- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Chết điếng khi nhìn chồng lật tung bàn thờ trong đám tang ba tôi
Anh giơ tay định đấm anh trai tôi, miệng gào thét bảo anh tôi ngang bướng, con rể khóc cha vợ cũng không cho. Tôi đã đau lòng, chứng kiến cảnh chồng quậy tưng thì càng suy sụp hơn.
Khi yêu, chồng tôi thuộc típ người đàn ông lý tưởng. Anh không ăn nhậu, không la cà quán xá, không thuốc lá, bài bạc, gái gú. Nói chung, ai cũng cho là tôi may mắn mới lấy được người như anh. Chính tôi cũng cảm nhận như thế, nên yêu 4 tháng, tôi đã đồng ý làm vợ anh.
Cưới về rồi, tôi mới phát hiện ra điều tôi và mọi người suy nghĩ đúng là sai lầm. Sai lầm này không chỉ khiến tôi khổ mà còn làm đau cả gia đình tôi.
Chồng tôi không chỉ đi ăn nhậu mà còn kết bạn thân với ‘ma men’. Ngày nào đi làm về, anh cũng phải đi lai rai với chiến hữu tới 8-9 giờ đêm mới về tới nhà. Thời gian đầu, tôi khóc lóc vật vã trước sự thay đổi như trở bàn tay của anh. Tôi tìm đủ mọi cách khuyên anh, đáp lại là những lần to tiếng, cãi vã.
Một lần, tôi hỏi thẳng anh trong cơn bực tức: “Tại sao khi chưa lấy em, anh lại không nhậu nhẹt. Còn bây giờ thì…” . Anh trả lời thế này: “Khi đó còn cưa cẩm nó khác, tất nhiên phải giấu, còn giờ là vợ chồng rồi thì giấu diếm gì nữa. Sống được thì sống, không thì mang tiếng bỏ chồng ráng chịu”. Tôi cứng họng trước lí do của chồng.
Từ đó, chồng tôi càng công khai hơn. Bạn bè chưa kịp rủ, anh đã mời mọc người ta trước. Đến mức, vợ của những người bạn đó tìm đến tận nhà tôi bảo tôi nói chồng đừng rủ chồng họ nữa. Tôi cũng đâu muốn, nhưng tôi không can được.
Có lần, một chị kia còn tới nhà quậy tưng bừng lên. Chị ấy chửi chồng tôi không có liêm sỉ, suốt ngày chỉ biết rủ rê người khác nhậu nhẹt, làm tan nát gia đình người ta. Chồng tôi nghe, bình thản nói: “Chồng cô, cô không giữ được thì trách gì tôi. Tôi rủ là quyền của tôi, nó đi là quyền của nó”.
Sau đó, anh lại tiếp tục rủ như thể trêu tức chị vợ. Hiện tại, chị ấy đã đem 2 con về ngoại, ly thân anh chồng kia. Tôi thật điên đầu, không biết chồng mình thuộc “con giáp thứ mấy” khi ngang nhiên phá hỏng hạnh phúc người khác.
Chồng nhậu nhẹt quá nên tiền cũng chẳng đưa tôi. Hàng tháng, tôi quay cuồng với hàng trăm thứ tiền không tên. Cũng may chúng tôi chưa có con nên chi phí còn ít. Mà có lẽ, tôi cũng chẳng dám có con với người lúc nào cũng như 'ma men' là anh.
Đầu năm nay, ba tôi đổ bệnh, thường xuyên nằm viện. Tôi phải bán cả vàng cưới để lo cho ông. Nhưng ba vẫn không qua khỏi.
Ba tôi mất lúc 8 giờ đêm ở bệnh viện, tôi khóc cạn nước mắt vì thương ông. Nhưng lúc đó, chồng tôi vẫn đang bù khú với bạn bè ở quán nhậu. Tôi gọi hàng chục cuộc mà anh không bắt máy.
Khi đưa ba về rồi, gần cả tiếng sau chồng tôi mới về với trạng thái không thể xỉn hơn. Lúc đó, anh cả tôi đang lau người cho ba, chuẩn bị nhập quan. Chồng tôi nhào tới, giật ba, rồi ôm lấy ông mà khóc. Anh trai tôi thấy anh đầy mùi men nên bảo anh ra chỗ khác cho anh ấy tiếp tục lau cho ba.
Vậy mà chồng tôi sừng sộ lên. Anh giơ tay định đấm anh trai tôi, miệng gào thét bảo anh tôi ngang bướng, con rể khóc cha vợ cũng không cho. Tôi đã đau lòng, chứng kiến cảnh chồng quậy tưng thì càng suy sụp hơn.
Không chỉ vậy, chồng tôi còn cản không cho mọi người bỏ ba vào quan tài. Anh cứ giằng cơ thể ba. Mọi người can ra, anh lại lảo đảo đi đến bàn thờ, chỉ lên hình ba tôi mà quát bằng giọng lè nhè:
“Sao ba nhìn con? Ba chưa trả tiền cho con thì sao mà chết được. Dậy, trả vàng trả tiền đây”.
Nói rồi anh hất tung luôn bàn thờ xuống đất. Lúc đó, nếu mọi người không cản, có lẽ chồng tôi đã bị anh trai tôi đánh cho một trận bầm dập. Mẹ tôi đau lòng quá nên cũng ngất đi. Quậy cả tiếng đồng hồ, chồng tôi mệt quá mới chịu vào trong nhà ngủ. Nhìn ba, nhìn lại chồng, tôi vừa đau xót, vừa căm phẫn.
Hiện nay, tôi lấy cớ chịu tang ba nên ở bên nhà luôn không về. Tôi cũng đang có ý định nộp đơn ly hôn nhưng mẹ tôi không cho vì chúng tôi mới cưới có mấy tháng. Biết sống thế nào tiếp đây?
Theo Trí thức trẻ-
Tâm sự48 phút trướcNgay sau khi chia tay, cười nhạt một cái, tôi quay sang hỏi anh đồng nghiệp nghèo có thích tôi không...
-
Tâm sự4 giờ trướcTôi chưa hết sốc trước lời nói của chồng cũ thì anh lại tiếp tục lôi ra một xấp ảnh cưới để minh chứng cho tình yêu mấy năm qua.
-
Tâm sự4 giờ trướcMỗi dịp lễ, Tết, mẹ lại xốn xang muốn về gặp họ hàng, người thân. Nghĩ đến cảnh người ta có quê, có nhà để về, mình thì không, mẹ lại giấu tôi khóc.
-
Tâm sự5 giờ trướcĐi du lịch cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
-
Tâm sự8 giờ trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự9 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự13 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 ngày trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.