- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Con gái thi trượt tốt nghiệp, tức giận tôi nặng lời với cháu để rồi 5h sáng mở cửa vào thì thấy cảnh tượng kinh hãi này
Mắng nhiếc con thậm tệ khi học khá như vậy mà vẫn trượt tốt nghiệp để người ta cười vào mặt bố mẹ. Ấy vậy mà sáng hôm sau tôi vào phòng con thì khóc thét thấy cảnh tượng kinh hoàng này.
- Chán vợ đẻ đến đứa thứ 4 vẫn là con gái, tôi ra ngoài kiếm đứa con trai nhưng một lần đứa bé vào viện cấp cứu mới biết mình ngu
- Con vừa thi xong tốt nghiệp chồng đã ép tôi ký vào đơn ly hôn, nhưng khi nhận được tin nhắn này từ con gái thì lại cầu xin tôi quay lại
- Tôi gọi điện nhờ bố mẹ vợ "dạy lại con gái" vì dám bỏ nhà theo trai nhưng lúc đọc mảnh giấy vợ để trên bàn thì không cầm được nước mắt
Nhà tôi có duy nhất một đứa con, nên vợ chồng tôi đặt kỳ vọng vào cháu nhiều lắm. Từ nhỏ chúng tôi đã đầu tư cho cháu đi học trường tốt, học thêm thầy cô dạy giỏi. Con bé lực học cũng ổn, luôn nằm trong top 5 học sinh giỏi nhất của lớp. Cháu cũng đạt được giải thi trường, thành phố.
Con gái là niềm tự hào, kiêu hãnh của vợ chồng tôi. Đi đâu tôi cũng khoe con và năm nay con đã hoàn thành xong kỳ thi Tốt nghiệp THPT. Tôi cũng định hướng cho cháu thi vào trường Kinh tế. Tôi nghĩ lực học của cháu sẽ đỗ chắc, thậm chí thủ khoa của trường cũng nên.
(Ảnh minh họa)
Hy vọng là vậy ấy thế nhưng lúc biết kết quả thi tốt nghiệp vợ chồng tôi sốc, sốc cực độ khi con gái mình trượt tốt nghiệp chứ đừng nói là đậu Đại học. Niềm vinh hạnh, tự hào của tôi giờ là sự nhục nhã ê chề. Về nhà, tôi mắng nhiếc, nói những câu thậm tệ khó nghe với con, rằng con chẳng được cái tích sự gì, ăn hại, là nỗi nhục nhã, gánh nặng của bố mẹ.
Tôi cứ xả, xả hết bực tức vào đầu con bé. Nó chỉ im lặng nghe rồi khóc. Bực mình, tối ấy tôi không cho nó ăn cơm, bắt nó ngồi trong phòng tự suy nghĩ về việc trượt tốt nghiệp, bôi tro trát trấu vào mặt bố mẹ đi. Bực con, xấu hổ vì con cả đêm tôi không ngủ được.
5h sáng dậy, mở cửa phòng con xem nó thế nào, tôi sốc khi thấy con bé nằm sõng soài dưới sàn nhà, xung quanh đầy viên thuốc rơi ra. Gọi con nhưng con bất động không tỉnh, sợ quá tôi gọi chồng đưa con đi viện. Bác sĩ vội cấp cứu, rửa ruột cho nó gấp vì con bé uống thuốc ngủ tự tử.
Gần tối, con bé mới tỉnh rồi nhìn bố mẹ với gương mặt vô hồn. Bác sĩ bảo con đã uống quá nhiều thuốc ngủ, may mắn là cứu được. Nhưng vì áp lực, stress mà con bé có thể sẽ không còn cười đùa, vô tư như trước nữa.
Vợ chồng tôi chết lặng vì điều đó, không hiểu tại sao con bé lại dại dột làm điều này. Hay do hôm trước tôi mắng nó khiến nó nghĩ tiêu cực? Về nhà dọn phòng cho con, tôi thấy bức thư nó để lại với nội dung oán trách tôi.
