Lấy chồng, bố mẹ mua cho tôi một ngôi nhà làm của hồi môn, mẹ chồng đến ở chung một thời gian thì phán câu như ngớ ngẩn

Hai đứa hạnh phúc bên nhau và tôi có bầu ngay sau cưới một tháng. Thời gian bầu bí, chồng một tay chăm sóc tôi nhiệt tình và chu đáo đến khi sinh con.

Ngay từ lần đầu tiên chúng tôi gặp ở trường đại học, hai đứa đã biết mình thuộc về nhau. Chẳng mất nhiều thời gian tán tỉnh, tôi cũng có suy nghĩ hiện đại là yêu là phải yêu ngay kẻo mất. Chồng chủ động hẹn hò và tôi chấp nhận ngay.

Theo cảm nhận của tôi, anh là người đàn ông tuyệt vời, ở bên anh tôi có cảm giác vô cùng vững chãi và như được bảo vệ tuyệt đối. Chỉ có điều gia đình anh không được khá giả, bố mẹ không hài lòng về con rể tương lai như vậy. Nhưng do tôi một lòng yêu anh nên bố mẹ đành miễn cưỡng đồng ý. Ông bà âm thầm mua cho tôi một ngôi nhà làm của hồi môn nhưng lại đi nói với họ hàng xung quanh rằng nhà chồng tặng. Từ nhỏ tôi sinh ra đã được sung sướng nên bố mẹ tâm sự không muốn tôi khổ.

Sau khi cưới, để tránh mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu, chúng tôi chuyển ra ở riêng luôn. Tôi cũng nói với mẹ chồng đây là nhà của bố mẹ tôi cho chứ tiền nong không liên quan đến con trai bà để sau này đỡ lằng nhằng phức tạp.

Lấy chồng, bố mẹ mua cho tôi một ngôi nhà làm của hồi môn, mẹ chồng đến ở chung một thời gian thì phán câu như ngớ ngẩn-1

Hai đứa hạnh phúc bên nhau và tôi có bầu ngay sau cưới một tháng. Thời gian bầu bí, chồng một tay chăm sóc tôi nhiệt tình và chu đáo đến khi sinh con. Lúc có con, anh lại bận việc dự án nên nhờ mẹ chồng sang ở cùng. Tuy nhiên, kể từ khi bà đến tôi lại càng thấy bận rộn hơn. Lúc cháu khóc, bà cũng mặc kệ. Hàng ngày bà lại yêu cầu tôi nấu cho bà những món ăn theo sở thích của bà. Tôi phát ngán ngẩm vì rõ là bà sang giúp lúc ở cữ, đằng này tôi lại quay ra chăm cả bà nữa, quá mệt mỏi luôn.

Tôi tức giận nói thẳng: "Mẹ về đi, con không cần mẹ chăm nom nữa, con sẽ nhờ mẹ đẻ sang ít hôm. Về lâu dài, con cũng phải thuê giúp việc vì nay mai phải đi làm nữa". Mẹ chồng nhất định không chịu về, tôi mặc kệ, hôm sau tôi gọi mẹ ruột đến. Khi thấy mẹ tôi mang quần áo đến ở lâu thì mẹ chồng tức giận nói: "Đây là nhà con trai tôi, sao bà thông gia lại đến ở như thế được. Tôi vẫn còn đây thì không phải nhờ đến tay bà". Mẹ tôi nghe thế vẫn bình tĩnh cười nhẹ nhàng và không nói gì.

Còn tôi, thấy mẹ chồng nói thật vô lý vì trước đây rõ là bà đã biết nhà của bố mẹ tôi cho mà phán câu vớ vẩn như vậy. Tôi phản bác: "Nhà này của bố mẹ con cho mà mẹ, mẹ quên rồi à, con trai mẹ không bỏ ra một đồng nào đâu. Nếu mẹ muốn, con có thể cho xem sổ đỏ".

Thấy tôi nói thế, mẹ chồng ngượng ngùng rồi bỏ về ngay lập tức. Tôi nghĩ, nếu như mẹ chồng không về ở chung thì chẳng mất tình cảm như thế, giờ thật khó mà hàn gắn mối quan hệ. Tôi phải làm sau đây?

(phuonganh...@gmail.com)

Theo Vietnamnet


mẹ chồng nàng dâu


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.