- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Cụ bà 104 tuổi có trí nhớ siêu phàm ở Hà Nội
Cụ bà Nguyễn Thị Nguyệt, hiện đang sinh sống ở thôn Hát Giang, xã Tản Lĩnh, huyện Ba Vì, Hà Nội đã 104 tuổi nhưng vẫn mạnh khỏe, minh mẫn và có trí nhớ lạ kỳ...
Cụ
bà Nguyễn Thị Nguyệt, hiện đang sinh sống ở thôn Hát Giang, xã Tản
Lĩnh, huyện Ba Vì, Hà Nội đã 104 tuổi nhưng vẫn mạnh khỏe, minh mẫn và
có trí nhớ lạ kỳ...
Trí nhớ kỳ lạ của cụ bà 104 tuổi
Trong khi lũ trẻ chúng tôi áo trong, áo ngoài, môi tím tái vì lạnh thì cụ Nguyệt vẫn chỉ một áo trong và một áo dài bên ngoài chuyện trò với chúng tôi. Hỏi chuyện gì cụ cũng nhớ, có những chuyện con cháu cụ chưa kịp trả lời, cụ đã lên tiếng và ai ai cũng phải bật cười trước trí nhớ siêu phàm của cụ.
Anh Nguyễn Viết Cường, người cháu ngoại ở cùng nhà với cụ tấm tắc: “Cụ là người có một không hai. Cụ sống thọ là một chuyện nhưng cụ vẫn khỏe mạnh, minh mẫn, vẫn giúp con cháu được việc nọ, việc kia, không nề hà bất kỳ việc gì”.
Rồi như thấy chúng tôi vẫn còn nghi hoặc, anh lôi cuốn sổ ghi chép về việc sửa sang cổng nhà hồi đầu hè ra cho biết, trong khi tổng kết công thợ, anh Cường đang hì hục tính công, so lại với sổ của đội thợ làng cho chính xác thì cụ Nguyệt ở ngoài cứ nói vanh vách ngày thợ bắt đầu đến làm, ngày nào thợ nghỉ, cộng trừ đi lại, cuối cùng con số khớp với con số anh Cường và đội thợ đã ghi.
Anh Cường bảo, đội thợ trong làng mặc dù vẫn biết tiếng tăm khỏe mạnh, minh mẫn của cụ nhưng không khỏi ngạc nhiên trước trí nhớ siêu phàm của cụ.
Khi khách hỏi về con đàn cháu đống của cụ, cụ đọc vanh vách ngày sinh, tháng đẻ của từng người. Cụ có khoảng 30 cháu nội riêng của chồng, dù cụ và đám cháu ấy không được sống cùng nhau ngày nào, trừ những ngày tết chúng về thăm cụ hoặc những ngày về làm giỗ cho ông bà nội của chúng nhưng cụ vẫn nhớ tường tận tên, tuổi từng đứa.
Không chỉ minh mẫn, cụ còn khỏe mạnh và nhanh nhẹn. Hàng ngày cụ vẫn giúp con cháu cơm nước, việc vặt trong nhà. Con cháu nhiều lần nhắc cụ không nên vào bếp nấu nướng vì lo cụ già, lóng ngóng, nhỡ có chuyện gì thì khổ nhưng cụ không nghe, dứt khoát học cách dùng bếp ga để có thể giúp đỡ con cháu.
“Nhưng cụ cũng ghê lắm, muốn giúp cụ việc gì cũng khó lắm” – anh Cường nói rồi nhìn sang người bà ngoại đã ngoài trăm tuổi của mình, ánh mắt đầy yêu thương. Hỏi anh sao bảo cụ ghê, anh kể, dù đã 104 tuổi nhưng cụ vẫn tự tắm giặt, ăn cơm xong tự pha sữa cho mình trước khi đi chứ không để con cháu làm giúp.
“Nhiều khi tôi nói dỗi “hay bà sợ con pha không đủ tiêu chuẩn, bà không tin con” nhưng bà chỉ cười tươi, mắng yêu rồi bảo “bà còn làm được thì bà làm, mày dành thời gian giúp vợ, dạy con học hành là được rồi” - anh kể.
