- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Em sinh con xong mà một tiếng sau chồng mới xuất hiện, câu đầu tiên anh nói khiến mọi người xung quanh bật cười nhưng em thì đắng cay muôn phần
Vợ vỡ ối sắp đẻ đến nơi mà chồng còn bảo chờ cho anh ăn bát mì tôm rồi mới đưa đi viện, đến khi vào viện rồi em còn khóc cười không xong.
- Nặng lời với chị dâu vì nghĩ chị ấy có ý định tranh chấp tài sản, không ngờ chị lại bình thản mở 2 tấm ảnh chụp căn nhà và cuốn sổ đỏ khiến tôi tái mặt
- Cày cuốc mãi mới mua được căn chung cư, không ngờ vừa nhận được nhà thì cả họ nhà vợ ùn ùn kéo nhau đến chỉ để làm việc này
- Đêm hôm khuya khoắt, vợ chồng tôi hốt hoảng khi thấy bố chồng ôm đồ đứng trước cửa nhà trong bộ dạng rũ rượi và hai mắt đỏ hoe
Em vừa sinh con được 3 ngày các chị ạ. Em sinh đêm hôm trước thì trưa hôm sau xuất viện luôn. Giờ em đang ở căn nhà mà hai vợ chồng thuê ở cữ chứ không về quê vì quê thì xa mà khó đi lại. Nhưng em đang rất buồn và không biết phải giãi bày với ai nữa.
Vợ chồng em đều còn trẻ, em 22 tuổi còn chồng 24 tuổi. Hôm đi đẻ mà em thấy tủi thân quá. Buổi chiều em vỡ ối, lúc đó bụng đã đau dữ dội nhưng chồng còn đi làm. Vì em sinh trước ngày dự sinh 4 hôm nên cũng bất ngờ. Em gọi điện cho chồng, chồng cũng về ngay lập tức nhưng anh than đói, thế là anh bảo em cố chịu để đi nấu mì tôm, ăn xong mới đưa em đi viện được.
8 giờ tối thì 2 vợ chồng cũng làm xong thủ tục nhập viện. Lúc này em mở 4 phân rồi, cơn đau đẻ thì các chị biết rồi đấy, nó từng cơn rất khó chịu nhưng cứ hễ em kêu là chồng lại bảo em im, kêu gì mà kêu lắm thế, im mới có sức mà đẻ. Em biết là anh muốn em giữ sức nhưng câu nói của anh khiến em tự ái lắm. Những sản phụ khác thì được chồng hết bóp chân lại đến hỏi han ăn gì anh mua? Có khó chịu không? Có muốn uống nước không?... Còn chồng em thì cứ bỏ mặc vợ trên giường vật vã với cơn đau, bản thân ngồi tập trung mải miết chơi game trên điện thoại. Đến lúc em đứng lên đi vào phòng đẻ anh còn chẳng biết.
Em sinh con xong, được y tá đẩy ra khỏi phòng sinh mà không thấy chồng đâu. Về phòng nằm hồi sức cả tiếng sau mới lại thấy chồng xuất hiện. Vừa vào, anh đã hỏi: "Ối em đẻ xong rồi hả? Nhanh nhỉ. Máy hết pin nên anh chạy về lấy cái sạc, quay lại vợ đã đẻ xong rồi. Đưa anh xem con nào". Anh nói xong thì mọi người cùng phòng đều bật cười nhưng em chỉ thấy đắng cay.
Em chỉ biết ôm con thôi chứ chán chẳng muốn nói chuyện với chồng. (Ảnh minh họa)
Anh không bế con mà chỉ lật tã với kéo lại khăn để xem mặt với xem con gái hay con trai thôi. Sau đó anh đưa tay cưng nựng má con và bảo: "Ui, đúng là con giai của bố rồi". Và anh lại tiếp tục ngồi xuống đánh game. Không một lời hỏi thăm vợ, cũng không bảo bế con lên ôm ấp một chút, dường như anh không hề có ý thức rằng em vừa vượt qua cơn thập tử nhất sinh.
