- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Nửa đêm bắt gặp việc vợ lén lút làm, tôi khuỵu xuống khóc xin tha thứ
Khi đi qua bếp tôi chợt thấy có ánh sáng le lói ở trong đó và 1 bóng người đang lục lọi làm gì đó.
- Thấy vợ ngày càng ốm o hốc hác, tôi theo dõi rồi chết lặng khi đọc những dòng chữ trong cuốn sổ đen em giấu dưới đáy tủ quần áo
- Bố vợ vừa cho mảnh đất, chồng đã hối thúc tôi bán gấp lấy tiền, biết lý do, tôi tức điên và kiên quyết ly hôn
- Được giám đốc ưu ái, tôi cứ ngỡ mình làm tốt cho đến đêm mưa gió thấy sếp giằng co với chồng tôi trước cửa nhà
Tôi đã đi làm xa nhà được 3 tháng nay, vợ và con gái mới sinh ở nhà cùng mẹ tôi. Có bà đỡ đần nên tôi đi xa cũng yên tâm lắm. Ấy thế nhưng vợ tôi lại là một người vợ, một nàng dâu không biết điều cho lắm. Đã chẳng phải đi làm, chỉ ở nhà trông con, còn có mẹ chồng giúp đỡ nhưng cô ấy vẫn liên tục gọi cho tôi kêu than hết chuyện nọ đến chuyện kia.
Vợ nói xấu mẹ tôi rất nhiều nhưng tôi là con trai của bà, ở với bà mấy chục năm sao tôi không biết mẹ mình là người thế nào. Bà yêu con yêu cháu còn chẳng hết ấy chứ, ai nỡ lòng đối xử tệ bạc với con dâu và cháu nội!
Vì thế, hễ vợ mà ca thán chuyện ở nhà là tôi đều mắng át vợ đi, quát cô ấy phải sống cho biết điều. Đừng để tới lúc tôi không chịu đựng được nữa, phải trả về nhà mẹ đẻ thì đẹp mặt. Sau vài lần như vậy vợ cũng kiềm chế hơn, ít gọi cho tôi mà gọi thì chỉ kể chuyện của con thôi. Tôi lấy làm mừng vì vợ biết nghe lời.
Tối qua tôi về nhà bất ngờ. Đáng nhẽ không có kế hoạch về nhưng cuối cùng sếp lại cho nghỉ nên tôi phóng xe máy đi hơn 100 cây số về ngay trong tối. Tới nhà thì đã nửa đêm rồi.
Cô ấy vẫn liên tục gọi cho tôi kêu than hết chuyện nọ đến chuyện kia. (Ảnh minh họa)
Có sẵn chìa khóa, tôi mở cửa vào nhà. Không muốn làm phiền đến giấc ngủ của mọi người, tôi nhẹ nhàng cất đồ, định vào tắm qua cho mát mới đi ngủ. Khi đi qua bếp tôi chợt thấy có ánh sáng le lói ở trong đó và 1 bóng người đang lục lọi làm gì đó.
Tôi tưởng trộm nhưng khi bật đèn sáng trưng lên thì mới phát hiện là vợ mình. Nửa đêm nửa hôm cô ấy không ngủ còn vào bếp lén lút làm gì? Đến mức chẳng cả dám bật điện, chỉ dùng điện thoại soi sáng vậy?
Nhìn thấy tôi, vợ giật thót đánh rơi cả món đồ trong tay. Tôi nhìn rõ, thứ cô ấy làm rơi xuống sàn nhà là 1 chiếc thìa. Mà trong miệng vợ vẫn còn đang ngậm thức ăn. Lẽ nào vợ tôi ăn vụng? Tôi nhíu mày hỏi tại sao vợ phải làm như thế. Đói thì cứ vào ăn cho đàng hoàng, làm gì mà lén lút như ăn trộm. Với lại, cơm tối cách đây có mấy tiếng, ăn uống kiểu gì mà giờ này đã đói thế rồi.
Vợ tôi cúi đầu, chỉ lí nhí đáp: “Tối em ăn ít nên giờ thấy hơi đói. Không muốn bật điện sợ đánh thức mẹ dậy anh ạ”. Tôi tin lời vợ nên giục cô ấy ăn nhanh lên còn đi ngủ.
