- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Chồng bắt vợ phá thai để rảnh rang ở với nhân tình
Gần 2 năm qua tôi như một con ốc sên trong cái vỏ bọc trống rỗng, với cái đầu trống rỗng. Vậy là gần 2 năm, anh phản bội tôi, phản bội tình yêu hơn 5 năm với những trở ngại mà 2 đứa đã vượt qua để có được tình yêu mà lúc ấy cho là bền vững và kiên cố.
Gần 2 năm qua tôi như một con ốc sên trong cái vỏ bọc trống rỗng, với cái đầu trống rỗng. Vậy là gần 2 năm, anh phản bội tôi, phản bội tình yêu hơn 5 năm với những trở ngại mà 2 đứa đã vượt qua để có được tình yêu mà lúc ấy cho là bền vững và kiên cố.
Tình yêu của 4 năm đại học, 1 năm xa cách và của 6 tháng kết hôn, người Bắc kẻ Nam vậy mà bằng mọi cách chúng tôi đã đến được với nhau. Đáng lẽ ra anh phải trân trọng và gìn giữ nó, nhưng không, khi chúng tôi vừa chuẩn bị cho sự chào đời của một thiên thần thì anh quay lưng phản bội. Con tôi chưa được thành hình, nó chỉ là giọt máu vừa được 1.5 tháng. Đó là khoảng thời gian bất hạnh, đau khổ, tủi hờn, cô đơn, lạnh lẽo đối với tôi.
Một mình làm dâu ngoài Bắc, cách nhà hơn 2000 km, tôi chỉ biết khóc và khóc. Ta tưởng đâu tình yêu ấy mãi là động lực để ta phấn đấu mà có thể từ bỏ mọi thứ vì nó, bỏ gia đình, công việc bạn bè để cùng người mình thương về sống tại nơi anh chào đời và lớn lên, để tập làm quen cuộc sống vốn lúc nào cũng lễ nghĩa, nho giáo, phong tục tập quán khác. Nhưng giờ đây tôi còn lại gì, anh không trách nhiệm, hết tình yêu, không quan tâm, quay sang lăng mạ và hà khắc, cuộc sống toàn nước mắt và nước mặt, nếu không có con, có lẽ tôi đã chết.
Khi yêu, mọi thứ xung quanh đều màu hồng, anh và nhân tình anh cũng đang như thế, bỏ lại người vợ không chút lỗi lầm và đang mang trong người đứa con tội nghiệp đang tượng hình chưa đầy 2 tháng. Anh liên tục bắt tôi phá bỏ thai, không đồng ý tôi lại được anh đáp trả bằng những lời thậm tệ: cô là đứa ăn bám, là đứa thối tha. Phải, tôi là kẻ ăn bám vì ra ngoài đó tôi chưa tìm được việc làm đã có thai, thử hỏi dù 1 người tốt nghiệp đại học, có kinh nghiệm kế toán 5 năm, nhưng đang có thai, ai dám nhận làm? Tôi là kẻ thối tha ư? Tôi ở nhà và chỉ biết lo cho chồng, anh ta ra ngoài làm cặp bồ bỏ vợ trong lúc đang mang thai chắc anh ta thơm tho lắm. Tôi phải làm gì đây? Đó là khoảng thời gian tăm tối của cuộc đời, đã thế còn anh còn cùng người đàn bà đó bày mưu tình kế đuổi tôi về lại miền Nam, anh hăm dọa và thuê gian hồ lấy mạng tôi. Tôi phải làm gì bây giờ, 1 thân 1 mình nơi xứ người, về lại sợ mẹ mình đau lòng. Bố mẹ chồng tôi biết cũng chẳng làm được gì, la mắng anh vài tiếng cũng xong.
Cuối cùng anh và người đàn bà đó cũng thành công. Gia đình tôi biết chuyện, mẹ tôi dọa chết nếu tôi không về. Lặng lẽ 1 mình tôi về lại nhà mẹ để đón con chào đời, dường như không còn nước mắt để khóc, bởi lẽ, nước mắt đã lấp đầy những kỷ niệm trong tình yêu mà chúng tôi đã từng có, anh biết tôi đi, lòng anh vui mừng khôn siết, không ngăn cản, tôi biết đó là lúc giữa 2 chúng tôi, tình không và nghĩa cũng không. Anh dọn hết quần áo, tủ giường, mua đất cất nhà sống cùng nhân tình, đó là người phụ nữ lớn hơn chúng tôi 5 tuổi, có 1 đời chồng và 2 đứa con riêng. Ngày tôi sinh con cũng là lúc người đàn bà đó mang thai với chồng tôi, thật đau lòng. Lặng lẽ sống, lặng lẽ buồn, ai nào biết được. Những cảm giác đan xen thật khó chịu trong suốt thời gian qua, nó như 1 cái dằm ghim thật sâu vào trong tim, không cách nào lấy ra được.