Đến khi khỏe hơn, em gọi điện cho bố mẹ ở quê thông báo mình sinh con rồi. Chồng cũng ra ngoài gọi cho bố mẹ anh nhận tiện đi mua đồ ăn đêm. Sau khi hỏi han về cháu xong, mẹ em mới hỏi về sức khỏe của em. Em thì sinh xong vẫn khỏe nhưng buồn. Em liền kể cho mẹ nghe chuyện về ông chồng vô tâm. Càng nói em càng tủi thân nên bật khóc. Thế mà mẹ em quát: "Khóc cái gì, vừa sinh xong đừng có khóc. Đàn ông ai chẳng vô tâm như thế, mặc kệ đi. Còn chị thì cố mà giữ sức, cố mà kiêng cữ không có là về già khổ đấy. Chồng chẳng làm thì mình làm, đừng có trông cậy vào nó".
Nghe mẹ nói mà em còn buồn hơn. Hai hôm nay tâm trạng em rất u ám. Em chỉ biết ôm con thôi chứ chán chẳng muốn nói chuyện với chồng. Thỉnh thoảng mẹ chồng hoặc mẹ đẻ gọi điện ra hỏi thăm thì em nghe máy, còn lại em đều im lặng. Chồng thì thích ăn gì là đi chợ mua cái đó về bỏ lên mâm cho cả vợ ăn cùng chứ không nấu cơm cữ. Đôi khi nhìn mâm cơm chỉ có đĩa chân gà với bát canh bí đỏ thêm ít ruốc mà em không nuốt nổi. Bảo anh thì anh nói ăn thế còn đòi gì nữa. Em không biết sắp tới mình nên sống thế nào nữa các chị ạ.
(thuthuy19…@icloud.com)
Theo Báo dân sinh
- Tâm sự1 giờ trướcNghe chuyện này, chắc chắn sẽ có độc giả cho rằng chị em tôi bất hiếu hay tôi dại dột khi đem chuyện nhà bày cho thiên hạ xem. Nhưng thật sự tôi quá bức xúc trước cách hành xử của chính mẹ mình.
- Tâm sự20 giờ trướcĐúng lúc tôi đang loay hoay tìm người giúp việc thì em chồng đồng ý giúp vợ chồng tôi.Vợ chồng tôi rất bận với công việc ở cơ quan nên mọi việc ở nhà và con cái đều phó thác cho người giúp việc.
- Tâm sự1 ngày trướcĐọc nó, tôi mới hiểu vì sao 7 năm qua dù mùa đông trời có lạnh thế nào chồng cũng không có thói quen mặc áo khi đi ngủ.
- Tâm sự1 ngày trướcCho đến chủ nhật vừa rồi vợ tôi ra ngoài có việc, chỉ có tôi, mẹ và em bé ở nhà. Tôi đang bế con để mẹ nấu bột cho cháu, đột nhiên vợ về rồi xông thẳng vào bếp.
- Tâm sự1 ngày trướcTối muộn mới xong việc tôi lên phòng trả chìa khóa cho chị chủ, chị chủ bỗng ôm chầm lấy tôi thổn thức rằng chị muốn tôi làm người đàn ông của chị…
- Tâm sự1 ngày trướcCứ ngỡ sẽ có một đêm tân hôn lãng mạn nhất nào ngờ lại là những chuỗi ngày khó chịu nhất của đời tôi.
- Tâm sự2 ngày trướcNhận được tin nhắn của Thương mà tôi sốc đến mức phải bật cười.
- Tâm sự2 ngày trướcTôi run rẩy sợ hãi nhìn bát bánh đa cua nhưng không dám tỏ thái độ gì khác lạ vì sợ chồng nghi ngờ. Cố gắng lắm mới ăn hết bát bánh đa mà như ăn thứ gì kinh khủng và đáng sợ lắm.