Sáng hôm sau tôi dậy muộn, khi tỉnh giấc thì nghe được tiếng mẹ mình đang quát tháo ầm ĩ ngoài bếp: “Mèo gì mà mèo! Tôi chẳng nghe tiếng mèo kêu quanh đây bao giờ cả. Có mà cô ăn vụng thì có, đừng có đổ tại cho con mèo. Lúc nào cũng ăn với ăn! Đã chẳng làm được cái gì, vô tích sự còn ăn lắm. Từ mai tôi còn thấy cơm canh thừa bị mất thì đừng có trách!”.
Tôi lặng người khi nghe rõ mồn một từng tiếng chát chúa của mẹ vẳng lại. Trong lòng tôi dâng đầy nỗi ân hận và áy náy với vợ. Nếu không vô tình nghe tận tai những điều này, sao tôi có thể biết ở nhà mẹ mình đối xử với vợ ra sao? Đến ăn cô ấy còn chẳng được ăn no, nửa đêm phải dậy ăn vụng. Mà phụ nữ nuôi con bú thì đói lắm chứ, mấy thằng bạn tôi ai cũng bảo vậy cả.
Công việc hiện tại tôi không thể bỏ ngang để về làm gần nhà được. (Ảnh minh họa)
Thấy tôi bước ra, mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên. Biết tôi nghe hết rồi, bà ngại quá hóa giận, không nói không rằng vào phòng đóng sầm cửa lại.
Nhìn vợ cúi gằm, nước mắt đã rơi ướt má, tôi khuỵu xuống, bật khóc xin lỗi cô ấy. Đã không có chồng bên cạnh, vừa vất vả mang thai và sinh con xong còn bị mẹ chồng đối xử thế này, cô ấy chưa bị trầm cảm sau sinh đã là quá giỏi. Là một thằng đàn ông mà để vợ chịu đựng nhường ấy ấm ức thì bản thân tôi cũng chẳng ra làm sao.
Vợ vội đỡ tôi dậy, an ủi tôi rằng không sao, chỉ cần tôi thương cô ấy là được. Nhưng tôi quyết định rồi, sẽ không để vợ phải chịu cảnh này nữa. Tôi bàn với mẹ, tôi sẽ đưa vợ con đến chỗ làm, thuê nhà cho hai mẹ con cô ấy ở. Hiện giờ mẹ tôi còn trẻ, bà hoàn toàn có thể sống 1 mình. Vài năm nữa, khi có chút vốn, vợ chồng tôi sẽ lại về sống cùng bà. Lúc đó có tôi ở bên, vợ tôi sẽ không phải chịu ấm ức tủi thân nữa.
Nhưng mẹ tôi lại nhất quyết không đồng ý. Bà bảo, một là để vợ tôi và con gái ở nhà, còn nếu tôi khăng khăng đưa cô ấy đi thì bà sẽ từ mặt tôi. Tôi khó xử quá mọi người ạ. Công việc hiện tại tôi không thể bỏ ngang để về làm gần nhà được. Mà vợ và mẹ lại như thế, tôi phải làm thế nào cho ổn thỏa đây?
Theo Phụ Nữ Việt Nam
-
Tâm sự7 giờ trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự9 giờ trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự9 giờ trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự11 giờ trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự18 giờ trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự1 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcAnh rể tôi thì hiền lành, vừa thương vợ, vừa sợ mang tiếng bất hiếu với cha mẹ nên anh đứng giữa chẳng biết giải quyết ra sao.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhững dòng tin nhắn nhảy nhót khiến tôi sốc nặng, trong lòng ngập tràn sự giận dữ. Tôi lập tức bỏ về.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhông ngờ đến tuổi này, khi tự mình trải qua nhiều điều, tôi mới nhận ra bài học quý giá về hai chữ "hạnh phúc" từ vợ mới của chồng cũ.
-
Tâm sự1 ngày trướcChồng làm như 30 triệu là to lắm chẳng bằng, tôi phải khéo cân đối lắm thì mới đủ chi tiêu đấy!
-
Tâm sự2 ngày trướcĐến quán cà phê, đập vào mắt tôi là hình ảnh một người phụ nữ quý phái, sang trọng và diện... toàn hàng hiệu đắt đỏ. Tôi không chắc liệu đây có thực sự là mẹ của bạn trai không?
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi phải thừa nhận chồng mình rất giỏi, anh làm cái gì là có thể thành cái đó, nhưng cuộc sống không ổn định chút nào.