- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Thư gửi con trai trước mùa thi: "Bố xin lỗi vì đã đè nặng áp lực lên con"
Nếu như con không đỗ đại học thì sao nhỉ? Thì chẳng sao cả, đúng không con.
Đêm bố giật mình thức giấc, đồng hồ đã chỉ sang ngày mới. Bố xuống nhà uống nước, ngang qua phòng con vẫn thấy sáng đèn.
Trong quầng sáng nhỏ của chiếc đèn bàn, con trai bố đang ngủ gục trên trang sách, tay vẫn còn cầm bút.
Bố định đẩy cửa bước vào, bảo con lên giường nằm ngủ. Nhưng rồi bố lại không vào, vì bố biết, nếu thức con dậy, con sẽ lại học bài. Chỉ cần con ngủ ngon thì ngủ ở đâu cũng được.
Bố quay lưng về phòng mình. Và cứ thế, bố nằm miên man suy nghĩ.
Bố mẹ xuất thân vốn nghèo nên dù khát khao, con đường học hành vẫn đành bỏ dở. Bố mẹ làm công nhân, khi làm ngày, khi làm đêm, rồi tăng ca tăng kíp.
Nhà mình không giàu có, bố mẹ chỉ cố gắng làm lụng chắt chiu để các con được ăn học bằng người.
Bố mẹ chẳng có gia sản gì ngoài hai anh em con. Các con là gia tài vô giá nhất mà bố mẹ có được trong cuộc đời.
Từ nhỏ, bố đã nghiêm khắc với con hơn em con. Bởi bố nghĩ, em con là con gái nên có thể nuông chiều một chút. Còn con, thân là nam nhi, phải mạnh mẽ, cứng rắn, phải sống có mục tiêu và lý tưởng để sau này còn làm trụ cột cho những người con yêu thương dựa dẫm.
Cho dù con trở thành ai sau này đi nữa, con vẫn là con trai của bố (Ảnh minh họa: iStock).
Từ nhỏ, con đã luôn biết làm bố mẹ vui bằng những thành tích học tập của mình. Bố đã không thể che giấu niềm tự hào. Bố khoe con khắp nơi và "mát lòng mát dạ" khi nghe những lời chúc mừng, khen ngợi.
Bố không hề để ý, chính niềm tự hào của bố cũng là một thứ áp lực đè nặng lên con. Nó khiến con miệt mài học ngày, học đêm để không làm bố mẹ phải thất vọng. Nó cướp mất tuổi thơ vui chơi hồn nhiên mà đứa trẻ nào cũng có, còn con thì chối từ.
Con luôn nói con phải học giỏi, sau này lớn lên kiếm thật nhiều tiền, sẽ xây cho bố mẹ một ngôi nhà thật to và đưa bố mẹ đi chơi đây đó. Những lời con nói khiến mẹ con khóc, còn bố thì mỉm cười hài lòng.
Bố thích những ước mơ của con, những khát vọng và nỗ lực của con. Bố trân trọng những ước mơ đó. Bởi con sẽ chẳng thể làm gì được nếu ngay cả việc ước mơ cũng không dám làm.
Hôm kia, con rụt rè hỏi bố: "Nếu kỳ thi sắp tới, con thi không tốt, không đủ điểm vào đại học thì sẽ như thế nào, bố nhỉ?".
Bố nhìn con, ánh mắt nghiêm nghị: "Không có chữ "nếu", hãy tin con sẽ làm được".
Nhưng lúc nãy, nhìn con vừa học vừa ngủ gật, bố thật sự hối hận vì lời mình đã nói.
Nếu như con không đỗ đại học thì sao nhỉ? Thì chẳng sao cả, đúng không con?
Nếu con có thể vào đời bằng con đường học vấn, con đường con đi có thể sẽ thênh thang, nhẹ nhàng hơn. Nhưng đó không phải là con đường duy nhất để các con vào đời.
Có rất nhiều người nổi tiếng, thành đạt, giàu có cũng từng học hành dở dang đấy thôi. Sự học rất dài và chúng ta không chỉ học ở trường học mà cả ở trường đời.
Học từ những nơi con đến, những người con gặp, những va vấp con mắc phải, ở cả người tốt và không tốt với con.
Học vấn có thể là tờ giấy thông hành để con đi đến sự thành công nhanh hơn. Nhưng nếu không có, vẫn còn nhiều con đường để con đi, dẫu có xa xôi và gập ghềnh hơn thì cuối cùng vẫn là đích đến mình mong muốn.
Chỉ cần con đi, rồi con sẽ đến, chỉ là nhanh hay chậm mà thôi.
Con trai của bố, có lẽ sự kỳ vọng của bố mẹ nhiều năm qua đã khiến con luôn phải căng mình cố gắng. Và bây giờ, con đã học năm cuối cấp rồi, áp lực ấy hình như đang biến thành nỗi sợ.
Nhưng con đừng sợ, con đã cố gắng lắm rồi. Dù kết quả có ra sao, bố cũng sẽ rất tự hào.
