- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Thư gửi con trai trước mùa thi: "Bố xin lỗi vì đã đè nặng áp lực lên con"
Nếu như con không đỗ đại học thì sao nhỉ? Thì chẳng sao cả, đúng không con.
Đêm bố giật mình thức giấc, đồng hồ đã chỉ sang ngày mới. Bố xuống nhà uống nước, ngang qua phòng con vẫn thấy sáng đèn.
Trong quầng sáng nhỏ của chiếc đèn bàn, con trai bố đang ngủ gục trên trang sách, tay vẫn còn cầm bút.
Bố định đẩy cửa bước vào, bảo con lên giường nằm ngủ. Nhưng rồi bố lại không vào, vì bố biết, nếu thức con dậy, con sẽ lại học bài. Chỉ cần con ngủ ngon thì ngủ ở đâu cũng được.
Bố quay lưng về phòng mình. Và cứ thế, bố nằm miên man suy nghĩ.
Bố mẹ xuất thân vốn nghèo nên dù khát khao, con đường học hành vẫn đành bỏ dở. Bố mẹ làm công nhân, khi làm ngày, khi làm đêm, rồi tăng ca tăng kíp.
Nhà mình không giàu có, bố mẹ chỉ cố gắng làm lụng chắt chiu để các con được ăn học bằng người.
Bố mẹ chẳng có gia sản gì ngoài hai anh em con. Các con là gia tài vô giá nhất mà bố mẹ có được trong cuộc đời.
Từ nhỏ, bố đã nghiêm khắc với con hơn em con. Bởi bố nghĩ, em con là con gái nên có thể nuông chiều một chút. Còn con, thân là nam nhi, phải mạnh mẽ, cứng rắn, phải sống có mục tiêu và lý tưởng để sau này còn làm trụ cột cho những người con yêu thương dựa dẫm.
Cho dù con trở thành ai sau này đi nữa, con vẫn là con trai của bố (Ảnh minh họa: iStock).
Từ nhỏ, con đã luôn biết làm bố mẹ vui bằng những thành tích học tập của mình. Bố đã không thể che giấu niềm tự hào. Bố khoe con khắp nơi và "mát lòng mát dạ" khi nghe những lời chúc mừng, khen ngợi.
Bố không hề để ý, chính niềm tự hào của bố cũng là một thứ áp lực đè nặng lên con. Nó khiến con miệt mài học ngày, học đêm để không làm bố mẹ phải thất vọng. Nó cướp mất tuổi thơ vui chơi hồn nhiên mà đứa trẻ nào cũng có, còn con thì chối từ.
Con luôn nói con phải học giỏi, sau này lớn lên kiếm thật nhiều tiền, sẽ xây cho bố mẹ một ngôi nhà thật to và đưa bố mẹ đi chơi đây đó. Những lời con nói khiến mẹ con khóc, còn bố thì mỉm cười hài lòng.
Bố thích những ước mơ của con, những khát vọng và nỗ lực của con. Bố trân trọng những ước mơ đó. Bởi con sẽ chẳng thể làm gì được nếu ngay cả việc ước mơ cũng không dám làm.
Hôm kia, con rụt rè hỏi bố: "Nếu kỳ thi sắp tới, con thi không tốt, không đủ điểm vào đại học thì sẽ như thế nào, bố nhỉ?".
Bố nhìn con, ánh mắt nghiêm nghị: "Không có chữ "nếu", hãy tin con sẽ làm được".
Nhưng lúc nãy, nhìn con vừa học vừa ngủ gật, bố thật sự hối hận vì lời mình đã nói.
Nếu như con không đỗ đại học thì sao nhỉ? Thì chẳng sao cả, đúng không con?
Nếu con có thể vào đời bằng con đường học vấn, con đường con đi có thể sẽ thênh thang, nhẹ nhàng hơn. Nhưng đó không phải là con đường duy nhất để các con vào đời.
Có rất nhiều người nổi tiếng, thành đạt, giàu có cũng từng học hành dở dang đấy thôi. Sự học rất dài và chúng ta không chỉ học ở trường học mà cả ở trường đời.
Học từ những nơi con đến, những người con gặp, những va vấp con mắc phải, ở cả người tốt và không tốt với con.
Học vấn có thể là tờ giấy thông hành để con đi đến sự thành công nhanh hơn. Nhưng nếu không có, vẫn còn nhiều con đường để con đi, dẫu có xa xôi và gập ghềnh hơn thì cuối cùng vẫn là đích đến mình mong muốn.
Chỉ cần con đi, rồi con sẽ đến, chỉ là nhanh hay chậm mà thôi.
Con trai của bố, có lẽ sự kỳ vọng của bố mẹ nhiều năm qua đã khiến con luôn phải căng mình cố gắng. Và bây giờ, con đã học năm cuối cấp rồi, áp lực ấy hình như đang biến thành nỗi sợ.