Con rể của cụ, ông Nguyễn Viết Hoàn (năm nay đã 73 tuổi) cũng không tiếc lời trầm trồ khi nói về người mẹ vợ mà ông kính nể từ ngày về làm rể. Ông kể, ngay từ ngày đầu tiên đến thăm nhà vợ tương lai, gặp mẹ vợ, bà đã tuyên bố thẳng: bà chỉ còn 2 người con gái, dứt khoát đứa con gái đầu phải ở với bà.
“Hồi đó tôi cũng có đôi chút lo lắng nhưng vì tình yêu, tôi vẫn đến ở rể nhà cụ. Càng sống bên cụ, tôi càng nể phục. Cụ là một tấm gương của tôi, không chỉ trong lao động nông nghiệp mà cả đối nhân xử thế, cụ khiến tôi thấy bao nhiêu năm nay tôi như đang ở nhà mình chứ không phải nhà vợ. Ngay cả cách cụ đối xử với con riêng của người chồng quá cố cũng khiến tôi phải khâm phục” – ông Hoàn tâm sự.
Tấm gương dạy con cháu thảo hiền
Cụ Nguyệt quê Thái Bình, về làm lẽ cụ ông ở làng Đường Lâm, Sơn Tây chưa dược bao lâu thì cụ ông mất, để lại 2 đứa con gái nhỏ nheo nhóc và đứa con gái nuôi mới chỉ chưa đầy 10 tuổi. Năm 1966, theo tiếng gọi của Đảng, cụ rời quê chồng vào vùng Ba Vì làm kinh tế mới.
Cụ nhớ ngày mới đến Ba Vì chỉ toàn cây và đồi núi. Chỗ không có cây thì chỉ thấy mênh mông nước. Ngày rời nhà đến Ba Vì, cụ phải chuyển từng viên gạch, cây cột từ nhà trên một chiếc xe bò kéo đến Tản Lĩnh bây giờ.
Một tay cụ phát hoang, dựng nhà tạo ruộng, cấy cày nuôi cả gia đình, đồng thời giúp bà con khác lao động, trồng hoa màu ổn định cuộc sống. Nhờ lao động giỏi nên cụ được bầu làm Chủ nhiệm Hợp tác xã Vĩ Giang (tên gọi từ những năm 60 - 70 của thế kỷ trước), nhưng cụ không nhận chức Chủ nhiệm vì không biết chữ. Cụ chỉ nhận làm Đội trưởng đội sản xuất để đôn đốc bà con, chị em làm đồng.
Bao nhiêu năm sinh sống là bấy nhiêu năm cụ không xem ti vi, cứ 8h tối là cụ đi ngủ, đến 1-2h sáng tỉnh giấc và thức đến sáng luôn. Nhà cụ ngay bên trong hội trường nhà văn hóa của thôn nên cụ vẫn tự mình đi sinh hoạt người cao tuổi. Hôm nào nhà văn hóa có tổ chức chương trình gì cụ cũng tự mình đi ra xem. Mỗi khi thấy cụ, thanh niên trong xóm đều ồ lên thích thú, reo vang lên và mời cụ lên hàng ghế đầu tiên. Nhưng dù chương trình có hấp dẫn thế nào thì cứ đúng 8h tối là cụ về, kỳ cạch pha cốc sữa bột uống xong là lên giường ngủ một giấc đến cữ rồi dậy.
Cách đây vài năm, một tay cụ Nguyệt vẫn chăm sóc được 3 đứa chắt ngoại. Ông Hoàn kể, vợ chồng con gái ông bận rộn, chợ búa suốt ngày, không có thời gian chăm con nên chúng còi cọc, lại lười ăn. Mang lên ở với cụ Nguyệt được vài tháng thì đứa nào đứa nấy có da có thịt, quấn quýt cụ hơn cả bố mẹ.
Hàng ngày cụ vẫn ra vườn nhổ cỏ, hái rau để nấu thêm bát canh cho con, cháu. Gần đây mới thấy cụ phải đi viện khám vì ho nhiều, huyết áp lên xuống bất thường. Cụ bảo: “Già rồi, cũng phải đau yếu đi tí không có người ta lại bảo mình là siêu nhân”.
