- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
4 năm đằng đẵng nuôi bạn gái ăn học, vừa ra trường nàng phải lòng luôn anh đồng nghiệp
Cô ấy tìm tôi, mang đến cả một khoản tiền kha khá, nước mắt như mưa, nói lời xin lỗi: “Em không còn yêu anh nữa. Em cảm ơn anh vì những gì anh đã làm cho em."
Bao nhiêu dự định, bao nhiêu ước mơ về một mái ấm gia đình của tôi với cô ấy không ngờ có ngày lại đổ bể theo cách này. Tôi hận người con gái đó – người mà tôi đã hết lòng, hết dạ yêu thương và hi sinh vì cô ấy suốt 4 năm qua. Vậy mà giờ cô ấy nói một câu ngắn ngủn: “Em không còn yêu anh nữa…” để giữ sạch tình nghĩa.
Chúng tôi cùng xuất thân từ tỉnh lẻ lên thành phố học tập. Gia cảnh nhà tôi và cô ấy cũng nghèo như nhau. Lên thành phố học, hai đứa tự nhủ sẽ cố gắng hết sức vì tương lai sau này. Tình yêu ban đầu ngây thơ trong trắng là động lực cho chúng tôi nỗ lực hết mình.
Tôi hận người con gái đó – người mà tôi đã hết lòng, hết dạ yêu thương và hi sinh vì cô ấy suốt 4 năm qua. (Ảnh minh họa)
Tôi là đàn ông, con trai, nên khi cuộc sống của hai đứa khó khăn, tôi tự nguyện đi làm thêm kiếm tiền. Bố mẹ cô ấy nghèo nên hầu như cô ấy phải tự mình lo liệu cuộc sống trên đây. Vì thế, tôi đi làm thêm nhiều việc, có hôm làm đến đêm. Tôi muốn bạn gái mình yên tâm học tập nên tự lo hết mọi khoản.
Hàng tháng tôi đi làm được tiền, tôi đều cố gắng đưa đủ cho bạn gái để chi tiêu, sinh hoạt. Tôi xác định đó là vợ mình sau này nên chẳng có gì phải đắn đo, toan tính. Vì mải đi làm, ham kiếm tiền nên tôi cũng chểnh mảng học hành. Kết quả là tôi bị thi lại khá nhiều môn, dẫn đến việc ra trường không đúng như hạn định.
Bạn gái tốt nghiệp ra trường, tôi cũng nhờ anh bạn quen biết xin cho cô ấy vào làm ở một chỗ tạm ổn. Mặc dù lương không quá cao nhưng cũng khá ổn. Tới lúc này, tôi mới điên cuồng lao vào làm để phấn đấu lấy cái bằng, tốt nghiệp ra trường. Bằng tuổi nhau học cùng khóa với nhau nhưng cuối cùng bạn gái tôi lại chính thức đi làm trước tôi. Có ai ngờ, đó cũng là lí do khiến cô ấy thay lòng đổi dạ.
Hàng tháng tôi đi làm được tiền, tôi đều cố gắng đưa đủ cho bạn gái để chi tiêu, sinh hoạt. (Ảnh minh họa)
Ra môi trường mới, gặp nhiều người đàn ông thành đạt hơn tôi, cô ấy bắt đầu so sánh. Phải thừa nhận so với họ tôi có là gì. Tôi chỉ là một chàng trai nhà quê, đi làm thêm, giờ còn chưa đi làm... Còn họ là những người đàn ông đã ra trường đời, rạn dày kinh nghiệm, lại khéo ăn nói và hơn hết là… có tiền.
Tôi hoàn toàn không mảy may nghi ngờ. Tình nghĩa bao năm qua, niềm tin và cả những gì mà hai đứa hứa với nhau khiến tôi không chút hoài nghi nào cả. Tôi cứ mặc bạn gái đi làm, còn mình lao vào học để hoàn thành những môn còn dang dở. Cho tới một ngày, cô ấy tìm tôi và nói chia tay.
Ra môi trường mới, gặp nhiều người đàn ông thành đạt hơn tôi, cô ấy bắt đầu so sánh. (Ảnh minh họa)
Bạn gái tôi mang đến một khoản tiền. Cô ấy để trong phong bì. Cô ấy thú thật luôn là: “Em không còn yêu anh nữa, giờ em đang có cảm tình với một anh đồng nghiệp. Em biết em sai, có lỗi với anh nhưng tình cảm là thứ không ai nói trước được. Em biết ơn anh nhiều lắm. Khoản tiền này cũng là anh ấy cho em để gửi cảm ơn anh. Nếu thiếu, hàng tháng em sẽ gửi trả cho anh. Mong anh hãy quên em đi và tha lỗi cho em”.
Tôi chết lặng. Biết nói gì, làm gì khi mà người ta đã không còn yêu mình nữa. Tiền tôi chẳng tiếc, tiếc cái công bao năm qua mình vun vén và giữ gìn tình yêu này. Cứ như thế cô ấy đi và bỏ lại tôi… Đau đớn lắm nhưng xét cho cùng đó cũng là sự thật không thể nào thay đổi được nữa rồi.
Theo Khám phá
-
Tâm sự1 giờ trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự10 giờ trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự12 giờ trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự16 giờ trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự21 giờ trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự23 giờ trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự1 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự1 ngày trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!
-
Tâm sự1 ngày trướcChấp nhận xa cách vì tương lai đám trẻ, để rồi tôi nhận về chỉ là máu và nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrong suốt chuyến đi, thấy người ta có chồng, có vợ, cả nhà sum vầy, quả thật cũng có lúc tôi lặng lẽ lau nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcBiết chồng ngoại tình với hết người này đến người khác nhưng lâu nay tôi cố vờ như không thấy, và sẽ tiếp tục như thế nếu anh vẫn đưa đủ mỗi tháng 30 triệu đồng.
-
Tâm sự2 ngày trướcNgày đầu về nhà chồng, vừa thay vội chiếc váy cưới, mẹ chồng đã gọi tôi ra rửa nốt đống bát đũa còn lại.