- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Choáng với lý do khiến gia đình bạn trai bắt anh không được bỏ tôi
Bản thân tôi cũng muốn nhân cơ hội này để bố mẹ bạn trai cho chúng tôi lời khuyên. Ai ngờ, khi tôi chứng kiến cuộc nói chuyện đó thì mọi thứ đã đổ vỡ…
Gia đình tôi có truyền thống theo ngành giáo dục.
Ông bà, bố mẹ đều là nhà giáo đã công tác lâu năm. Ban đầu, mọi người
trong gia đình cũng có ý muốn hướng tôi vào ngành đó cho công việc ổn
định. Tuy nhiên, tôi lại đam mê âm nhạc nên theo học tại trường nghệ
thuật. Gia đình tuy có chút buồn nhưng không ngăn cấm lựa chọn của tôi,
luôn bên cạnh động viên tôi mỗi khi tôi gặp khó khăn.
Năm nhất Đại học, tôi quen anh, một chàng trai "lớp 13", bằng tuổi tôi. Gọi là "lớp 13" vì anh thi trượt đại học 1 năm và đang ôn lại. Qua trò chuyện, tôi biết có anh có ước muốn thi vào sư phạm. Tuy nhiên, gia đình anh phản đối chuyện này rất gay gắt vì ngành sư phạm giờ khó xin việc.
Anh đâu có chịu thua, ước mơ theo đuổi giảng đường của anh quá lớn nên bố mẹ phải chiều theo ý anh. Tôi được anh tin tưởng và tâm sự rất nhiều, càng thấu hiểu hơn những hy vọng của anh. Nhiều lúc tôi nghĩ, nếu anh là con của bố mẹ tôi thì tốt cho anh biết mấy.
Khi tôi học đến năm hai thì bạn trai nhận được tin đỗ sư phạm. Cả tôi và anh cùng vui sướng như những đứa trẻ được quà. Cũng trong ngày hôm ấy, anh ngỏ lời yêu với tôi. Thật ra, trong lòng tôi cũng đã mong chờ câu nói này của anh từ lâu. Tôi đồng ý mà không chần chừ.
Công việc nhiều ngập đầu khiến chúng tôi dễ cáu gắt, bớt quan tâm đối phương. (Ảnh minh họa)
Thỉnh thoảng, anh dẫn tôi về nhà anh chơi. Hai bác rất quý mến tôi và tác hợp cho hai chúng tôi. Anh là người biết quan tâm, chiều chuộng tôi, lại có chí thăng tiến trong sự nghiệp. Tôi những tưởng mình sẽ có một tương lai viên mãn với anh.
Chúng tôi cứ bên nhau hạnh phúc như vậy 2 năm trời. Năm cuối Đại học, tôi đi biểu diễn nhiều hơn, vừa lấy kinh nghiệm, vừa có thêm nhiều mối quan hệ. Anh cũng bận rộn với kì thực tập đầu tiên nên hai đứa không dành nhiều thời gian cho nhau. Công việc nhiều ngập đầu khiến chúng tôi dễ cáu gắt, bớt quan tâm đối phương.
Tôi đi biểu diễn được nhiều anh chàng theo đuổi, anh thấy vậy thì ghen tuông. Cứ thế, những trận cãi vã xảy ra thường xuyên. Tôi không chịu đựng được nữa nên nói lời chia tay. Trong cơn giận dữ, anh đồng ý mà không hề níu kéo. Tôi đau khổ đến tột cùng, nhưng sau 1 tiếng đồng hồ bình tâm lại, tôi nhận ra mọi việc chưa phải không có lối thoát. Lấy lại tinh thần, tôi đến nhà anh tìm anh để nói chuyện cho rõ ràng, để tôi và bạn trai cùng có cơ hội làm lại.
Đến căn nhà của anh, tôi ngần ngừ không vào. Nhưng khi nghe trong nhà có tiếng bố mẹ và anh đang nói chuyện, có nhắc đến tên tôi nên tôi mạnh dạn bước vào. Bản thân tôi cũng muốn nhân cơ hội này để hai bác cho chúng tôi lời khuyên. Ai ngờ, khi tôi đứng bên ngoài chứng kiến cuộc nói chuyện đó thì mọi thứ đã đổ vỡ.