Ông Hoàn bảo, ông phục mẹ vợ ở sự công bằng, không thiên vị bất kỳ một đứa cháu, con nào. Dù cụ là mẹ kế, không phải nuôi con chồng nhưng con riêng của chồng đều quý mến cụ, coi cụ như người mẹ thứ hai, dịp tết, giỗ những người con chồng đều về quê thăm cụ và cả đại gia đình lại quây quần bên nhau, kể lại những câu chuyện xưa cũ, xem cách cụ bà sinh sống để học theo, đối xử với con cháu để gia đình được thuận hòa, êm ấm như đại gia đình mà cụ Nguyệt vẫn đang là rường cột, dù đã 104 tuổi.
Trí nhớ kỳ lạ của cụ bà 104 tuổi
Trong khi lũ trẻ chúng tôi áo trong, áo ngoài, môi tím tái vì lạnh thì cụ Nguyệt vẫn chỉ một áo trong và một áo dài bên ngoài chuyện trò với chúng tôi. Hỏi chuyện gì cụ cũng nhớ, có những chuyện con cháu cụ chưa kịp trả lời, cụ đã lên tiếng và ai ai cũng phải bật cười trước trí nhớ siêu phàm của cụ.
Anh Nguyễn Viết Cường, người cháu ngoại ở cùng nhà với cụ tấm tắc: “Cụ là người có một không hai. Cụ sống thọ là một chuyện nhưng cụ vẫn khỏe mạnh, minh mẫn, vẫn giúp con cháu được việc nọ, việc kia, không nề hà bất kỳ việc gì”.
|
Chứng minh nhân dân của cụ Nguyệt.
Rồi như thấy chúng tôi vẫn còn nghi hoặc, anh lôi cuốn sổ ghi chép về việc sửa sang cổng nhà hồi đầu hè ra cho biết, trong khi tổng kết công thợ, anh Cường đang hì hục tính công, so lại với sổ của đội thợ làng cho chính xác thì cụ Nguyệt ở ngoài cứ nói vanh vách ngày thợ bắt đầu đến làm, ngày nào thợ nghỉ, cộng trừ đi lại, cuối cùng con số khớp với con số anh Cường và đội thợ đã ghi.
Anh Cường bảo, đội thợ trong làng mặc dù vẫn biết tiếng tăm khỏe mạnh, minh mẫn của cụ nhưng không khỏi ngạc nhiên trước trí nhớ siêu phàm của cụ.
Khi khách hỏi về con đàn cháu đống của cụ, cụ đọc vanh vách ngày sinh, tháng đẻ của từng người. Cụ có khoảng 30 cháu nội riêng của chồng, dù cụ và đám cháu ấy không được sống cùng nhau ngày nào, trừ những ngày tết chúng về thăm cụ hoặc những ngày về làm giỗ cho ông bà nội của chúng nhưng cụ vẫn nhớ tường tận tên, tuổi từng đứa.
Không chỉ minh mẫn, cụ còn khỏe mạnh và nhanh nhẹn. Hàng ngày cụ vẫn giúp con cháu cơm nước, việc vặt trong nhà. Con cháu nhiều lần nhắc cụ không nên vào bếp nấu nướng vì lo cụ già, lóng ngóng, nhỡ có chuyện gì thì khổ nhưng cụ không nghe, dứt khoát học cách dùng bếp ga để có thể giúp đỡ con cháu.
“Nhưng cụ cũng ghê lắm, muốn giúp cụ việc gì cũng khó lắm” – anh Cường nói rồi nhìn sang người bà ngoại đã ngoài trăm tuổi của mình, ánh mắt đầy yêu thương. Hỏi anh sao bảo cụ ghê, anh kể, dù đã 104 tuổi nhưng cụ vẫn tự tắm giặt, ăn cơm xong tự pha sữa cho mình trước khi đi chứ không để con cháu làm giúp.
“Nhiều khi tôi nói dỗi “hay bà sợ con pha không đủ tiêu chuẩn, bà không tin con” nhưng bà chỉ cười tươi, mắng yêu rồi bảo “bà còn làm được thì bà làm, mày dành thời gian giúp vợ, dạy con học hành là được rồi” - anh kể.
