- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vào giờ khắc sinh tử, câu nói lớn của chồng khiến tôi mãn nguyện
Đang ngủ, tôi bỗng thấy phía dưới cơ thể mình ướt đẫm. Tôi khều chồng, kêu anh bật điện lên rồi tái mét mặt mày với cảnh tượng trước mắt.
Khi mang thai, tôi bị nhau tiền đạo nên phải giữ gìn rất cẩn thận. 2 tháng cuối thai kì, tôi buộc phải xin nghỉ làm, chỉ đi lại hết sức nhẹ nhàng ở trong nhà để giữ em bé. Chồng tôi thương vợ nên giành làm hết việc nhà, sáng sớm còn nấu sẵn thức ăn để cho tôi rồi mới đi làm. Bố mẹ chồng cũng gọi điện hỏi han liên tục. Sự quan tâm của mọi người làm tinh thần tôi nhẹ nhàng, thoải mái.
Tôi thuận lợi sinh con được 2 tuần thì xảy ra chuyện lớn. Trước đó, bác sĩ có hỏi ý kiến của tôi về việc triệt sản bằng cách thắt buồng trứng. Họ cũng nói nếu tôi mang thai lần tiếp theo sẽ rất nguy hiểm khi đứa bé đầu tiên đã bị nhau tiền đạo trung tâm. Nhưng tôi không đồng ý vì còn suy nghĩ sinh thêm đứa con thứ 2 vào 5 năm sau. Vợ chồng mà chỉ có một đứa con thì trống vắng lắm.
Hôm đó, đang ngủ thì tôi bỗng thấy choáng váng, phía dưới cơ thể ướt đẫm. Tôi khều chồng dậy, bảo anh bật điện lên. Cả 2 chúng tôi tái mét mặt mày, vội vàng hô hoán, gọi xe cấp cứu đưa tôi đến bệnh viện gấp. Tôi bị băng huyết sau sinh.
Khi đến viện, thần trí tôi đã mơ hồ. Nhưng tôi vẫn kịp thấy khuôn mặt tràn đầy sự lo lắng, hoảng sợ của chồng mình. Trong giờ khắc sinh tử, tôi bỗng nghe tiếng hét lớn của chồng: "Cứu vợ em với. Không cần giữ tử cung hay gì nữa, không cần sinh thêm con nữa. Chỉ cần cứu vợ em thôi các bác sĩ ơi". Nghe xong câu đó thì tôi chìm vào hôn mê.
Nhờ sự cứu chữa tận tình của các y bác sĩ mà tôi vượt qua được nguy hiểm. Nhưng để an toàn, tôi không thể tiếp tục mang thai nữa. Bù lại, tôi càng cảm nhận được tình yêu thương và sự trân trọng của chồng.
Anh chăm sóc tôi chu đáo, tận tình hết mức. Nhìn anh đút từng muỗng cháo cho vợ hay ngồi cả tiếng để xoa bóp tay chân cho vợ đỡ mỏi, ai cũng khen tôi tốt số. Nhưng nghĩ đến việc không thể sinh con nữa, tôi lại buồn lòng lắm.
Theo phunuvietnam.vn
-
Tâm sự1 giờ trướcSự khác biệt và đẹp đẽ của Linh khiến tôi nhận ra đây chính là người vợ tôi cần tìm cho cuộc đời mình.
-
Tâm sự3 giờ trướcViệc tình cờ gặp lại nhau ở quán phở khiến chồng tôi không giấu nổi sự khó chịu, nhất là khi thấy Lâm ăn mặc bảnh bao, phong độ. Suốt bữa ăn, anh luôn nhìn tôi thăm dò thái độ.
-
Tâm sự8 giờ trướcKhông phải lúc nào bố mẹ cũng đúng. Đôi khi con trẻ lại dạy chúng ta những bài học sâu sắc không ngờ…
-
Tâm sự19 giờ trướcTôi hỏi bố cô bé không đi cùng à? Cô bé không nhìn tôi, thản nhiên đáp: "Con không có bố". Tim tôi đập thình thịch, có cảm giác gì đó bất an ập đến.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi có thể cảm thông với những giọt nước mắt khóc vì ân hận khi để sự cám dỗ của đồng tiền làm mất lý trí, khiến bạn không giữ được cái ngàn vàng của người con gái do sập bẫy kẻ 'săn tình một đêm'.
-
Tâm sự1 ngày trướcBiết tôi đã có con riêng với một người đàn ông khác nhưng chồng cũ vẫn muốn tái hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMê muội trước viễn cảnh ông khách giàu có vẽ ra, tôi tự nguyện dâng hiến đời con gái cho ông ngay buổi tối hôm đó. Để rồi sáng muộn hôm sau tỉnh giấc mà không thấy tình già bên cạnh...
-
Tâm sự2 ngày trướcBị oan ức nhưng tôi không nỡ làm rùm beng lên, chỉ im lặng giải tán xưởng sản xuất và rút ra bài học cho mình.
-
Tâm sự2 ngày trướcLúc vợ chồng vừa bóc xong phong bì, tôi nghe thấy tiếng nhiều người đàn ông gọi cửa. Hóa ra họ là...