Nhưng con đừng sợ, con đã cố gắng lắm rồi. Dù kết quả có ra sao, bố cũng sẽ rất tự hào.
Có những khi bố ngồi nhìn lại đời mình. Bố chỉ học hết cấp ba rồi lao vào đời mưu sinh. Bố mẹ gặp nhau, yêu thương nhau, cùng nhau gắn kết xây dựng gia đình. Các con lần lượt ra đời, gánh nặng cơm áo càng tăng lên gấp bội.
Nhưng nếu bây giờ có ai hỏi bố có hạnh phúc không? Bố sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng "Có!".
Hạnh phúc vì có mẹ con đồng hành cùng đi qua những năm dài tháng rộng. Hạnh phúc vì các con ngoan, chưa từng để bố mẹ phiền lòng.
12 năm đèn sách rồi cũng đến ngày thi quan trọng này. Con và bạn bè mình, có đứa sẽ tiếp tục đến trường, có đứa sẽ sớm lao vào cuộc mưu sinh.
Ai thành công hay thất bại, ai may mắn hay xui xẻo, ai hạnh phúc hay khổ đau không thể nhìn vào một kỳ thi mà phải nhìn vào cuộc đời người đó sống.
Ngày trẻ, bố cũng ước mơ nhiều thứ lắm. Nhưng bây giờ, bố chỉ có một ước mơ. Đó chính là được nhìn các con khỏe mạnh lớn lên từng ngày, có đam mê, có chí hướng, làm chủ được cuộc sống của mình và sống một cuộc đời yên bình, tử tế.
Bố mong con nỗ lực trong những việc mình làm, nỗ lực hết mình cho những lựa chọn của con. Kết quả cuối cùng thế nào không quá quan trọng nữa.
Đã có lần con hỏi bố: "Nếu như con là một đứa trẻ không ngoan, học dốt thì bố có yêu con không?".
Lúc đó, bố đã trả lời rằng: "Con trai của bố thì sẽ không bao giờ như thế".
Vẫn là câu hỏi đó, nếu giờ con hỏi lại, bố sẽ trả lời: "Con trai, bố yêu con, dù bất kể thế nào".
Theo Dân trí
-
Tâm sự4 giờ trướcEm vô cùng áy náy, mỗi lần gặp cháu lại thấy ngại ngùng. Em không biết nên chọn quà gì tặng cháu cho tương xứng...
-
Chứng kiến cảnh con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi đã làm một việc khiến cả nhà thông gia bẽ mặtTâm sự7 giờ trướcThấy con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi làm ngay một việc khiến nhà thông gia bẽ mặt phải rối rít xin lỗi.
-
Tâm sự12 giờ trướcBạn trai tôi thường xuyên "đốt tiền" vào những trò cá cược đỏ đen trên mạng, không ít lần tôi phải đi trả nợ thay cho anh ta. Dù tôi đã nhiều lần chia tay nhưng bạn trai liên tục níu kéo, thậm chí dọa dẫm khiến tôi không thể dứt khoát.
-
Tâm sự23 giờ trướcNghe xong những lời bạn của chồng nói, tai tôi như ù đi, chân run không đứng vững.
-
Tâm sự1 ngày trướcBố cô không may mắc bệnh trọng và đã qua đời hồi đầu năm. Mọi thứ đến quá nhanh, quá đột ngột làm cho nỗi đau, sự hẫng hụt của mẹ con cô mỗi ngày mở rộng ra mãi.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐọc tờ giấy được chuẩn bị kỹ càng về nội dung, câu từ mà tôi suýt ngất vì sốc.
-
Tâm sự1 ngày trướcôi bất ngờ nhận ra người mà mấy tháng qua đã quan tâm, chu đáo với hai mẹ con.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi rất được mẹ chồng yêu mến chiều chuộng, nhưng gần đây bà lại tỏ thái độ khó chịu.
-
Tâm sự2 ngày trướcCháu đã vào đại học, đã có rung động với bạn gái. Nhưng cháu thực sự không dám yêu vì sợ đưa bạn gái về nhà, một là bạn ấy "chạy mất dép", hai là bạn ấy bị mẹ "đồng hoá"...
-
Tâm sự2 ngày trướcNăm nay cô 32 tuổi. Mấy năm nay, cô luôn bị người nhà hối thúc việc tìm hiểu, yêu đương, xây dựng gia đình...
-
Tâm sự3 ngày trướcChồng ngoại tình khiến tôi suy sụp, nhưng thất vọng hơn là cách hành xử của anh ta khi bị vợ biết chuyện.
-
Tâm sự3 ngày trướcVợ chồng chúng tôi cứ bị kẹt giữa một bên là mong muốn con vươn xa, một bên mong các con không rời khỏi vòng tay của mình.
-
Tâm sự3 ngày trướcThấy anh trai vất vả chăm sóc cháu nhỏ, tôi cầm lòng không nổi nên nói ra ý định đón cháu về nuôi.