Con rể của cụ, ông Nguyễn Viết Hoàn (năm nay đã 73 tuổi) cũng không tiếc lời trầm trồ khi nói về người mẹ vợ mà ông kính nể từ ngày về làm rể. Ông kể, ngay từ ngày đầu tiên đến thăm nhà vợ tương lai, gặp mẹ vợ, bà đã tuyên bố thẳng: bà chỉ còn 2 người con gái, dứt khoát đứa con gái đầu phải ở với bà.
“Hồi đó tôi cũng có đôi chút lo lắng nhưng vì tình yêu, tôi vẫn đến ở rể nhà cụ. Càng sống bên cụ, tôi càng nể phục. Cụ là một tấm gương của tôi, không chỉ trong lao động nông nghiệp mà cả đối nhân xử thế, cụ khiến tôi thấy bao nhiêu năm nay tôi như đang ở nhà mình chứ không phải nhà vợ. Ngay cả cách cụ đối xử với con riêng của người chồng quá cố cũng khiến tôi phải khâm phục” – ông Hoàn tâm sự.
Tấm gương dạy con cháu thảo hiền
Cụ Nguyệt quê Thái Bình, về làm lẽ cụ ông ở làng Đường Lâm, Sơn Tây chưa dược bao lâu thì cụ ông mất, để lại 2 đứa con gái nhỏ nheo nhóc và đứa con gái nuôi mới chỉ chưa đầy 10 tuổi. Năm 1966, theo tiếng gọi của Đảng, cụ rời quê chồng vào vùng Ba Vì làm kinh tế mới.
|
|
Cụ nhớ ngày mới đến Ba Vì chỉ toàn cây và đồi núi. Chỗ không có cây thì chỉ thấy mênh mông nước. Ngày rời nhà đến Ba Vì, cụ phải chuyển từng viên gạch, cây cột từ nhà trên một chiếc xe bò kéo đến Tản Lĩnh bây giờ.
Một tay cụ phát hoang, dựng nhà tạo ruộng, cấy cày nuôi cả gia đình, đồng thời giúp bà con khác lao động, trồng hoa màu ổn định cuộc sống. Nhờ lao động giỏi nên cụ được bầu làm Chủ nhiệm Hợp tác xã Vĩ Giang (tên gọi từ những năm 60 - 70 của thế kỷ trước), nhưng cụ không nhận chức Chủ nhiệm vì không biết chữ. Cụ chỉ nhận làm Đội trưởng đội sản xuất để đôn đốc bà con, chị em làm đồng.
Bao nhiêu năm sinh sống là bấy nhiêu năm cụ không xem ti vi, cứ 8h tối là cụ đi ngủ, đến 1-2h sáng tỉnh giấc và thức đến sáng luôn. Nhà cụ ngay bên trong hội trường nhà văn hóa của thôn nên cụ vẫn tự mình đi sinh hoạt người cao tuổi. Hôm nào nhà văn hóa có tổ chức chương trình gì cụ cũng tự mình đi ra xem. Mỗi khi thấy cụ, thanh niên trong xóm đều ồ lên thích thú, reo vang lên và mời cụ lên hàng ghế đầu tiên. Nhưng dù chương trình có hấp dẫn thế nào thì cứ đúng 8h tối là cụ về, kỳ cạch pha cốc sữa bột uống xong là lên giường ngủ một giấc đến cữ rồi dậy.
Cách đây vài năm, một tay cụ Nguyệt vẫn chăm sóc được 3 đứa chắt ngoại. Ông Hoàn kể, vợ chồng con gái ông bận rộn, chợ búa suốt ngày, không có thời gian chăm con nên chúng còi cọc, lại lười ăn. Mang lên ở với cụ Nguyệt được vài tháng thì đứa nào đứa nấy có da có thịt, quấn quýt cụ hơn cả bố mẹ.
Hàng ngày cụ vẫn ra vườn nhổ cỏ, hái rau để nấu thêm bát canh cho con, cháu. Gần đây mới thấy cụ phải đi viện khám vì ho nhiều, huyết áp lên xuống bất thường. Cụ bảo: “Già rồi, cũng phải đau yếu đi tí không có người ta lại bảo mình là siêu nhân”.