Tôi chào hỏi cho có rồi bỏ về nhà ngay lập tức, mặc cho anh chạy theo, gọi tên tôi. (Ảnh minh họa)
Mẹ bạn trai liên tục mắng anh bồng bột, không biết suy nghĩ trước sau. Tình yêu nam nữ chỉ là cái phù du, làm sao "mài" ra để nuôi thân được. Nếu anh không lấy tôi, làm sao anh tìm được một gia đình tốt hơn để thăng tiến trong công việc. Gia đình tôi sẽ giúp anh nhiều, để anh như "diều gặp gió", trở thành người thành đạt với ngành học mà anh đã lựa chọn. Anh cãi lại rằng không chịu được tính khí của tôi, mẹ anh nói sẽ giúp chúng tôi giảng hòa nên anh cũng xuôi theo.
Tôi "sốc" toàn tập trước cuộc nói chuyện của hai mẹ con anh, rồi tôi bước vào nhà trong ánh mắt sững sờ của mọi người. Tôi chào hỏi cho có rồi bỏ về nhà ngay lập tức, mặc cho anh chạy theo, gọi tên tôi. Về đến nhà, tôi giam mình trong phòng tối. Anh với gia đình bên ấy gọi điện, đòi gặp mặt để giải thích nhưng tôi nhất mực từ chối. Tôi nghĩ chẳng có gì để giải thích cả. Thứ tình cảm "lãng xẹt" tôi giữ gìn mấy năm qua cũng nên kết thúc ở đây thôi.
Theo Trí thức trẻ
-
Tâm sự1 giờ trướcNhà chồng tôi khá truyền thống, mấy ngày Tết ngày nào cũng phải làm cơm thắp hương đủ 3 bữa. Thế nên cả ngày tôi phải lụi hụi trong bếp, chẳng có thời gian nghỉ ngơi.
-
Tâm sự6 giờ trước7 năm con gái đi lấy chồng cũng là 7 năm vợ chồng tôi lủi thủi đón Tết với nhau; vợ chồng con gái được chúng tôi mua ô tô cho nhưng chẳng Tết nào về nhà ngoại.
-
Tâm sự12 giờ trướcVợ tôi rất tiết kiệm, Tết nhất chẳng sắm sửa gì nhiều nhưng sẵn sàng chi cả triệu đồng mua đồ vàng mã đốt “để các cụ phù hộ”, tôi nói bao năm vẫn không thay đổi.
-
Tâm sự23 giờ trướcGần Tết nhưng vợ chồng tôi vừa cãi nhau chỉ vì chuyện tôi lỡ mua quần áo Tết cho con nhiều hơn so với dự tính ban đầu.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ chồng tôi o ép, hắt hủi con dâu là có lý do mà lâu nay giờ tôi mới được biết.
-
Tâm sự1 ngày trước5 năm rồi gia đình tôi chưa về quê vì việc di chuyển mùa Tết quá đắt, riêng tiền vé máy bay cũng tốn vài chục triệu đồng, chưa tính tiền quà cáp, mua sắm...
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ chồng không bao giờ dám mua gì, nhưng bao nhiêu đồ sắm Tết và quà biếu sếp đắt tiền mà tôi mua, bà đều tự ý đem cho con gái, khiến tôi xoay không kịp.
-
1 ngày trước
-
Tâm sự2 ngày trướcMỗi cái Tết, con tôi được mừng tuổi gần 5 triệu đồng và bị mẹ thu phần lớn; Tết này con trai 13 tuổi, tôi quyết định cho con giữ toàn bộ để học cách quản lý tiền.
-
Tâm sự2 ngày trướcNhìn thấy xe của con trai, bố mẹ đã vội chạy ra mở cổng chào đón, khuôn mặt ánh lên sự rạng rỡ và tự hào.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi làm giúp việc nhiều năm, đổi nhiều nơi nhưng có lẽ gia đình hiện tại là nơi tôi gắn bó và dành tình cảm yêu thương nhiều nhất.
-
Tâm sự2 ngày trướcBố mẹ chồng tôi ở quê làm nghề gia truyền, cũng khá bận rộn, nhưng tôi không nghĩ bận đến mức con dâu sinh cháu nội, lại còn là đứa cháu đầu tiên của ông bà, thế nhưng bố mẹ chồng cũng chẳng vào viện hay lên thành phố thăm cháu.
-
Tâm sự2 ngày trướcHoa tôi cắm, đồ ăn tôi nấu, nhà cửa tôi trang hoàng; mẹ chồng chụp ảnh đăng mạng ngầm khoe mình làm, cũng chẳng đính chính khi tôi bị mắng oan là để bà vất vả.