa yêu nhau cũng được vài năm, cũng mặn nồng tình cảm. Tuy nhiên, cuối cùng lại đường ai nấy đi. Tôi không thể thành rể Hải Phòng vì cô ấy lãng mạn quá.

Đôi nét về HLV Hoàng Văn Phúc

- Sinh năm: 1964 tại Hà Nội
- SỰ NGHIỆP CẦU THỦ
Vị trí: Trung vệ
1976-1983: Thể Công
1983-1989: Quân khu 3
1990-1996: Đường sắt Việt Nam
- SỰ NGHIỆP HLV
2000-2005: HLV phó Hà Nội ACB
2006-2008: HLV trưởng Hà Nội ACB
2008: HLV trưởng ĐT U16 Việt Nam vô địch giải U16 Đông Nam Á
2010: HLV trưởng ĐT U16 Việt Nam vô địch giải U16 Đông Nam Á mở rộng
2011: HLV trưởng ĐT U19 Việt Nam giành vé dự VCK U19 châu Á
2011-nay: HLV trưởng đội Hà Nội vô địch giải hạng Nhất 2012
2012: HLV trưởng U22 Việt Nam giành ngôi á quân BTV Cup.

Theo Infonet



Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.