Có những khi bố ngồi nhìn lại đời mình. Bố chỉ học hết cấp ba rồi lao vào đời mưu sinh. Bố mẹ gặp nhau, yêu thương nhau, cùng nhau gắn kết xây dựng gia đình. Các con lần lượt ra đời, gánh nặng cơm áo càng tăng lên gấp bội.
Nhưng nếu bây giờ có ai hỏi bố có hạnh phúc không? Bố sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng "Có!".
Hạnh phúc vì có mẹ con đồng hành cùng đi qua những năm dài tháng rộng. Hạnh phúc vì các con ngoan, chưa từng để bố mẹ phiền lòng.
12 năm đèn sách rồi cũng đến ngày thi quan trọng này. Con và bạn bè mình, có đứa sẽ tiếp tục đến trường, có đứa sẽ sớm lao vào cuộc mưu sinh.
Ai thành công hay thất bại, ai may mắn hay xui xẻo, ai hạnh phúc hay khổ đau không thể nhìn vào một kỳ thi mà phải nhìn vào cuộc đời người đó sống.
Ngày trẻ, bố cũng ước mơ nhiều thứ lắm. Nhưng bây giờ, bố chỉ có một ước mơ. Đó chính là được nhìn các con khỏe mạnh lớn lên từng ngày, có đam mê, có chí hướng, làm chủ được cuộc sống của mình và sống một cuộc đời yên bình, tử tế.
Bố mong con nỗ lực trong những việc mình làm, nỗ lực hết mình cho những lựa chọn của con. Kết quả cuối cùng thế nào không quá quan trọng nữa.
Đã có lần con hỏi bố: "Nếu như con là một đứa trẻ không ngoan, học dốt thì bố có yêu con không?".
Lúc đó, bố đã trả lời rằng: "Con trai của bố thì sẽ không bao giờ như thế".
Vẫn là câu hỏi đó, nếu giờ con hỏi lại, bố sẽ trả lời: "Con trai, bố yêu con, dù bất kể thế nào".
Theo Dân trí
-
Tâm sự1 giờ trướcEm ủng hộ để chị có động thái dứt khoát với một lá đơn ra tòa chia tay chồng. Chị phải để chồng biết cái giá cần trả cho sự phản bội vợ con của anh ấy đắng cay đến mức nào chị ạ.
-
Tâm sự12 giờ trướcGặp anh ở tuổi 40, tôi cứ ngỡ gặp được người trong mộng. Thế nhưng ngày về ra mắt, tôi vừa lo vừa sợ, chỉ muốn bỏ chạy ngay lập tức.
-
Tâm sự14 giờ trướcBởi không những chồng chị phạm tội thâm lạm công quỹ mà còn lệnh cho kế toán sửa chữa, làm sai lệch sổ sách để có nhiều tiền ăn chơi cùng bồ trẻ. Sai phạm đó không hề nhỏ đâu chị nhé.
-
Tâm sự17 giờ trướcKết hôn tròn một năm, chồng đề nghị ly hôn vì bất mãn chuyện tôi hỗ trợ em trai học đại học, anh trách tôi bao đồng, nặng gánh và bảo nuôi tôi quá tốn kém.
-
Tâm sự18 giờ trướcNghe dượng tâm sự xong, tôi thấy mừng vì mẹ đã gửi gắm tình cảm đúng người.
-
Tâm sự21 giờ trước10 năm lo cho con trai trưởng thành, có gia đình êm ấm, tôi muốn đi bước nữa nhưng nó kịch liệt phản đối, cho rằng làm xấu mặt nó
-
Tâm sự21 giờ trướcTôi có quan hệ ngoài luồng hơn nửa năm nay và giờ muốn chấm dứt vì cảm giác tội lỗi với vợ con. Bạn tình của tôi dọa sẽ công khai nếu tôi rời bỏ cô ấy.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrở về nhà tôi buồn bã báo tin với vợ. Cô ấy lo lắng hối thúc tôi đi chữa bệnh và bao nhiêu vợ cũng bỏ ra hết.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐi xuất khẩu lao động với hy vọng tích được chút vốn rồi về quê hương làm ăn nhưng tôi không ngờ lại gặp cảnh như thế này.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi thấy con gái có những hành động này, người mẹ đã rất lo lắng và muốn nhờ chuyên gia tư vấn.
-
Tâm sự1 ngày trước"Chỉ sau sinh nhật 73 tuổi của bố vài ngày, tôi nhận được cuộc điện thoại từ mẹ. Chẳng ngờ rằng lần trở về nhà đó đã giúp tôi nhận ra nhiều điều", anh Lý Minh chia sẻ.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ chồng của chị tôi không biết rằng cái nhà trọ ấy do chị đứng tên thuê, cũng do chị trả tiền hàng tháng. Chị ôm con về ngoại là con trai bà ấy ra đường.
-
Tâm sự2 ngày trướcCho đến khi đọc đến dòng cuối cùng của lá thư, cô Mã đã bật khóc và thầm cảm ơn lòng tốt của bà chủ.