- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vừa xin sếp tăng lương, anh đưa cho tôi một xấp giấy rồi buông lời phũ phàng
Theo như tôi được biết, sếp của mình không khổ sở tới mức như vậy...
- Mẹ chồng bị bệnh, tôi mang quả sầu riêng qua biếu và 2 tuần sau đến chơi vẫn thấy món quà nằm nguyên vị trí đó
- Bạn cũ lâu ngày không gặp lại tặng chiếc váy đắt tiền, lúc thử nó tôi mới hiểu câu nói thâm thúy đằng sau
- Thấy phòng ngủ chị dâu bừa bộn, tôi vào dọn dẹp thì ngỡ ngàng khi thấy chiếc bụng bầu giả lên giữa đống đồ lộn xộn
Trước đây khi mới ra trường, tôi vào làm ở một tập đoàn lớn trong mảng dịch thuật. Lúc đó tôi nghĩ "cá bé" cần phải được bơi ở biển lớn. Dĩ nhiên, thấy bạn bè đua nhau vào làm ở công ty, tập đoàn lớn, tôi cũng muốn không bị kém cạnh. Tuy vậy, vào làm rồi mới thấy, môi trường không như mơ, chẳng giống tôi từng tưởng tượng. Đãi ngộ không cao, quan trọng là khối lượng công việc quá lớn.
Một ngày tôi phải làm từ 8 giờ sáng đến tận 6 giờ chiều, thậm chí bê việc về nhà là điều dĩ nhiên. Đến cuối tuần, trong khi bạn bè được xuống phố, đi cafe, riêng tôi vẫn phải ôm laptop chạy deadline. Khối lượng công việc lớn, các sếp ở đó cũng cực kỳ khắt khe, họ luôn muốn bào mòn toàn bộ năng lượng của nhân viên. Sau gần 1 năm gắn bó với tập đoàn lớn đó, tôi đã xin nghỉ việc. Bởi nếu cứ tiếp diễn tình trạng đó, e là tôi sẽ chẳng thể trụ được lâu.
Ảnh minh họa.
Sau khi nghỉ việc ở tập đoàn, tôi lựa chọn một doanh nghiệp nhỏ. Mức lương cũng gần bằng với lương ở công ty cũ, nhưng tôi đoán là khối lượng công việc sẽ không nhiều. Với trình độ và kinh nghiệm của mình, tôi mau chóng được nhận vào vị trí biên dịch tài liệu.
Ở công ty này chỉ có vỏn vẹn khoảng 30 nhân viên, thuê riêng một tầng trong tòa nhà lớn. Về những phúc lợi, dịch vụ dành cho nhân viên thì chẳng được như công ty cũ, được cái là đồng nghiệp hiền, tôi cũng thoải mái tâm sự hơn.
Ban đầu khi phỏng vấn, tôi không thỏa thuận được mức lương như ý mà thấp hơn nguyện vọng 2 triệu đồng. Song tôi nghĩ nếu mình thể hiện tốt thì sớm muộn cũng sẽ được tăng lương. Ngay cả trong hợp đồng lao động, cũng ghi là nhân viên được quyền đề xuất tăng lương với cấp trên.
Vậy mà sau 6 tháng làm nhân viên chính thức, tôi lại thất bại trong việc đàm phán thương lượng với sếp. Khi đó, anh lấy lý do là công ty gặp khó khăn sau đợt dịch Covid-19 kéo dài. Sếp bảo tôi hãy thông cảm và tiếp tục cố gắng, chắc chắn sớm muộn tôi cũng sẽ được thưởng lương.
Thấm thoắt lại 6 tháng nữa trôi qua, tôi ký hợp đồng thêm mà chẳng thấy mức lương tăng hơn so với trước. Lần này, tôi quyết phải nói đàng hoàng, rõ ràng với sếp. Tôi biết mình đã cố gắng nhiều trong công việc, cũng đóng góp để tạo doanh thu cho công ty. Nhưng tại sao sếp lại không nhìn ra?
