- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Tôi không thể tin được đây là mâm cơm vợ tôi ăn hàng ngày!
Nếu không có lần về bất ngờ đó, tôi sẽ không thể biết được chuyện gì xảy ra khi tôi đi vắng.
30 tuổi tôi mới lấy vợ. Không phải tôi kén chọn mà là lần nào
dẫn người yêu về ra mắt mẹ tôi đều không hài lòng. Mỗi lần chia tay
người yêu tôi đau khổ lắm nhưng tôi không muốn cưới người mẹ tôi không
thích. Các bạn nói tôi hèn, tôi bám váy mẹ tôi đều chịu hết. Tôi thà đau
khổ một mình chứ không muốn sau này vợ tôi, mẹ tôi không nhìn mặt nhau.
Mãi đến đầu năm nay tôi mới quen Hà. Hà không xinh đẹp nhưng rất hiền. Khi dẫn về mẹ tôi không nói gì nhiều, chỉ bảo tôi muốn cưới thì cưới chứ bà không cản nữa. Sau đó chính mẹ tôi đứng ra lo liệu mọi chuyện cưới xin. Ngày cưới, mẹ tôi cầm tay Hà và nói trước toàn thể quan khách rằng sẽ thương yêu Hà như con ruột khiến tôi rất vui và yên lòng.
Đêm tân hôn, mẹ tôi gọi Hà xuống nói chuyện gì tôi không biết. Chỉ biết lát sau, Hà đi lên phòng với vẻ mặt buồn rười rười. Tôi gặng hỏi mãi em mới nói mẹ đã lấy lại hết tiền vàng cưới rồi. Tôi định đi hỏi mẹ thì em ngăn lại không cho. Hôm sau, khi vợ đi chợ tôi mới lựa lời hỏi mẹ. Nào ngờ mẹ tôi to tiếng: "Ai sinh mày, nuôi mày lớn thế này rồi đi cưới vợ cho mày mà mày dám đòi lại vài chục triệu hả? Chưa chi mà con Hà đã điều khiển mày thế rồi à?" Tôi thấy mẹ giận nên cũng thôi không nói đến nữa.
Mỗi lần chia tay người yêu tôi đau khổ lắm nhưng tôi không muốn cưới người mẹ tôi không thích. (Ảnh minh họa)
Vậy mà khi vợ tôi về, mẹ tôi đã làm to chuyện lên. Bà mắng Hà xối xả. "Mới nứt mắt về làm dâu đã ra lệnh cho chồng. Tôi lấy tiền anh chị để tôi mua sắm trong phòng anh chị. Còn dư thì tôi để dành phòng khi anh chị đau ốm, sinh đẻ. Vậy mà chị nói gì với con trai tôi để nó hạch sách đòi tiền lại hả?"
Hà chỉ biết đứng yên chịu trận chứ không có cơ hội giải thích. Đêm đó, em phải xin lỗi và năn nỉ bà mới chịu xuống ăn cơm. Chỉ khi về phòng, Hà mới khóc nức nở vì bị tổn thương. Thương vợ, tôi chỉ biết ôm lấy em mà xin lỗi.
Sợ cảnh này tái diễn nên tôi rút hết tiền tiết kiệm để mua một căn nhà nhỏ trên thành phố. Tôi nói với mẹ rằng vợ chồng tôi chuyển lên đó ở cho gần chỗ làm, sau này con cái cũng có điều kiện phát triển tốt hơn. Mẹ tôi đồng ý với thái độ khó chịu. Bà còn cạnh khóe tôi sau này cứ ở hẳn trên ấy đừng về nữa.
Vợ tôi có bầu ngay khi chúng tôi chuyển lên thành phố sống. Thời gian ấy chúng tôi cũng đôi lần về thăm mẹ nhưng bà đều không tiếp chuyện. Nghĩ mẹ còn giận chuyện chuyển nhà nên vợ tôi cứ nhắc tôi phải chú ý cư xử cho mẹ đừng buồn. Em còn chủ động gọi điện về hỏi thăm hay kêu tôi đưa về thăm mẹ những khi nghe tin bà bệnh.
