- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Bỏ bằng đại học, tôi hối hận khi đi theo tiếng gọi của tình yêu
Nhiều lúc, tôi chạnh lòng nghĩ đến tấm bằng đại học đang nằm sâu nơi góc tủ. Có khi tôi nhớ đến bố mẹ, chắc họ vẫn nghĩ con gái mình đang sống vô cùng hạnh phúc.
Tốt nghiệp đại học, tôi đưa người yêu về quê gặp bố mẹ và xin phép cưới. Bố không nói gì nhiều, chỉ hỏi hai đứa đã nghĩ kỹ chưa. Cưới xin là chuyện cả đời, không được theo cảm tính rồi quyết định vội vàng.
Nhưng mẹ thì khác. Mẹ nói chuyện rất lâu, phân tích cho tôi hiểu, lấy chồng tức là mình sẽ phải làm vợ, làm mẹ, làm dâu, có nhiều lo toan mà tuổi trẻ không để tâm đến.
Mẹ bảo, nhà tôi sống ở quê đơn giản, người ta thành phố lại giàu sang, khó hòa nhập. Trong khi tôi vừa ra trường, còn chưa xin được việc làm, về làm dâu khác gì ăn bám, dễ bị coi thường.
Tôi gạt đi bởi mọi thứ tôi đều đã nghĩ đến. Anh hơn tuổi tôi, đã đi làm, nhà có điều kiện kinh tế nên việc chồng hỗ trợ vợ là bình thường. Khi thu xếp mọi việc ổn, tôi đi làm cũng không muộn.
Nếu không lấy anh ấy, tôi sẽ khó kiếm được ai yêu thương mình như thế. Nhà anh ấy cũng rất quý người, vui vẻ, dễ chịu.
Tôi một mực tin tưởng vào lựa chọn của mình. Bố mẹ nói gì, tôi cũng cho rằng, ông bà suy nghĩ quá nhiều.
Từ ngày có con, anh bắt đầu thay đổi, trốn tránh phụ vợ làm việc nhà và chăm con nhỏ (Ảnh: Freepik).
Giai đoạn đầu của hôn nhân đúng như tôi tưởng tượng. Vì tôi chăm chỉ, ngoan ngoãn nên được lòng bố mẹ chồng. Anh cũng rất chiều chuộng tôi. Nhưng thời gian hạnh phúc không kéo dài được bao lâu.
Từ ngày có con, anh bắt đầu thay đổi. Anh lấy lý do mẹ chưa từng bắt làm gì để trốn tránh phụ vợ việc nhà, chăm con nhỏ. Ngoài thời gian đi làm, cứ về đến nhà, anh lại ôm điện thoại chơi điện tử.
Khi tôi càu nhàu, anh giận dỗi, lấy lý do đi làm mệt còn bị vợ gây thêm áp lực, rồi bỏ đi chơi với bạn bè. Những lần anh đi thâu đêm diễn ra ngày càng nhiều. Anh bỏ mặc tôi tự lo toan mọi việc, thậm chí lương tháng cũng lâu lắm không đưa.
Mọi việc chợ búa tôi đều phải ngửa tay xin mẹ chồng. Mặc dù bà không phàn nàn, tôi vẫn thương cho phận mình. Hóa ra chồng tôi bản chất là người đàn ông trong hình hài đứa trẻ, được mẹ chăm chút từ bé nên ham chơi, lười làm, không có ý chí phấn đấu.
Bố mẹ muốn anh lấy vợ sớm với hy vọng sẽ tu chí làm ăn hơn. Vì vậy, từ ngày về làm dâu, mẹ chồng thường xuyên ngọt nhạt, khuyên tôi không cần vội đi làm.
Quả thật, tôi sống ở nhà chồng không phải lo kiếm tiền, nhưng vô cùng vất vả với những việc không tên. Từ lúc mở mắt ra đến lúc nhắm mắt lại là chăm con, dọn dẹp, chợ búa, cơm nước cho cả đại gia đình.
Tôi vất vả như vậy nhưng ai cũng nghĩ là chuyện đương nhiên, chẳng coi trọng hay công nhận. Nhiều lúc, tôi chạnh lòng nghĩ đến tấm bằng đại học đang nằm sâu nơi góc tủ. Có khi tôi nhớ đến bố mẹ mình, chắc họ vẫn nghĩ con gái đang sống vô cùng hạnh phúc.
Một hôm, con gái tôi bị sốt, cứ khóc mãi không nín. Chồng nói có mỗi việc ở nhà chăm con cũng không xong, trong khi anh đi làm đã đủ mệt mỏi.
Tôi chán nản thở dài: "Anh thấy em có được ngồi chơi lúc nào không? Em đang bận nấu cơm, con khóc thì dỗ con cho em. Nó là con của mình em à?".
