- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Chỉ vì một bữa cơm trưa mà tôi bị đồng nghiệp xúm lại nói không ra gì
Tôi vốn dĩ không phải đứa tiêu hoang nhưng chẳng lẽ bỏ tiền ra ăn một bữa cơm tử tế lại là có tội sao?
Có ai từng rơi vào hoàn cảnh tiền mình làm ra mà tiêu xài cứ phải nhìn thái độ của người khác chưa? Tôi thật sự đang phải sống trong những ngày dở khóc.
Tôi làm nhân viên kế toán trong một công ty tầm trung. Công việc cũng không có gì quá đặc biệt, ngày ngày tôi cũng như những đồng nghiệp khác đều cố gắng “cày” kiếm tiền trang trải cuộc sống.
Do đặc thù công việc nên công ty tôi gần như không có nam giới, xung quanh tôi toàn nữ. Nhiều lúc sếp tôi còn đùa cợt rằng đi làm thế này cực an toàn vì làm gì có đối tượng nào để nói chuyện yêu đương hay cặp bồ cặp bịch.
Điều khác biệt lớn nhất giữa tôi và những chị đồng nghiệp khác là tôi chưa có gia đình. Bố mẹ tôi vẫn đang trong độ tuổi lao động nên tôi cũng không phải lo lắng chuyện kinh tế, ông bà còn cho thêm con gái ấy chứ.
Cũng chính vì điều này mà dù lương của tôi và các chị cùng bộ phận cũng không khác biệt nhau nhiều lắm nhưng tôi ít khoản phải lo lắng chi tiêu hơn rất nhiều.
Thường thì cứ tầm giữa tháng, văn phòng tôi cùng nhau ca chung bài ca “hết tiền”. Tôi thì có phải lo cho ai đâu ngoài bản thân mình và 1 con mèo nên đương nhiên có phần dư dả hơn. Phần vì từ nhỏ bố mẹ đã dạy tôi cách quản lý chi tiêu của bản thân nên tôi thường không mấy khi phải rơi vào cảnh túng thiếu quá mức.
Nói ra thì hơi xấu hổ nhưng chi phí tôi phải bỏ ra nhiều nhất mỗi ngày là vào chuyện ăn uống. Tôi có một niềm đam mê ăn uống mãnh liệt, cộng với cơ địa ăn mãi không lên nổi cân, người cứ như con cá mắm khô nên lúc nào cũng bị gia đình bắt ăn càng nhiều càng tốt.
Tôi đặc biệt thích ăn cơm mẹ nấu nên dù sáng phải dậy sớm hơn một chút tôi cũng cố gắng để chuẩn bị cơm trưa mang đi. Chuyện này diễn ra thường xuyên, chẳng mấy khi tôi ăn ngoài, nếu có thì cũng là có hẹn đi với bạn bè, người thân.
Thế rồi, “drama văn phòng” của tôi cuối cùng cũng nổ ra vào một buổi trưa ngày cuối tháng. Hôm đó tôi phát hiện ra một tiệm bán cá hồi, đồ sushi khá ngon mà giá cả lại phải chăng nên đã quyết định đặt cho mình một suất về thưởng thức.
Vì sức ăn của tôi khá tốt nên cũng phải đặt một suất dành cho 2 đến 3 người. Khi shipper gọi đến, tôi hí hửng xuống lấy đồ ăn rồi mang về văn phòng. Mở từng hộp đồ ra mà tôi rất hài lòng bởi vì tiệm chuẩn bị rất chu đáo, nhìn món ăn nào cũng sang trọng, đẹp mắt và có vẻ như rất ngon miệng.
Khi tôi vừa bẻ đôi đũa chuẩn bị đánh chén bữa trưa đến muộn của mình thì một chị đồng nghiệp bỗng nhìn sang rồi nói rất lớn tiếng.
- Ối giời ơi! Mọi người ra mà xem đại gia ngầm này, cuối tháng rồi vẫn ăn sushi sang chảnh này!
Tôi lúc này tưởng chị đùa cợt mình nên cũng cười tủm tỉm gắp một miếng cá hồi bỏ vào miệng. Chưa kịp nhai nuốt miếng cá xuống thì một chị đồng nghiệp khác cùng xuất hiện trước mặt tôi.
- Gớm! Người ta có tiền mới dám ăn thế chứ nghèo mạt kiếp như chúng mình thì chỉ đứng mà nhìn thôi.
Lúc này thì quả thật tôi thấy hơi gượng gạo nên đã lên tiếng rủ các chị ăn cùng nhưng lại nhận về những cái bĩu môi, lắc đầu đầy ẩn ý khó hiểu.