Ông Hoàn bảo, ông phục mẹ vợ ở sự công bằng, không thiên vị bất kỳ một đứa cháu, con nào. Dù cụ là mẹ kế, không phải nuôi con chồng nhưng con riêng của chồng đều quý mến cụ, coi cụ như người mẹ thứ hai, dịp tết, giỗ những người con chồng đều về quê thăm cụ và cả đại gia đình lại quây quần bên nhau, kể lại những câu chuyện xưa cũ, xem cách cụ bà sinh sống để học theo, đối xử với con cháu để gia đình được thuận hòa, êm ấm như đại gia đình mà cụ Nguyệt vẫn đang là rường cột, dù đã 104 tuổi.
Theo Nhật Thu (Pháp Luật Việt Nam)
-
Thời sự1 ngày trướcTại huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc vừa xảy ra vụ việc bé gái 5 tuổi bị chó nuôi của gia đình cắn tử vong thương tâm.
-
Thời sự1 ngày trướcNgày 21/11, lãnh đạo UBND xã Krông Năng (huyện Krông Pa, Gia Lai) xác nhận, có vụ việc một em bé 4 tuổi nghi bị gã đàn ông hàng xóm xâm hại. Cơ quan chức năng đang xác minh, làm rõ.
-
Thời sự1 ngày trướcNhận tin chồng cùng đồng nghiệp bị rơi theo chiếc xe xuống sông mất tích, chị K. đang mang bầu cũng đến hiện trường, ngóng đợi phép màu xảy ra.
-
Thời sự3 ngày trướcTheo người dân sinh sống ở các ngõ 127, 155 Nguyễn Trãi; 126, 144 đường Thượng Đình (quận Thanh Xuân, Hà Nội), việc dùng barie chặn xe là "cực chẳng đã" để đảm bảo an toàn giao thông.
-
Thời sự3 ngày trướcCơ quan công an đang khẩn trương vào cuộc điều tra, làm rõ 2 vợ chồng tử vong nghi bị thiêu sống bằng xăng
-
Thời sự3 ngày trướcSau khi được gia đình gửi tại trường mầm non, bé 4 tuổi được phát hiện cháu đã tử vong dưới hồ nước nhà dân, cách trường không xa.
-
Thời sự4 ngày trướcCơ quan khí tượng dự báo Hà Nội sắp hứng mưa, mưa rào và có thể có dông, trời chuyển lạnh từ đêm nay.
-
Thời sự4 ngày trướcSau cú va chạm với ô tô trên đường đê ở huyện Tiền Hải (Thái Bình), người phụ nữ đi xe máy bị hất văng xuống triền đê tử vong tại chỗ.
-
Thời sự4 ngày trướcNhóm học sinh lớp 8 Trường THCS Hiền Quan rủ nhau đi tắm sông, 5 em bất ngờ bị nước cuốn trôi mất tích.
-
Thời sự4 ngày trướcNguyễn Văn Vĩ quay lại quán nhậu, cầm dao lao vào đâm gục người đàn ông trước sự hoảng loạn của người xung quanh
-
Thời sự5 ngày trướcThi thể 2 học sinh lớp 7 mất tích khi tắm sông đã được tìm thấy và bàn giao cho gia đình để lo hậu sự.
-
Thời sự5 ngày trướcTài xế xe ô tô bán tải vượt ẩu khi qua cầu phao Phong Châu (huyện Tam Nông, tỉnh Phú Thọ) được cơ quan chức năng xác định là ông N.H.H. (45 tuổi, trú tại xã Thanh Uyên, huyện Tam Nông).
-
Thời sự5 ngày trướcNghe tiếng động mạnh, người dân sống gần khu vực chợ đầu mối nông sản Thủ Đức (TPHCM) chạy ra kiểm tra, phát hiện nam shipper tử vong, xe máy văng xa cách 20m.
-
Thời sự6 ngày trướcTriều cường đạt đỉnh vào chiều 16/11 khiến nhiều tuyến đường vùng trũng thấp ở TP.HCM ngập sâu, nước tràn cả vào nhà ảnh hưởng đến đời sống người dân.