Ngày hôm qua, anh cùng tôi ra tòa ly hôn, con tôi vừa tròn 14 tháng, từ bắc vào nam, anh ta không lên thăm con mặc dù biết bé đang bệnh, không 1 bộ quần áo hay 1 hộp sữa cho con, tấm lòng người cha của anh ta thật "vĩ đại". Tôi không cần anh ta mua, tôi đã sinh và nuôi con được đến thời gian này rồi, chưa lần tôi để con mình phải không mặc đồ đi ra ngoài hay chưa lần để con nhịn uống sữa, tôi chỉ nói để anh ta nhìn lại lương tâm người làm cha, vậy mà mở miệng là anh ta nho giáo và lễ nghĩa. Nhìn thẳng vào mặt anh ta, tôi tự hỏi sao trước đây mình lại có thể yêu được con người này.
Tôi biết khi ra về anh ta liền mua rất nhiều đồ đem về cho con riêng của người đàn bà đó. Kết thúc phiên tòa ra về trong lòng tôi trống rỗng, không cảm giác, không đau, không hụt hẫng, chỉ thấy lòng nhẹ tênh, cái dằm đó, nó đang nằm im và có lẽ vết đau ấy đang dần chai sạn lại. Thấy mẹ đang ẵm cháu đứng đợi tôi về, thấy con cười thật tươi gọi mẹ mà tôi thấy thật vui. Bỏ đi tất cả, ta làm lại từ đầu, nhưng không phải 1 mình vì mẹ đã có thêm con...
Tình yêu của 4 năm đại học, 1 năm xa cách và của 6 tháng kết hôn, người Bắc kẻ Nam vậy mà bằng mọi cách chúng tôi đã đến được với nhau. Đáng lẽ ra anh phải trân trọng và gìn giữ nó, nhưng không, khi chúng tôi vừa chuẩn bị cho sự chào đời của một thiên thần thì anh quay lưng phản bội. Con tôi chưa được thành hình, nó chỉ là giọt máu vừa được 1.5 tháng. Đó là khoảng thời gian bất hạnh, đau khổ, tủi hờn, cô đơn, lạnh lẽo đối với tôi.
Một mình làm dâu ngoài Bắc, cách nhà hơn 2000 km, tôi chỉ biết khóc và khóc. Ta tưởng đâu tình yêu ấy mãi là động lực để ta phấn đấu mà có thể từ bỏ mọi thứ vì nó, bỏ gia đình, công việc bạn bè để cùng người mình thương về sống tại nơi anh chào đời và lớn lên, để tập làm quen cuộc sống vốn lúc nào cũng lễ nghĩa, nho giáo, phong tục tập quán khác. Nhưng giờ đây tôi còn lại gì, anh không trách nhiệm, hết tình yêu, không quan tâm, quay sang lăng mạ và hà khắc, cuộc sống toàn nước mắt và nước mặt, nếu không có con, có lẽ tôi đã chết.
Ảnh minh họa
Khi yêu, mọi thứ xung quanh đều màu hồng, anh và nhân tình anh cũng đang như thế, bỏ lại người vợ không chút lỗi lầm và đang mang trong người đứa con tội nghiệp đang tượng hình chưa đầy 2 tháng. Anh liên tục bắt tôi phá bỏ thai, không đồng ý tôi lại được anh đáp trả bằng những lời thậm tệ: cô là đứa ăn bám, là đứa thối tha. Phải, tôi là kẻ ăn bám vì ra ngoài đó tôi chưa tìm được việc làm đã có thai, thử hỏi dù 1 người tốt nghiệp đại học, có kinh nghiệm kế toán 5 năm, nhưng đang có thai, ai dám nhận làm? Tôi là kẻ thối tha ư? Tôi ở nhà và chỉ biết lo cho chồng, anh ta ra ngoài làm cặp bồ bỏ vợ trong lúc đang mang thai chắc anh ta thơm tho lắm. Tôi phải làm gì đây? Đó là khoảng thời gian tăm tối của cuộc đời, đã thế còn anh còn cùng người đàn bà đó bày mưu tình kế đuổi tôi về lại miền Nam, anh hăm dọa và thuê gian hồ lấy mạng tôi. Tôi phải làm gì bây giờ, 1 thân 1 mình nơi xứ người, về lại sợ mẹ mình đau lòng. Bố mẹ chồng tôi biết cũng chẳng làm được gì, la mắng anh vài tiếng cũng xong.