(Ảnh minh họa)
Từ bé nó thích học vẽ, nhưng tôi bắt nó phải học thật giỏi các môn tính toán, không được tham gia các môn năng khiếu nó thích. Nó nói cố tình làm sai bài để trượt tốt nghiệp vì không muốn làm theo những gì bố mẹ muốn mà nó không muốn. Nó chọn cách uống thuốc ngủ để không phải để vợ chồng tôi xấu hổ, bị gánh nặng vì đứa con vô dụng.
Hiểu ra mình đã sai lầm khi dạy con dẫn tới hậu quả thế này, tôi tự trách bản thân và thương con vô cùng. Nếu tôi chịu hỏi nó muốn gì, thích gì, tôn trọng sở thích của con, không ép con làm điều tôi muốn thì mọi thứ đã khác rồi. Con bé sẽ được sống là chính mình, làm điều con muốn, vô tư, yêu đời. Chính tôi, là tôi ôi đã hủy hoại cuộc đời con bé.
Trở về nhà sau những ngày điều trị ở viện, con như thành người khác. Nhìn nó tôi cứ khóc, trách bản thân và lại tự nhủ lòng giá như tôi… Nhưng trên đời là gì có giá như mà được toại nguyện. Tôi là một bà mẹ tồi, ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho bản thân, luôn gây sức ép, áp lực cho con, biến con trở nên lầm lũi, sống hướng nội. Tôi sai, sai rồi. Giờ tôi chỉ biết trông chờ vào bác sĩ tâm lý, mong rằng họ sẽ giúp cháu hết bệnh trở về là chính cháu, sống đúng với lứa tuổi của con. Con muốn gì tôi cũng chịu hết, bởi con là tất cả của chúng tôi.
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet.vn
-
Tâm sự8 giờ trướcSau hai năm tôi cố tình lần lữa thực hiện thiên chức làm mẹ để chạy theo ánh hào quang trước mắt mình, một hôm Hoàng mời tôi xuống phòng khách, nghiêm túc thông báo rằng Hoa, cô giúp việc trẻ, xinh đẹp đã cho gia đình anh thỏa nguyện khi cô đã mang thai con của anh được ba tháng.
-
Tâm sự12 giờ trướcTôi không có nhu cầu nhiều nhưng "ngủ chay" vậy thì bao giờ mới có con đây?
-
Tâm sự12 giờ trướcSau khi bố qua đời, anh em tôi dọn dẹp phòng ngủ của ông và tìm thấy lá thư với vài chữ nguệch ngoạc cuối cùng.
-
Tâm sự16 giờ trướcTôi làm mẹ cũng tệ, mà làm con cũng chẳng ra sao…
-
Tâm sự1 ngày trướcBố mẹ tôi trao cho tôi một số tiền, vàng lớn làm của hồi môn. Đêm tân hôn, chồng lại có hành động gây sốc.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô tự nguyện theo sự môi giới của chị hàng xóm làm nghề gái bao, vì ham cuộc sống giàu sang nhung lụa của chị ấy mà chấp nhận làm người tình của người đàn ông giàu có đáng tuổi bố của cô.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhi cả nhà anh đồng lòng ruồng bỏ một người phụ nữ là dâu con đã được hỏi cưới đàng hoàng vào đúng lúc cô ấy không may bị sảy thai, đau ốm rồi mất việc làm như vậy. Liệu anh có nghĩ đến sự quả báo không anh?
-
Tâm sự2 ngày trướcSau cú lật mặt của chị đồng nghiệp thân thiết 5 năm có lẻ, tôi phải xin nghỉ phép 2 tuần để lấy lại tinh thần.
-
Tâm sự2 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
Tâm sự2 ngày trướcGia đình chồng tôi rất giàu có, bề thế, còn tôi lại chẳng có gì. Nếu ly hôn khả năng cao quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng, nghĩ đến đó tôi lại cố nhẫn nhịn cuộc hôn nhân đau khổ này.
-
Tâm sự2 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.