- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Bố vừa bị viện trả về, chú ruột đã sang nhận lo hậu sự rồi một mực đưa ra quyết định này khiến chị em tôi phẫn nộ tột độ
Nghe những lời chú nói cả ba chị em tôi đều phẫn nộ, không chấp nhận chuyện này mà phản đối. Vậy mà cả họ lại nói chúng tôi hỗn láo, coi thường chú ruột mình.
Mẹ tôi mất ngay sau khi sinh tôi. Một mình bố vất vả gà trống nuôi con, để ba chị em tôi ăn học mà không tính đến chuyện đi bước nữa, dù bây giờ chúng tôi đã lập gia đình hết rồi. Ba chị em tôi đều lấy chồng tỉnh khác nên ít có dịp về quê thăm bố. Một mình bố ở quê trồng hoa màu, nuôi gà rồi tháng nào cũng chuẩn bị thực phẩm cho ba chị em tôi.
Gần 70 tuổi không còn vợ, lại là con trưởng họ, bố tôi vẫn lo giỗ chạp, cúng khấn cho ông bà tổ tiên. Năm nào bố cũng làm giỗ ông bà để mấy chị em tôi đưa chồng con về đoàn tụ. Những lần như thế bố mừng lắm, bố chỉ chờ đến ngày giỗ hoặc họ hàng có đám cưới để mong chúng tôi thu xếp về.
(Ảnh minh họa)
Vậy mà căn bệnh ung thư khiến bố tôi yếu đi rất nhanh. Lúc phát hiện bố đã ở giai đoạn cuối và phải lên Hà Nội điều trị. Ba chị em tôi cắt cử nhau vào viện chăm bố, lo chi phí khám chữa bệnh cho ông. Điều trị hơn 3 tháng thì bác sĩ thông báo bố không còn cứu được nữa, chúng tôi nên đưa ông về quê nhà sớm và lo hậu sự.
Dù đã xác định từ trước bố sẽ ra đi vào một ngày nào đó, nhưng ngồi trên xe đưa bố về nhà ba chị em tôi cứ rơi nước mắt khóc thương bố. Bố yếu lắm, nhưng vẫn mỉm cười động viên chị em chúng tôi đừng u sầu. Ông đơn giản chỉ là về với mẹ, gặp mẹ mà thôi.
Cái cách bố đối diện với bệnh tật, sự an nhiên, lạc quan của bố khiến tôi vừa cảm phục vừa cảm thấy có lỗi vì không chăm lo, phụng dưỡng được ông bao năm nay. Về đến nhà được nửa ngày thì bố tôi đi, không lời dặn dò gì cả. Chú Tú - em trai bố tôi túc trực ở nhà tôi từ khi bố ở viện về. Vừa hay tin bố tôi mất, chú ấy đã họp họ và nhận lo hậu sự cho anh trai chứ không để ba chị em tôi lo.
Chưa dừng lại ở đó, chú còn thẳng thừng tuyên bố: "Anh Vinh (bố tôi) mất rồi, căn nhà này sẽ thuộc về tôi. Tôi sẽ có trách nhiệm thay anh Vinh hương khói, giỗ chạp cho tổ tiên. Anh đẻ được 4 cô con gái, không có con trai. Chúng nó đi lấy chồng hết rồi thì không được hưởng tài sản gì. Trong khi đó tôi lại có 2 thằng con trai".
Đau đớn trước sự ra đi của bố là vậy nhưng nghe những lời chú nói cả ba chị em tôi đều phẫn nộ, không chấp nhận chuyện này. Dù chúng tôi là phận gái, đi lấy chồng nhưng căn nhà này không thuộc về chú, con chú được. Chú thím đã được ông bà mua đất cho ở rồi, nhà này là của bố tôi và tất nhiên sẽ thuộc về ba chị em tôi. Chuyện chị em tôi sử dụng hay chia đất đai thế nào chú không có quyền.