Cuối cùng anh và người đàn bà đó cũng thành công. Gia đình tôi biết chuyện, mẹ tôi dọa chết nếu tôi không về. Lặng lẽ 1 mình tôi về lại nhà mẹ để đón con chào đời, dường như không còn nước mắt để khóc, bởi lẽ, nước mắt đã lấp đầy những kỷ niệm trong tình yêu mà chúng tôi đã từng có, anh biết tôi đi, lòng anh vui mừng khôn siết, không ngăn cản, tôi biết đó là lúc giữa 2 chúng tôi, tình không và nghĩa cũng không. Anh dọn hết quần áo, tủ giường, mua đất cất nhà sống cùng nhân tình, đó là người phụ nữ lớn hơn chúng tôi 5 tuổi, có 1 đời chồng và 2 đứa con riêng. Ngày tôi sinh con cũng là lúc người đàn bà đó mang thai với chồng tôi, thật đau lòng. Lặng lẽ sống, lặng lẽ buồn, ai nào biết được. Những cảm giác đan xen thật khó chịu trong suốt thời gian qua, nó như 1 cái dằm ghim thật sâu vào trong tim, không cách nào lấy ra được.
Ngày hôm qua, anh cùng tôi ra tòa ly hôn, con tôi vừa tròn 14 tháng, từ bắc vào nam, anh ta không lên thăm con mặc dù biết bé đang bệnh, không 1 bộ quần áo hay 1 hộp sữa cho con, tấm lòng người cha của anh ta thật "vĩ đại". Tôi không cần anh ta mua, tôi đã sinh và nuôi con được đến thời gian này rồi, chưa lần tôi để con mình phải không mặc đồ đi ra ngoài hay chưa lần để con nhịn uống sữa, tôi chỉ nói để anh ta nhìn lại lương tâm người làm cha, vậy mà mở miệng là anh ta nho giáo và lễ nghĩa. Nhìn thẳng vào mặt anh ta, tôi tự hỏi sao trước đây mình lại có thể yêu được con người này.
Tôi biết khi ra về anh ta liền mua rất nhiều đồ đem về cho con riêng của người đàn bà đó. Kết thúc phiên tòa ra về trong lòng tôi trống rỗng, không cảm giác, không đau, không hụt hẫng, chỉ thấy lòng nhẹ tênh, cái dằm đó, nó đang nằm im và có lẽ vết đau ấy đang dần chai sạn lại. Thấy mẹ đang ẵm cháu đứng đợi tôi về, thấy con cười thật tươi gọi mẹ mà tôi thấy thật vui. Bỏ đi tất cả, ta làm lại từ đầu, nhưng không phải 1 mình vì mẹ đã có thêm con...
Lan Nguyễn
-
Tâm sự8 giờ trướcBố mẹ tôi trao cho tôi một số tiền, vàng lớn làm của hồi môn. Đêm tân hôn, chồng lại có hành động gây sốc.
-
Tâm sự13 giờ trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
Tâm sự17 giờ trướcCô tự nguyện theo sự môi giới của chị hàng xóm làm nghề gái bao, vì ham cuộc sống giàu sang nhung lụa của chị ấy mà chấp nhận làm người tình của người đàn ông giàu có đáng tuổi bố của cô.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi cả nhà anh đồng lòng ruồng bỏ một người phụ nữ là dâu con đã được hỏi cưới đàng hoàng vào đúng lúc cô ấy không may bị sảy thai, đau ốm rồi mất việc làm như vậy. Liệu anh có nghĩ đến sự quả báo không anh?
-
Tâm sự1 ngày trướcSau cú lật mặt của chị đồng nghiệp thân thiết 5 năm có lẻ, tôi phải xin nghỉ phép 2 tuần để lấy lại tinh thần.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcGia đình chồng tôi rất giàu có, bề thế, còn tôi lại chẳng có gì. Nếu ly hôn khả năng cao quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng, nghĩ đến đó tôi lại cố nhẫn nhịn cuộc hôn nhân đau khổ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi ly hôn vợ ngoại tình, để lại ngôi nhà cho cô ấy rồi bỏ việc, vác ba lô đến thành phố khác ở trọ, nhận làm những việc nhỏ nhất, dù bị bố mẹ mắng chửi là ngu ngốc.
-
Tâm sự2 ngày trướcNgày tiếp khách đến mua biệt thự, cả nhà tôi sững sờ đến ngây người khi người chủ tương lai của căn biệt thự lại là Hoài, cô vợ cũ của tôi. Hoài đang mang thai, đi cùng chồng là một người đàn ông lịch lãm, sang trọng. Thấy Hoài khỏe mạnh, xinh đẹp rạng ngời, tôi biết em đã có cuộc sống vô cùng hạnh phúc, vô cùng viên mãn…
-
Tâm sự2 ngày trướcNụ cười chưa kịp tắt khi chào nhau, 3 người phụ nữ trong buổi gặp đều sững sờ, có chút hốt hoảng. Bởi mẹ con tôi và mẹ anh đều nhận ra đối phương là ai...