Định tặng em chồng 1 cây vàng quà cưới, song nghe được cuộc nói chuyện của mẹ chồng và em ấy tôi không muốn cho đồng nào nữa

Trước nay em chồng luôn lễ phép, ngoan ngoãn với chị dâu nên tôi rất quý.

Tôi lấy chồng 4 năm nay, đã sinh được một bé trai đầu lòng. Sau đám cưới, vợ chồng tôi vẫn sống chung với mẹ chồng và cô em gái của anh. Sắp tới em chồng tôi sẽ kết hôn.

Kinh tế vợ chồng tôi cũng được, bản thân tôi lương khá nên chẳng bao giờ keo kiệt với nhà chồng. Mẹ chồng có chút lương hưu, tôi bảo bà giữ lấy tiêu vặt, chi phí trong nhà sẽ do chúng tôi bỏ ra. Em chồng ra trường đi làm rồi nhưng vợ chồng tôi vẫn nuôi, chẳng cần em ấy góp tiền ăn.

Tôi là dâu trưởng, chưa dám nhận hoàn hảo nhưng luôn tự thấy mình cũng đủ tư cách. Tôi vừa đi làm kiếm ra tiền lại chu toàn mọi việc trong nhà lẫn công việc chung trong dòng họ. Chính bởi vậy mà mọi người bên nhà chồng rất quý và nể tôi. Những năm qua, tôi chưa hề có xích mích nào với mẹ chồng và em gái chồng cả.

Em chồng sắp kết hôn, tôi chuẩn bị 1 cây vàng để tặng. Chồng chỉ có một cô em gái, thiết nghĩ số vàng ấy cũng không nhiều. Trước nay em chồng lại luôn lễ phép, ngoan ngoãn với chị dâu nên tôi rất quý.

Định tặng em chồng 1 cây vàng quà cưới, song nghe được cuộc nói chuyện của mẹ chồng và em ấy tôi không muốn cho đồng nào nữa-1

Chiều qua, tôi ra ngoài về nhưng không thấy ai trong nhà. Lại gần phòng em chồng định gõ cửa gọi thì nghe được tiếng nói chuyện. Mẹ chồng đang ở bên trong. Đám cưới sắp tới gần, chắc có nhiều vấn đề cần phải bàn bạc. Nhưng đột nhiên tôi lại nghe thấy bà nhắc đến tên mình:

“Về nhà chồng thì làm vừa thôi con ạ. Hi sinh ít thôi, phải giữ tiền, giữ sức khỏe cho mình. Ngày làm 8 - 10 tiếng trên công ty, tối về lại đủ thứ việc nhà, ngày nghỉ thì lại có công việc dòng họ nhà chồng, như thế chẳng mấy mà còn cái xác khô. Như chị dâu mày ấy. Được người ta khen ngợi và nể trọng nhưng mấy lời khen suông ấy có mài ra ăn được đâu? Bao nhiêu trách nhiệm nặng nề và khổ sở ôm hết về mình. Nhưng mà có đứa ngu như nó thì nhà mình mới được nhờ. Chỉ cần con đừng giống nó là được, nhớ chưa?”.

Những lời mẹ chồng nói chẳng khác gì sét đánh ngang tai. Tôi hi sinh bao nhiêu thứ, đóng góp rất nhiều công lao, cuối cùng thì nhận về một chữ “ngu” đắng chát. Giờ tôi không muốn cho em chồng một xu nào hết. Cho mà họ đâu cảm ơn, hay là cứ để họ trách móc đi? Theo mọi người tôi có nên làm vậy không? Liệu có bị người xung quanh xì xào, chê trách chị dâu mà chẳng cho em chồng được đồng nào? 

(thuuyen56...@icloud.com)

Theo Trí Thức Trẻ

Xem link gốc Ẩn link gốc http://ttvn.toquoc.vn/dinh-tang-em-chong-1-cay-vang-qua-cuoi-song-nghe-duoc-cuoc-noi-chuyen-cua-me-chong-va-em-ay-thi-toi-khong-muon-cho-dong-nao-nua-2220212612152358449.htm

mẹ chồng


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.