(Ảnh minh họa)
Mạnh dạn "bật" lại chú Tú, ấy vậy mà chú cùng các bác trong họ lại nói ba chị em tôi hỗn láo. Thân gái đi lấy chồng là hết, không thể để tài sản của dòng họ rơi vào tay con rể được, huống hồ bố tôi là con cả, trưởng họ. Tôi không hiểu các bác, các chú lấy tư tưởng ở đâu rằng con gái không có quyền hưởng gì của bố mẹ. Con gái không phải con hay sao? Hay họ chỉ muốn vin vào cái cớ con gái để chiếm tài sản nhà tôi?
Lo hậu sự cho bố xong xuôi, chú Tú liền dọn qua nhà tôi ở trước sự ngỡ ngàng của chị em chúng tôi. Hương khói của bố vẫn còn nghi ngút, tôi và các chị vẫn còn ở đây chịu tang mà chú ấy lại sang "chiếm nhà" như thế. Bây giờ cả họ đều đứng về phe chú Tú, ép ba chị em tôi phải chấp nhận "nhường" nhà cho chú ở, trông coi.
Càng nghĩ đến chuyện này vợ chồng tôi càng phẫn nộ nhưng không làm gì được? Theo mọi người tôi có nên nhờ pháp luật can thiệp để đòi lại tài sản hay là chấp nhận để chú Tú lấy nhà tôi, làm vừa lòng họ hàng, không mất lòng nhau?
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự2 giờ trướcNhà tôi chưa từng đụng chạm tới dì, vậy mà dì lại dựng chuyện điêu toa gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của tôi và bố dượng như thế.
-
Tâm sự3 giờ trướcSuốt buổi hôm đó, dù anh cố làm tôi vui bằng cách vẽ ra những viễn cảnh tương lai tươi đẹp, tôi vẫn thấy lòng mình ngập tràn nỗi thất vọng và bất an.
-
Tâm sự5 giờ trướcNghe chồng nói xong mà tôi hóa đá, mặc dù biết anh sống tính toán nhưng tôi vẫn không thể chấp nhận nổi.
-
Tâm sự8 giờ trướcLần này, tôi quyết tâm ôm con bỏ về nhà mẹ đẻ. Mẹ chồng khóc, vừa cản con dâu vừa tìm cách để chồng nguôi giận.
-
Tâm sự15 giờ trướcSau 3 tháng làm giúp việc, vợ tôi đề nghị ly hôn, bảo đã phải lòng chủ nhà; vợ khóc nói 8 năm lấy nhau, cô ấy cố hết sức lấy lòng tôi nhưng tôi chưa bao giờ để ý.
-
Tâm sự1 ngày trướcDo đó cháu cũng nên rộng lượng, bao dung mà cho vợ cơ hội trở về trong danh dự, nếu cô ấy đã có lời xin cháu tha thứ. Bác nghĩ với tấm lòng vị tha, nhân ái của cháu như vậy, nhất định vợ cháu sẽ biết phải sống thế nào để xứng đáng với cháu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi nhìn vợ, không hiểu cô ấy nói vậy có ý gì, thấy hơi chột dạ. Chuyện ai đó đi ngược chiều gây tai nạn thì liên quan gì đến việc ngoại tình mà cô ấy lại chuyện nọ xọ chuyện kia.
-
Tâm sự1 ngày trướcNghe bố nói mà tôi cũng muốn về cùng bố luôn nhưng vẫn kìm lại vì sợ cả 2 bên họ hàng bẽ mặt.
-
Tâm sự1 ngày trướcCho đến một ngày sau khi nắm giữ quyền lãnh đạo công ty được 3 năm, thì cả nhà tôi chết lặng nghe chồng tôi xin mấy mẹ con tôi ký giấy để anh bán nhà trả nợ cho công ty. Vì thời gian qua anh đã lạm dụng tín nhiệm, rút tiền tỷ ra bao cho cô thư ký trẻ là người tình của anh mua nhà, mua xe, sắm thời trang hàng hiệu và cùng nhau đi du lịch ở nhiều nơi trên thế giới.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự2 ngày trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.