- Thôi tiểu thư con nhà giàu cứ ăn đi, bọn chị có bao giờ được ăn sang đâu giờ tự nhiên ăn vào chị sợ cái bụng thường dân của chị nó không chịu nổi.
Tôi chẳng biết phải nói gì, cũng không còn hứng thú ăn uống gì nữa. Thế nhưng các chị vẫn nào có để tôi yên.
- Mà chị bảo này, lần sau đừng có mang mấy đồ ăn đắt đỏ quá về văn phòng ngồi ăn trước mặt nhiều người. Bọn chị thì không sao chứ người khác nhìn thấy người ta bảo em khoe của đấy. Nhất là cuối tháng, ai chả hết tiền.
Tôi uất ức nhưng vẫn cố gắng nín nhịn. Việc các chị không biết quản lý chi tiêu, chưa hết tháng đã hết tiền đâu phải lổi tại tôi đâu? Các cụ có câu “trời đánh tránh miếng ăn”, lần này thì xem ra các chị ấy thực sự muốn phá không cho tôi ăn bữa trưa cho yên ổn đây.
Nghĩ đến đây tôi “vâng” một tiếng rồi đeo tai nghe vào làm bộ như đang xem phim rồi thản nhiên bỏ ngoài tai mấy lời khó nuốt kia, vui vẻ ăn hết bữa trưa của mình. Nghĩ cho cùng thì tiền tôi kiếm được, sao phải xem nét mặt người khác rồi mới dám tiêu xài cơ chứ?
Theo phunuvietnam.vn
-
Tâm sự7 giờ trướcĐi xuất khẩu lao động với hy vọng tích được chút vốn rồi về quê hương làm ăn nhưng tôi không ngờ lại gặp cảnh như thế này.
-
Tâm sự7 giờ trướcKhi thấy con gái có những hành động này, người mẹ đã rất lo lắng và muốn nhờ chuyên gia tư vấn.
-
Tâm sự8 giờ trước"Chỉ sau sinh nhật 73 tuổi của bố vài ngày, tôi nhận được cuộc điện thoại từ mẹ. Chẳng ngờ rằng lần trở về nhà đó đã giúp tôi nhận ra nhiều điều", anh Lý Minh chia sẻ.
-
Tâm sự13 giờ trướcMẹ chồng của chị tôi không biết rằng cái nhà trọ ấy do chị đứng tên thuê, cũng do chị trả tiền hàng tháng. Chị ôm con về ngoại là con trai bà ấy ra đường.
-
Tâm sự1 ngày trướcCho đến khi đọc đến dòng cuối cùng của lá thư, cô Mã đã bật khóc và thầm cảm ơn lòng tốt của bà chủ.
-
Tâm sự1 ngày trướcTheo tôi, đằng nào thì câu chuyện không mong muốn cũng đã xảy ra, một điều chắc chắn rằng cô thư ký trẻ kia cũng không bao giờ giữ lòng chung thủy với chồng chị, vì chồng chị không thể cung phụng tiền bạc cho cô ta tiêu xài nữa.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi với người yêu kém 8 tuổi xác định sẽ kết hôn nhưng bố mẹ người yêu phản đối kịch liệt, nói tôi lợi dụng con trai họ
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi tháng đưa cho vợ 10 triệu để lo đủ thứ việc từ học phí của hai con, chi phí trong gia đình và thăm hỏi hai bên gia đình dịp lễ Tết, ốm đau nhưng chồng tôi nằng nặc đòi mua ô tô, kể cả vay mẹ tôi.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô nhân tình trẻ đẹp của chồng tôi thực sự chỉ thích làm người thứ ba, được chu cấp và không ràng buộc.
-
Tâm sự1 ngày trướcHồi cưới tôi, vợ nói thẳng cô ấy lấy chồng xa là vì bố mẹ chồng có chức quyền, giúp được cô ấy thăng tiến, nay cô ấy cắm sừng tôi, bồ bịch với sếp cũng vì lý do này.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgười tưởng chừng sẽ vắng mặt lại xuất hiện khiến các bạn học cũ vô cùng xúc động.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhông biết thắt lưng buộc bụng kiểu gì với thu nhập 9 triệu đồng một tháng ở Hà Nội đắt đỏ, vợ chồng tôi buộc lòng phải gửi con 1 tuổi về quê cho ông bà nội nuôi.
-
Tâm sự2 ngày trướcCô nhân tình trẻ đẹp của chồng tôi thực sự chỉ thích làm người thứ ba, được chu cấp và không ràng buộc.