Đến lúc vợ tôi sinh, mẹ tôi chẳng hiểu sao thay đổi thái độ hoàn toàn. Bà một hai đòi lên thành phố chăm con cháu. Mỗi ngày đi làm về, nhìn thấy cảnh mẹ và vợ cùng vui vẻ bồng bế con tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng. Tôi hay hỏi vợ mẹ có làm khó em chuyện gì khi ở cữ không? Rồi chuyện ăn uống thế nào? Vợ tôi đều nói mẹ đối với em rất tốt, nấu ăn kĩ càng và ngon. Nghe vậy tôi cũng yên tâm.
Tôi cay cả sống mũi. Hóa ra mẹ tôi chăm vợ thế này đây? (Ảnh minh họa)
Trưa nay tôi kí hợp đồng xong sớm. Mọi người rủ nhau đi nhậu nhưng tôi không đi mà về thẳng nhà. Tôi muốn biết vợ tôi ở cữ ăn uống thế nào mà người cứ ốm đi mãi, mới chưa đầy tháng mà sữa ít đến mức con bú không đủ no.
Tôi dựng xe ở cổng rồi đi thẳng vào nhà. Tôi vào phòng vợ cũng không thấy em. Vợ tôi hình như cũng chưa ăn trưa vì phần cơm còn đậy lồng bàn để trên bàn. Lật lồng bàn, tôi sững sờ khi thấy thức ăn ở cử của em. Một tô cơm nhỏ, vài miếng dưa leo, một bát canh rau lõng bõng nước và một chén mắm. Đây là thức ăn em ăn hàng ngày sao?
Tôi còn chưa dứt suy nghĩ thì lại thấy vợ khệ nệ bưng thau quần áo từ nhà tắm đi ra. Tôi càng sửng sốt hơn. Em mới sinh có 3 tuần thôi mà. Thấy tôi, em cũng bất ngờ lắm nên luống cuống thấy rõ. Tôi cay cả sống mũi. Hóa ra mẹ tôi chăm vợ thế này đây?
Hiện tại vợ tôi vẫn không cho tôi làm to chuyện.
Nhưng tôi không thể chịu đựng nổi nữa rồi. Tôi muốn tìm cách nào để mẹ
về quê. Thà tôi thuê người chăm vợ con chứ không thể để mẹ tôi hành hạ
em thế này mãi. Nhưng tôi phải làm thế nào cho vẹn toàn đây?
Theo Trí thức trẻ
-
Tâm sự16 phút trướcTôi vừa ly hôn nhưng 2 đứa con lại ở với bố vì tôi không có việc làm, sợ các con sống với mẹ sẽ khổ...
-
Tâm sự5 giờ trướcSự khác biệt và đẹp đẽ của Linh khiến tôi nhận ra đây chính là người vợ tôi cần tìm cho cuộc đời mình.
-
Tâm sự7 giờ trướcViệc tình cờ gặp lại nhau ở quán phở khiến chồng tôi không giấu nổi sự khó chịu, nhất là khi thấy Lâm ăn mặc bảnh bao, phong độ. Suốt bữa ăn, anh luôn nhìn tôi thăm dò thái độ.
-
Tâm sự13 giờ trướcKhông phải lúc nào bố mẹ cũng đúng. Đôi khi con trẻ lại dạy chúng ta những bài học sâu sắc không ngờ…
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi hỏi bố cô bé không đi cùng à? Cô bé không nhìn tôi, thản nhiên đáp: "Con không có bố". Tim tôi đập thình thịch, có cảm giác gì đó bất an ập đến.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi có thể cảm thông với những giọt nước mắt khóc vì ân hận khi để sự cám dỗ của đồng tiền làm mất lý trí, khiến bạn không giữ được cái ngàn vàng của người con gái do sập bẫy kẻ 'săn tình một đêm'.
-
Tâm sự1 ngày trướcBiết tôi đã có con riêng với một người đàn ông khác nhưng chồng cũ vẫn muốn tái hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMê muội trước viễn cảnh ông khách giàu có vẽ ra, tôi tự nguyện dâng hiến đời con gái cho ông ngay buổi tối hôm đó. Để rồi sáng muộn hôm sau tỉnh giấc mà không thấy tình già bên cạnh...
-
Tâm sự2 ngày trướcBị oan ức nhưng tôi không nỡ làm rùm beng lên, chỉ im lặng giải tán xưởng sản xuất và rút ra bài học cho mình.