Gặp anh ấy trong phòng riêng, sếp bảo tôi ngồi xuống ghế. Sau khi tôi trình bày nguyện vọng muốn tăng lương của bản thân, sếp lôi từ trong ngăn kéo bàn làm việc của anh một xấp giấy. Anh để xuống bàn nơi tôi ngồi và nói:
"Em hãy xem đi! Một tháng anh phải trả biết bao hợp đồng, hóa đơn. Đến ngay cả hóa đơn tiền điện, tiền nước trong nhà, anh cũng phải muối mặt vay bạn bè. Em mới vào làm ở công ty được 1 năm mà đòi tăng lương hả? Anh nói cho em nghe, có những anh chị thâm niên vài năm người ta còn chưa đòi hỏi gì kìa. Công ty đang giai đoạn khó khăn, đáng lý em phải thông cảm với cấp trên mới đúng. Anh thật sự thất vọng về em. Giờ em có đòi tăng lương, anh cũng chẳng biết nói gì. Em là một người có năng lực, cứ gắn bó đi, sau này khi phát đạt trở lại, anh không để em thiệt thòi đâu!"
Sếp nói phũ phàng khiến tôi im lặng không biết nói gì hơn. Trong công ty có một chị đồng nghiệp thân thiết với tôi, và chị đã được nghe lời tâm sự của tôi. Chị ấy bảo: "Sếp nói thế gây áp lực cho em thôi. Chứ sếp giàu mà, đâu có khó khăn như cách anh ta nói?"
Tôi vội vã lên mạng xã hội xem sếp thể hiện như thế nào. Đúng là anh toàn khoe đi cafe sang chảnh, đi ăn ở những nơi lịch sự, cao cấp. Thậm chí mới tháng trước anh ấy còn đi du lịch cùng gia đình. Sếp không sống khổ sở, hóa ra anh chỉ giả bộ để tôi không đòi xin tăng lương nữa. Tôi có 1 tuần để suy nghĩ việc có nên ký hợp đồng thêm một năm nữa hay không. Nếu tiếp tục làm việc ở công ty này, e là sức lao động của tôi sẽ không được coi trọng...
THEO NHỊP SỐNG VIỆT
-
Tâm sự8 giờ trướcMẹ chồng gây áp lực, kêu ca khiến tôi càng căng thẳng, dù bản thân đang bị động thai và sức khỏe yếu.
-
Tâm sự9 giờ trướcTôi rơi vào cái cảnh không biết nói không thế nào.
-
Tâm sự13 giờ trướcKhi nhận ra trong nhóm bạn đại học mà con gái mời về nhà có nhân tình của mình, tôi hiểu mối quan hệ này phải chấm dứt, nhưng chưa kịp nói thì cô ấy báo có thai.
-
Tâm sự13 giờ trướcEm chồng đâu có khá giả, chẳng hiểu sao lại từ chối phần tài sản mà bố mẹ chồng tôi cho nữa?
-
Tâm sự21 giờ trướcKhông khí của buổi họp lớp đang vui vẻ bỗng trầm xuống khi Ngọc cùng con trai xuất hiện.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi nói không có tiền đưa con đi du lịch dịp lễ 30/4-1/5 này, chồng tôi sừng sộ quát: "Cô quản lý tài chính gia đình kiểu gì thế, đàn bà mà đoảng, vô dụng".
-
Em dâu khoe sẽ xây nhà 4 tỷ, nhìn bản thiết kế mà tôi uất nghẹn cổ chỉ muốn xé nát và ném vào mặt emTâm sự1 ngày trướcKhi gia đình tôi đang vùng vẫy trong nghèo khổ đói khát thì vợ chồng em dâu có tiền tỷ xây biệt thự.
-
Tâm sự1 ngày trướcChuyện thật như đùa mà tôi vừa mới phải mắt thấy tai nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi về nhà vợ nghỉ lễ, tôi lại thấy mệt mỏi, áp lực. Gia đình vợ ai cũng giỏi giang, giàu có, chỉ có tôi là kém cỏi. Bởi vậy mà bố mẹ vợ lúc nào cũng chê bai, bóng gió nói tôi bất tài vô dụng.
-
Tâm sự1 ngày trướcVài hôm trước, khi chồng tôi trong nhà vệ sinh, điện thoại của anh có tin nhắn đến. Người gửi được anh lưu là "Rose". Từ tiếng Anh ấy khi dịch sang tiếng Việt chính là tên cô bạn thân của tôi.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi cứ nghĩ chồng sẽ giận dữ lắm, sẽ rầy la, mắng nhiếc vợ. Nhưng không, anh chỉ hỏi một câu mà tôi ngỡ ngàng.