Chỉ có thế mà anh tát tôi mạnh đến độ choáng váng đầu óc. Tôi ôm con ngồi khóc, muốn từ bỏ cuộc sống này nhưng không biết phải làm thế nào.
Tôi không có công việc, không có tiền tiết kiệm, không dám làm phiền bố mẹ vì thấy xấu hổ. Kết quả này bố mẹ đã cảnh báo từ trước nhưng tôi cố tình chuốc lấy, giờ không dám quay về làm gánh nặng cho bố mẹ.
Cảm thấy quá buồn chán, tôi xin phép bố mẹ chồng đưa con về nhà ngoại. Vừa vào đến cổng, nhìn thấy bố mẹ, tôi òa khóc. Bao ấm ức, tủi thân, tôi trút hết lên vai áo mẹ.
Mẹ nghe kể mà không kìm được nước mắt vì thương con. Bố xót con gái, ngồi chết lặng trên ghế, thốt lên: "Về đây, bố mẹ nuôi. Có bằng cấp, có sức khỏe không lo không sống được". Nghe vậy, cả mẹ và tôi đều bình tĩnh trở lại.
Giống như người đang lênh đênh trên biển chợt nhìn thấy bờ, tôi thấy lòng nhẹ nhõm và vững tâm hơn.
Tôi quyết định xin phép bố mẹ chồng. Tôi sẽ ly hôn với người chồng vô trách nhiệm để có cuộc sống xứng đáng hơn.
Theo Dân Trí
-
Tâm sự4 giờ trướcMẹ chồng của chị tôi không biết rằng cái nhà trọ ấy do chị đứng tên thuê, cũng do chị trả tiền hàng tháng. Chị ôm con về ngoại là con trai bà ấy ra đường.
-
Tâm sự22 giờ trướcCho đến khi đọc đến dòng cuối cùng của lá thư, cô Mã đã bật khóc và thầm cảm ơn lòng tốt của bà chủ.
-
Tâm sự23 giờ trướcTheo tôi, đằng nào thì câu chuyện không mong muốn cũng đã xảy ra, một điều chắc chắn rằng cô thư ký trẻ kia cũng không bao giờ giữ lòng chung thủy với chồng chị, vì chồng chị không thể cung phụng tiền bạc cho cô ta tiêu xài nữa.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi với người yêu kém 8 tuổi xác định sẽ kết hôn nhưng bố mẹ người yêu phản đối kịch liệt, nói tôi lợi dụng con trai họ
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi tháng đưa cho vợ 10 triệu để lo đủ thứ việc từ học phí của hai con, chi phí trong gia đình và thăm hỏi hai bên gia đình dịp lễ Tết, ốm đau nhưng chồng tôi nằng nặc đòi mua ô tô, kể cả vay mẹ tôi.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô nhân tình trẻ đẹp của chồng tôi thực sự chỉ thích làm người thứ ba, được chu cấp và không ràng buộc.
-
Tâm sự1 ngày trướcHồi cưới tôi, vợ nói thẳng cô ấy lấy chồng xa là vì bố mẹ chồng có chức quyền, giúp được cô ấy thăng tiến, nay cô ấy cắm sừng tôi, bồ bịch với sếp cũng vì lý do này.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgười tưởng chừng sẽ vắng mặt lại xuất hiện khiến các bạn học cũ vô cùng xúc động.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhông biết thắt lưng buộc bụng kiểu gì với thu nhập 9 triệu đồng một tháng ở Hà Nội đắt đỏ, vợ chồng tôi buộc lòng phải gửi con 1 tuổi về quê cho ông bà nội nuôi.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô nhân tình trẻ đẹp của chồng tôi thực sự chỉ thích làm người thứ ba, được chu cấp và không ràng buộc.
-
Tâm sự1 ngày trướcSau 3 năm biệt tích cùng cô gái khác, chồng tôi bất ngờ liên hệ, khóc lóc xin mẹ con tôi tha thứ, cho anh ấy cơ hội sửa sai. Anh ấy nói dù không liên hệ và chu cấp cho con suốt thời gian qua nhưng vẫn dành một khoản cho con...
-
Tâm sự2 ngày trướcĐôi khi phía sau sự êm đềm của một gia đình là những bí mật giả tạo đáng buồn.
-
Tâm sự2 ngày trướcNói chị đừng giận chứ tôi cực kỳ dị ứng với mấy cái vụ chồng ngoại tình với thư ký trẻ, rồi đến khi xảy ra chuyện do lợi dụng chức vụ, quyền hạn dùng tiền công bao bồ trẻ, khiến mất ghế lại có thể bị truy cứu ra tòa nếu không khắc phục hậu quả thì lại xuống giọng van xin vợ con cứu giúp.